Trên đình đại điện Thanh Vân, bốn thân ảnh tay áo
bồng bềnh thản nhiên đứng vững.
Người cầm đầu là Tần Ninh, hôm nay Tần Ninh mặc
một bộ đồ màu đen, tóc dài vấn gọn, quần áo sạch sẽ,
khuôn mặt lạnh lùng hơn chút so với ba năm trước.
Người đứng ở hai bên trái phải là Vân Sương Nhi và
Diệp Viên Viên khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành cùng với dáng người uyển chuyển đẹp rung động lòng người, hai người như thần nữ đến từ Cửu Thiên không thể mạo phạm.
Lão Vệ thì vẫn hơi nheo mắt, im lặng đứng phía sau ba người, biểu cảm trầm tĩnh như cũ, dường như không một chuyện gì có thể thu hút sự chú ý của ông ta.
Chủ tớ bốn người bỗng nhiên xuất hiện lúc này.
"Tông chů!"
Cùng lúc đó, năm vị trưởng lão cùng nhóm đệ từ Lý
Nhất Phàm đều chấn động trong lòng.
Tần Ninh xuất hiện rổi!
"Bàn tông chủ chẳng qua chỉ bế quan có ba năm,
không ngờ lại có người được đà lấn tới, dám giẫm đạp
lên Thanh Vân tông của ta, thật sự đúng là không biết
sống chết":
Hai tay của Tần Ninh chắp sau lưng, thản nhiên nói:
"Thế nhưng ta cũng khỏi phải mất công đi tìm các
ngươi!"
"Nói khoác không biết ngượng!"
Tông chủ Khai Son môn Bá Đông Phong hừ một
tiếng, quát: "Thẳng nhãi to mồm, hôm nay bản tôn sẽ
tiêu diệt Thanh Vân tông ngay trước mặt ngươi xem
ngưới có thể làm được gì!"
Bá Đông Phong thân là tông chủ của Khai Sơn môn,
có tu vi là cảnh giới Thông Thiên 5 bước, thuộc vào
hàng ngũ hào cường đương thời, danh tiếng vang dội.
Hôm nay có Thánh Vương Phủ làm chỗ dựa, Tam
đại tông môn tể tụ ở đây hoàn toàn không phải so gì
hết.
Cho dù trời có sập xuống thì vẫn có Thánh Vương
Phủ chống đỡ!
"Chỉ là một tông chủ của tông môn hạng hai mà
cüng dám đứng trước mặt Thanh Vân tông của ta la lối
om sòm?"
Tần Ninh sải bước đi ra, chế giễu nói: "Cũng được, lần này ta xuất quan vốn muốn khiến cửu U đại lục long trởi lở đất, vậy thì bắt đâu từ tông chủ cảnh giới Thông Thiên nho nhỏ là ngươi trước đi!"
Nghe thấy lời này, Bá Đông Phong tức đến mức suýt ói ra máu.
Ông ta đường đường là cảnh giới Thông Thiên 5 bước, khinh thường Cửu U, ngoại trừ những vô địch
cành giới Hoá Thần ra thì ít người là đối thủ của ông ta,
vậy mà lại bị một tên tiểu bối miệt thị như vậy.
"Hôm nay lão tử sẽ lột da ngươi!"
Bá Đông Phong vừa nói xong liển lao thẳng về phía
của Tần Ninh.
"Bảo vệ tông chủ!"
Đại trưởng lão thấp giọng hô một tiếng rồi lập tức
phóng đến.
"Tránh sang một bên đi!"
Tần Ninh lúc này phất tay một cái, nói: "Ta thân là
tông chủ của Thanh Vân tông lại phài để các ngưới bảovệ, thế thì mặt mũi của Thanh Vân tông để ở đâu hả?"
"Nhưng mà."
Đại trưởng lão còn muốn nói thêm gì đó nhưng Bá
Đồng Phong đã lao đến.
Thiên Đạo Nhất lúc này muốn ra tay, nhưng thánh
hộ Thần Bắc cứ nhìn ông ta chẳm chẳm khiến ông ta
không thể xuất thủ được.
"Tay Thần Khai Sơn!"
Bá Đông Phong nhìn thấy Tần Ninh vẫn khinh thường trước đòn tấn công của mình thì trong lòng
càng tức giận hơn.
Nhưng nhiều hơn thế là mang theo sự đáng thương nhìn Tần Ninh.
Tay Thần Khai Sơn chính là linh quyết truyền thừa
của Khai Sơn môn, uy lực mạnh mẽ, hai cánh tay có thể luyện thành cứng rắn như tường đồng vách sắt, không chỉ có sức phòng ngự khủng khiếp mà sức tấn công còn bá đạo hơn, cho dù là một ngọn núi cao ngàn mét cũng có thể đánh sập.
Tần Ninh nếu như có gan dám càn một chiêu này thì
chắc chắn phải chết!
"Tay Thần Khai Sơn? Không phài chỉ là hai cánh tay
thôi sao, rèn luyện rồi rèn luyện cũng dám gọi là tay
thần? Đúng là không biết xấu hổi"
Tần Ninh lao ra, chế giễu nói: "Ta sẽ cho ngưới mở mang kiến thức một chút, cái gì mới là tay thần thật Sự!"
Bỗng chốc hai tay của Tần Ninh vào lúc này xuất hiện một tầng ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, hai cánh
tay như hoá thành ngọc bích toả ra ánh sáng thần thánh lóng lánh như phỉ thuý.
"Lôi Hồ Quang!"
Trong chốc lát, một tiếng sấm vang rền phát ra giữa hai cánh tay.
Ầm...
Tiếng sấm vang lên khiến không khí cũng bị
rung chuyền.
"Tiểu tử, chịu chết đi!"
Bá Đông Phong lúc này cũng đã nhận ra.
Tu vi của Tần Ninh vậy mà lại là cảnh giới Thông Thiên.
Còn trẻ như vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thông
Thiên cũng chỉ có trong thế gia cổ quốc mới sinh ra
được những thiên tài quái dị như thế.
Hôm nay đắc tội với Thanh Vân tông, nếu như
không trừ khử Tần Ninh thì ắt sẽ để lại tai hoạ sau này.
Thanh Vân tông có một vị tông chủ có thiên phú
kiệt xuất như thế, lại thêm tứ kiệt thanh danh vang dội
ba năm gần đây thì muốn không nổi cũng khó.
Mà giờ phút này, bốn người Lý Nhất Phàm, Thẩm
Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh và Thiên Linh Lung đều ngạc nhiên.
Cảnh giới Thông Thiên!
Tần Ninh đã đạt đến cảnh giởi Thông Thiên!
Trong lòng của bốn người bỗng cảm thấy bối rối.
Cho dù là Kiếm Tiểu Minh hay là Thiên Linh Lung
đạt đến cảnh giới Thông Thiên thì cũng là điều dễ hiều, Kiếm Tiều Minh nắm giữ truyền thừa của Kiếm Thánh, Thiên Linh Lung thì có một trái tim linh lung và cảnh giới cao hơn Tẩn Ninh.
Vậy mà chỉ trong thời gian ba năm, Tần Ninh đã trực
tiếp vượt qua cảnh giới Thiên Nguyên, lên đến cảnh
giới Thông Thiên.
Chuyện này thật khó có thể tường tượng.
"Nhận lấy cái chết phải là ngươi!"
Tần Ninh lúc này đẩy hai tay ra.
Bùm bùm...
Hai thân ảnh va chạm với nhau.
Bồn cánh tay chạm nhau phát ra tiếng bùm bụp
trầm thấp, khiến không khí xung quanh hai người cũng
nổ tung.
"Là ai phải chết đây?"
Khoàng cách gần trong gang tấc, Tần Ninh nhìn
chằm chằm Bá Đông Phong, đáy mắt xẹt qua một tia
lạnh lẽo.
Tách tách tách...
Đột nhiền, hai cánh tay của Bá Đông Phong giống như đồ sứ xuất hiện rất nhiều vết nút, ngay sau đó, các vết nứt đạt đến cực hạn, lách cách một tiếng, hai cánh tay của Bá Đông Phong vỡ tan, máu bắn tung toé.
"A.."
Trong khoảnh khắc, tiếng kêu thảm thiết của Bá
Đông Phong vang lên chấn động toàn bộ Thanh Vân
tông.
"Chói tai thật đây!"
Tẩn Ninh vung tay lên trực tiếp nện một
quyền xuống.
Bùm!
Hình bóng của Bá Đông Phong lúc này biến thành
thi thể ngã xuống đất.
Một cuộc chiến nước chảy mây trôi, chỉ hai chiêu
giết chết Bá Đông Phong.
Trong lúc nhất thời, trước đại điện Thanh Vân toàn
bộ im lặng như tờ.
Bất kể là ai cũng đều không thể tin vào một màn
xảy ra trước mặt.
Hào cường đứng đầu cành giới Thông Thiên 5
bước, tông chủ Khai Son môn Bá Đông Phong nổi danh xưa nay uy chấn tám phương.
Thế nhưng lại bị một thanh niên cảnh giới Thông Thiên 1 bước dùng hai chiêu trực tiếp giết chết.
Bây giờ, một đám tân sinh nhìn thấy cảnh này đã
hoàn toàn sững sờ.
Minh Tung kéo Yến Bất Ngữ đứng ở bên cạnh, thấp
giong nói: "Ngươi tát ta hai cái, nói cho ta biết đây
không phải là sự thật đi!"
Bốp bốp!
"Mẹ nó chứ ngưới đánh thật đấy à.."
Bàn tay của Yến Bất Ngữ run lên nhè nhẹ, nói: "Ta
cũng muốn biết có phài là thật không.."
Sở Thanh Nguyệt nhìn bóng hình đứng vững hiên
ngang kia, một thân đồ đen, mái tóc bạc phơ, tung bay
trong gió, uy vũ phi phàm, trong lúc nhất thời gương
mặt bỗng ửng hồng.
Đâu chi riêng ba người mà tất cả đệ từ Thanh Vân
tông cũng đều ngây người.
Cho dù là người mới hay người cũ thì nhìn thấy Tần
Ninh với mái tóc bạc lúc này, trong lòng đều kích động
như núi lửa muốn phun trào.
Đây chính là tông chủ của Thanh Vân tông bọn họ!
Chỉ dùng hai chiêu đã trực tiếp hạ gục cường địch
là cao thủ cảnh giới Thông Thiên 5 bước.
Đám người Lý Nhất Phàm và năm trưởng lão cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Tần Ninh vẫn tàn nhẫn như thế.
"Đúng là yếu ớt đến đáng thương!"
Tần Ninh lúc này phủi tay, lạnh nhạt nói.
Cảnh giới của hắn kém 4 bước!
Thế nhưng Ngọc Lôi thể bá đạo không phải thứ mà
cảnh giới có thể so sánh cùng được.
Kiếp thứ tám của hắn là Thông Thiên Đại Để, được
người đời xưng tụng là Thể Đế, thuật luyện thể mà hắn
nghiên cứu ước chừng cũng phài hàng ngàn hàng vạn
loại.
Bây giờ bắt đầu lại từ đầu, thuật Âm Dướng Ly Hợp
Kim thể và Ngọc Lôi thể mà hắn chọn đều là những
thuật luyện thể đẳng cấp nhất trong thế giới này.
Dùng thuật luyện thể đứng đầu mà hẳn không làm
thịt được Bá Đông Phong thì như thế mới là chuyện kì
lạ!