Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy một màn như vậy, Thạch Cảm Đương sửng sốt.





Đương nhiên là hắn ta biết Dương Thanh Vân suy nghĩ cái gì.





Tần Ninh là sư tôn, trong lòng luôn bao che cho con cái, hắn ta cũng biết.





Ngoài miệng nói sư tôn không thương hắn ta, nhưng mà hắn ta biết, sư tôn cũng cực kỳ yêu thương mình.





Giam giữ hồn phách của một vị Thánh Vương vào bên trong cơ thể hắn ta, để cho hắn ta có thể thuận buồm xuôi gió trở thành Thánh Vương!





Thạch Cảm Đương hừ hừ nói: “Trong vòng mười năm ông đây cũng sẽ trở thành Thánh Vương!”





Trong mười năm trở thành Thánh Vương?





Người ngoài nghe được chắc chắn sẽ ôm bụng cười lớn.





Trong sáu cảnh giới lớn Hoá Thánh, Hư Thánh, Thánh Nhân, Địa Thánh, Thiên Thánh, Thánh Vương.





Ví dụ như Hoá Thánh tầng mười hay Hư Thánh tầng mười thì võ giả bình thường, có thể tăng lên một tầng trong vòng mười năm đã là không tồi rồi.





Mà cảnh giới Thánh Nhân tam hồn hay Địa Thánh thất phách thì lại là một khoảng cách lớn.





Về phần Thiên Thánh thập phẩm…Muốn tăng lên một phẩm, không đến trăm năm căn bản là không làm được.





Hai kẻ còn chưa trở thành Thiên Thánh, nói trong mười năm đạt được thành tựu Thánh Vương, không khác gì là nói chuyện viển vông.





Chỉ là lúc này, Dương Thanh Vân hay là Thạch Cảm Đương đều tin tưởng vững chắc.





Vì sao?





Bởi vì bọn họ là đồ đệ của Tần Ninh!











Vân Sương Nhi ở một bên cũng cảm giác được áp lực vô hình.





Tần Ninh đã là cảnh giới Thiên Thánh, có lẽ sẽ đến Thánh Vương rất nhanh.





Cô ấy cũng cần cố gắng thêm mới được.





Nếu không sao có thể theo đuổi hắn đứng trên đỉnh cao ánh sáng chứ?





Tiên Nhân phu nhân nhìn dáng vẻ phu quân mình, trong lòng đắng chát.





Cô ta biết phu quân vô cùng yêu thương mình.





Thế nhưng cô ta cũng biết phu quân còn yêu thương sư tôn mình nhiều hơn.





Lần này Tần Ninh xem như đã vô tình khiến Dương Thanh Vân mê muội hơn nữa.





Năm đó vì Tần Ninh mà Dương Thanh Vân đã dùng trăm phương ngàn kế áp chế tu vi của mình tăng lên, thậm chí dứt khoát không tu luyện.





Mà bây giờ chỉ sợ Dương Thanh Vân sẽ lại liều mạng trở lại!





Tình thầy trò!





Có lẽ ở giữa Tần Ninh và Dương Thanh Vân đã sớm vượt qua tình thầy trò, cũng càng thêm thắm thiết hơn tình cha con.





Mà đối với điều này, Tiên Nhân phu nhân cũng không hề cảm thấy ghen tuông.





Dù sao tuy cô ta không kính nể Tần Ninh lắm, thế nhưng cô ta cũng biết Tần Ninh có ảnh hưởng lớn thế nào với Dương Thanh Vân.





Giờ phút này, Tần Ninh đứng vững trên Xích Vũ Thiên Phong Điêu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía Yến Vinh, Yến Diệu, Yến Bắc Phong.





Sắc mặt Yến Vinh vô cùng khó coi.





Tại sao có thể như vậy!





Ông ta cảm thấy con chim nhỏ kia rất mạnh, thế nhưng không nghĩ tới nó lại mạnh như vậy.





Thế mà ngay cả Tam Viêm Thiên Trận cũng không thể khống chế được nó.





Cho dù không có cách nào khống chế được con chim nhỏ kia, nhưng dù sao cũng phải giết được Tần Ninh mới đúng.





Bây giờ xem ra không có một ai chết cả.





Tần Ninh vung tay lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK