Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, giữa không trung, Thánh Thiên Kim Bằng đậu trên vai Tần Ninh, nghe hắn giảng giải, vẻ mặt nó đầy nghi ngờ nói: "Tần lão ca, tuy trước ta vì để uống máu ngươi mà lừa ngươi vài lần, nhưng ngươi đừng lấy thứ này gạt ta nha!"







"Ngươi chắc chắn làm vậy là được hả?







Ngươi có chắc là ta sẽ không bị một kiếm chém chết không?"







"Không đâu!"



Advertisement







Tần Ninh cam đoan nói: "Vậy đi, ngươi giúp ta lần này, ta cho ngươi mười giọt máu!"







"Chơi luôn!"



Advertisement














Thánh Thiên Kim Bằng gật đầu nói.







Lúc này, Hư Linh Tru Tiên Kiếm chém xuống.







Tốc độ chém xuống của thanh kiếm khổng lồ kia không nhanh, thế nhưng một kiếm kia nhắm thẳng mục tiêu vào Tần Ninh, mặc kệ Tần Ninh trốn ở đâu, nó vẫn luôn chuyển động theo hắn, mãi đến khi kiếm chém lên người Tần Ninh mới dừng lại được.







Giờ đây, thể thư hóa một cái trụ rộng đến trăm trượng, cao nghìn trượng, cắm thẳng trên mặt đất, Tần Ninh dẫn theo Thánh Thiên Kim Bằng đáp xuống Thể Thư.







Một người một chim đứng giữa trời.







"Chuẩn bị xong chưa!"







"Rồi!"







"Ngon".







Tần Ninh nắm chặt tay lại, ngay lập tức, hồn phách trong cơ thể hắn hóa ra ba.







Một cái là hồn phách của người.







Một hồn phách của rồng.







Hồn phách còn lại là phượng.







Hồn phách người bay lên, rồi đi vào cơ thể Tần Ninh.







Hồn phách rồng và hồn phách phượng một trái một phải bay lên, đi vào cơ thể của Thánh Thiên Kim Bằng.







Lúc này, hai tay Tần Ninh kết ấn, máu nhỏ xuống tí tách, một phù ấn được ngưng tụ trước mặt hắn, máu tươi nhỏ xuống phù ấn.







Một Ngự Thú phù được ngưng tụ.







Ngự Thú phù chẳng mấy chốc đã đi vào mi tâm của Thánh Thiên Kim Bằng rồi biến mất không thấy.







Ngay sau đó, cơ thể Thánh Thiên Kim Bằng run lên.











"Ui mẹ ơi... thoải mái... thích quá...", Thánh Thiên Kim Bằng vỗ cánh bay cao.















Nó bay vút lên cao, cơ thể khoảng tầm bàn tay hóa to cả trăm trượng, nghìn trượng, đôi cánh dang rộng khoảng tầm nghìn trượng, sáng rực bốn phía.















Cánh chim màu vàng dang rộng, khiến cho từ trong ra ngoài thành Thiên Đô đều có thể nhìn thấy hàng vạn tia sáng vàng rực kia.















Vào giờ phút đó, ngoài thành Thiên Đô, các thái thượng trưởng lão của học viện Thánh Hoàng biến sắc.









"Bằng đại nhân đã ra tay, đi mau".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK