Nếu không phải hắn kịp thời trở về.
Lão Vệ chết!
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng thành vợ người ta.
Hắn đã từng nói.
Chuyện của Tần Hâm Hâm sẽ không xảy ra nữa.
Hôm nay, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam.
Nhất định phải chịu tai họa bằng máu!
“Ngươi...”, Hạ Phương Ki run rẩy.
“Hạ Phương Ki, Cổ Lãm Đông, hôm nay hai người các ngươi chắc chắn phải chết!” Tần Ninh chỉ tay ra, đứng vững ở trên cự long, hờ hững nói.
“Làm càn!”
Một tiếng quát lớn, vào thời khắc này vang lên.
Ba bóng người đột nhiên xuất hiện.
Cổ Lãm Đông nghe được cái tiếng quát đó thì khuôn mặt trở nên vui vẻ.
Cường giả đời trước của cổ gia Lĩnh Nam xuất hiện!
“Tham kiến ba vị lão tổ!”
Thấy ba bóng người đó, Cổ Lãm Đông lập tức chắp tay cung kính.
“Cổ Xuân Dương!”
“Cổ Xuân Hoa!”
“Cổ Xuân Nguyên!”
Thấy ba bóng người kia, người của thế gia cổ cùng cổ quốc ở bên dưới không khỏi thay đổi sắc mặt.
Ba vị này, có bối phận cao hơn Cổ Lãm Đông.
Có thể nói, là sức mạnh lớn nhất của Cổ gia Lĩnh Nam.
Lần này, đích thân xuất mã.
Cửu U đại lục thật sự phải thay đổi rồi!
Cổ Lãm Đông lúc này vội vàng đi tới chỗ ba người kia, khúm núm chào hỏi.
Tuy ông ta là trưởng tộc cổ gia Lĩnh Nam, nhưng ba vị lão tổ, đều là nhân vật sống gần vạn năm.
Hơn nữa xét về bối phận, ba người này có địa vị thân phận không biết cao hơn ông ta bao nhiêu bậc.
Quan trọng nhất là, thân là lão tổ cổ gia Lĩnh Nam, ba người thậm chí có thể phế truất thân phận trưởng tộc của ông ta.
Lần này ra tay với Thanh Vân tông mà không có sự đồng ý của ba lão tổ thì ông ta cũng không dám làm đến mức này.
“Miệng còn hôi sữa mà cũng ở đây dương oai!”
Một người dẫn đầu ba lão tổ mặc áo bào, râu tóc trắng xóa, khí tức trầm ổn, giọng nói rõ ràng.
Chính là một trong ba vị lão tổ của Cổ gia, Cổ Xuân Dương.
Cổ Xuân Dương mắng: “Chúng ta liên hợp Cửu U đại lục, xây dựng Cửu U Minh, chính là vì ứng phó Ma tộc”.