Quả thật là Bát Dực Liệt Dương Giao hấp thụ sức mạnh sấm sét để rèn luyện cơ thể mình.
Cửu Anh trực tiếp nuốt xuống, tiêu hoá máu thịt này, tất nhiên là trong cơ thể sẽ ngưng tụ ra từng cỗ sấm sét bá đạo.
Sấm sét này Cửu Anh rất khó luyện hóa.
Nhưng mà hắn có thể.
Vừa vặn, hắn nghĩ đến một thánh quyết tứ phẩm – Đoạt Phách Lôi quyết!
Lôi quyết này có uy lực bá đạo, có thể giết chết cảnh giới Địa Thánh dễ dàng, cho dù là đối với Thiên Thánh cũng có lực áp chế, tước đi hồn phách.
Khi hắn còn ở kiếp thứ chín, bản thân vẫn là Hồn Vũ Thiên Tôn, trong Thượng Tam Thiên, lúc nghiên cứu thuật luyện hồn hắn đã dốc lòng sáng tạo ra loại thánh quyết này.
Ở mỗi một kiếp, Tần Ninh đều xác định cho mình một phương hướng tu luyện rõ ràng, mượn cơ hội này, hắn sẽ ổn định lại những chỗ còn chưa hoàn hảo trên con đường tu hành của hắn.
Ví dụ như, khi hắn là Cửu U Đại Đế, hắn chủ yếu tập trung tu hành chưởng pháp và quyền pháp.
Khi hắn là Ngự Thiên Thánh Tôn, hắn lại tu hành thuật ngự thú.
Còn khi hắn là Cuồng Võ Thiên Đế, hắn tập trung ngưng tụ võ ý.
Lúc là Thanh Vân Kiếm Đế, hắn chủ yếu tu hành kiếm thuật…
Mỗi một kiếp, đối với chuyện tu hành, hắn đều nghiên cứu đến mức tận cùng.
Trong thời gian một vạn năm, có thể đạt được tới cấp bậc nào thì chính là cấp bậc đó.
Thời gian chín vạn năm, tích luỹ chín đời, xem như là một quá trình thu hoạch không nhỏ của hắn.
Giờ phút này, dựa vào ấn ký sấm sét ngưng tụ trong lòng bàn tay, Tần Ninh đem sấm sét trong cơ thể Cửu Anh tách ra, dung nhập vào trong cơ thể mình.
Trong quá trình này, Cửu Anh kêu la thảm thiết, cào xé ruột gan.
Trên thực tế, không phóng đại đến mức như vậy, nhưng tên này giả vờ giả vịt, có chút làm quá, Tần Ninh cũng lười phản ứng.
Mà ngay khi biển sấm sét kia dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Tần Ninh, sắc mặt Tần Ninh cũng trở nên nghiêm túc.
Sấm sét bên trong cơ thể của một con thánh thú cấp chín, dữ dội mãnh liệt đến mức nào?
Nhưng mà Tần Ninh có thể gánh được.
Đoạt Phách Lôi quyết, tâm pháp được tinh lọc trong đầu Tần Ninh.
Lôi kiếm!
Lôi hải!
Lôi phong!
Lôi chỉ!
Từng võ thức xuất hiện trong đầu Tần Ninh, không ngừng ngưng tụ tràn đầy, hội tụ…
Đêm càng khuya, Cửu Anh tê liệt ngã xuống bên giường Tần Ninh, miệng làu bàu, không biết là đang nói cái gì đó.
Lúc này, Tần Ninh mới nhẹ nhàng thở ra rồi đứng dậy.
Chuyển hoá hoàn mỹ!
Cửu Anh ăn Bát Dực Liệt Dương Giao, hấp thu sấm sét, còn mình lại hấp thu sấm sét đó từ trong cơ thể Cửu Anh!
Nhân cơ hội này, hắn đã thành công ngưng tụ Đoạt Phách Lôi quyết!
Chiêu thức chuyển hoá này, khiến cho Tần Ninh cảm thấy mỹ mãn.
Tối nay, buôn bán có lời!
Nhưng mà, đối với Tần Ninh là buôn bán có lời, còn đối với một số người thì là lỗ lớn!
Tần Ninh mỉm cười đi ra khoang thuyền, rồi biến mất trong bóng đêm mịt mờ…
Mà cùng lúc đó, phía trên thuyền Dương Phong, mọi đều người cảm thấy sống sót sau tai nạn, Dương Quắc mời rất nhiều Thiên Thánh và Địa Thánh đi lên uống rượu, trong thuyền cũng có chút yên tĩnh.
Chính vào giờ phút này, cách thuyền Dương Phong trăm dặm, trên mặt sông, ở một bãi đá di động có đường kính trăm mét, vài bóng người đang đứng ở đó.
Giờ phút này, mấy người đứng trên bãi đá đang quan sát vết máu trên đó, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.