Mà là Tần Ninh căn cứ vào mười hai thức, lại một lần nữa chắt lọc tinh hoa thành bốn thức.
Quyền, chưởng, chỉ, kiếm.
Trên thực tế, trải qua hàng trăm hàng ngàn hàng vạn năm trên con đường tu hành, Tần Ninh đối với chưởng pháp, quyền pháp, chỉ pháp và kiếm pháp đều một lòng không đổi.
Theo như lời phụ thân Mục Vân nói.
Tiềm lực lớn nhất của võ giả chính là bản thân mình! Quyền, chưởng, chỉ, ba loại võ quyết này nhiều nhất có thể phô bày ra thực lực của bản thân.
Còn nếu theo lời của sư tôn Lục Thanh Phong nói.
Võ giả nếu như lựa chọn binh khí thì kiếm chính là tốt nhất.
Phụ thân hắn giỏi kiếm, sư tôn cũng giỏi kiếm, từ nhỏ đến lớn, nghe quen tai nhìn quen mắt, cũng chịu ảnh hưởng mà cũng thích dùng kiếm! Giờ phút này, ánh mắt của Tần Ninh khẽ động.
Bốn thức có thể nói là bốn thức mạnh nhất.
Hơn nữa không bị hạn chế chiêu thức, tính chất biến hóa tương đối lớn.
Dù sao thì Tần Ninh cũng đã dung hợp rất nhiều võ quyết, có con đường của riêng mình.
Bốn thức này, nói là bốn thức nhưng trên thực tế có thể diễn hóa thành bốn mươi thức, bốn trăm thức, bốn ngàn thức… Đây chính là điểm hoàn hảo của Cửu Linh Tinh Thần quyết.
Tần Ninh đứng vững trên mặt biển, trong tay xuất hiện một thanh kiếm.
Cũng không phải là Vương Kiếm Độ Sinh.
Mà là một thanh trường kiếm bảo khí.
Ngay sau đó, Tần Ninh đấm ra một quyền.
Cửu Linh Tinh Thần quyền! Một quyền đánh vào mặt biển.
Nháy mắt, tiếng ùng ùng nổ tung, vang vọng khắp đất trời.
Dưới mặt biển, mấy luồng khí tức mạnh mẽ lúc này hỗn loạn, lao nhanh ra.
“Khốn nạn!”
Một bóng dáng trăm trượng giống như rùa biển, bên trên mai rùa xuất hiện quái vật biển có vết thương, miệng nói tiếng người, nổi giận mắng: “Thằng nhãi ranh tự tiện xông vào biển Thiên Ngoại, ngươi không sợ chết à?”
“Không sợ!”
Tần Ninh cười cười nói: “Biển Thiên Ngoại xuất hiện hải đảo Thiên Ngoại, các ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì không?”
“Không biết!”
Một con quái vật biển miệng đầy răng nanh, hình dạng giống như cá sấu u ám nói.
“Biết nằm ở chỗ nào không?”
“Không biết!”
Nghe đến lời này, Tần Ninh bất đắc dĩ nói: “Vậy các ngươi đi chết đi!”
Sải bước đi ra.
Khí tức Thiên Nhân tam bộ lúc này phóng ra.
Linh khí và linh thức cùng bộc phát.
Đây là điểm mạnh của Thiên Nhân.
Linh khí kết hợp với linh thức đồng thời công kích.
Đây là điểm mà cảnh giới Quy Nhất còn thua kém xa.
Bùm.. Trong nháy mắt, trên mặt biển đã xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa.
Bốn con quái vật biển lao thẳng về phía Tần Ninh.
Phía xa, trước cung Nguyên Hoàng.
Đám người Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Thạch Cảm Đương đều trợn mắt há hốc mồm.
“Sư tôn đây là đang…tu luyện sao?”
Lý Nhàn Ngư yếu ớt nói.
“Nói nhảm, đương nhiên là như thế rồi!”
Thạch Cảm Đương mở to hai mắt nhìn, phấn khích nói: “Nhìn kỹ quỹ đạo linh khí và linh thức của sư phụ xuất kích cùng với khống chế sức mạnh của bản thân và né tránh đòn tấn công của đối thủ!”
“Đấy đều là thứ cần phải luyện!”
Thạch Cảm Đương nghiêm túc nói.
Đi theo Tần Ninh năm xưa, hắn ta đã quá hiểu.
Sự mạnh mẽ của Tần Ninh.
Thứ nhất đối với việc khống chế sức mạnh của bản thân.
Thứ hai hiểu rõ thực lực của đối thủ! Đây là do tu luyện khổ cực mới có thể có được.
Cho nên hắn ra vẫn luôn lấy Tần Ninh làm gương.
Thiên phú không tốt thì cũng chẳng sao hết! Cứ liều mạng luyện thành là được rồi!
“Ta cũng phải đi ma luyện ma luyện!”
Thạch Cảm Đương không nhịn được nói.
“Huynh điên rồi!”
Lý Nhàn Ngư vội vàng nói: “Bây giờ xung quanh đều là quái vật biển cảnh giới Thiên Nhân…”
“Ngu ngốc!”