“Chỗ này là dành cho đệ sao?”, Kiếm Tiểu Minh nóng lòng hỏi.
“Cút sang một bên, cái này là cho Linh Lung”.
Tần Ninh nhìn về phía Thiên Linh Lung, cười nói: “Cô có dám vào không?”
“Có cái gì mà không dám!”
“Tốt!”
Tần Ninh cười nói tiếp: “Chỗ này là một ngọn núi truyền thừa khác với những chỗ trước đó chúng ta đã đi”.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
“Ba người Trần Húc, Phù Hoán và Tống Đại Hải đều là cảnh giới Địa Võ, ta cho bọn hắn khu vực truyền thừa đủ để khiến bọn hắn tiến vào cảnh giới Thiên Võ”.
“Còn Lý Nhất Phàm đã là cảnh giới Thiên Võ, lần này nhận được truyền thừa của tổ tiên Lý thị, sau này vẫn có nhiều việc làm, đến cảnh giới Hoá Thần chắc chắn không thành vấn đề”.
“Còn chỗ này là do ta đặc biệt vì trái tim Linh Lung cô chọn ra”.
Tần Ninh nhìn ngọn núi, thản nhiên nói: “Cô có tư chất thông minh, cho dù là linh quyết gì thì chỉ cần nhìn một cái cũng biết được ý nghĩa sâu xa của nó, đây là một ưu điểm lớn nhưng đồng thời cũng là một khuyết điểm lớn”.
“Ta đã nói với cô rồi, trên con đường tu luyện, nếu như cô không đi quanh co một chút thì cho dù có trở thành võ giả hàng đầu thì cũng sẽ yếu đến đáng thương”.
“Truyền thừa ở chỗ này có thể che đậy trái tim Linh Lung thông minh của cô lại!”
“Vào lúc cô cần trái tim Linh Lung thì có thể thi triển, lúc không cần thiết thì có thể đóng lại!”
Tần Ninh nói một cách đơn giản: “Cái này đối với cô mà nói là một ưu điểm cực lớn, nếu như cô tiếp nhận thành công thì cô có thể điều khiển được tâm trí của cô, nhưng nếu như thất bại thì trái tim linh lung của cô sẽ khôi phục như người bình thường, không có bất cứ cái gì đặc biệt hết”.
“Cô có dám không?”
Ý của Tần Ninh rất rõ ràng.
Chỗ truyền thừa này có thể giúp Thiên Linh Lung điều khiển được tâm trí một cách dễ dàng, chỉ có thể điều khiển dễ dàng mới có thể trở thành một cường giả thành tựu chân chính.
Nhưng đấy là nếu như thành công.
Còn nếu Thiên Linh Lung tiếp nhận truyền thừa thất bại thì trái tim linh lung kia sẽ hoàn toàn mất hết tác dụng.
Thành công hay thất bại thì phải xem Thiên Linh Lung có chống cự được hay không.
“Ta dám!”
Thiên Linh Lung lúc này khẳng định chắc nịch.
“Được, nếu đã như vậy thì...”
“Nhưng ngọn núi này, Lệ gia ta muốn rồi!”
Lúc này, một giọng nói đắc ý thoả mãn chậm rãi vang lên, hơn mười bóng người xuất hiện bao vây năm người nhóm Tần Ninh.
“Đó chẳng phải là hậu nhân của Lệ Vương trong Tam Hoàng Thất Vương uy danh hiển hách xưa kia hay sao?”
“Mấy tên này, thật đúng là xui xẻo, lại bị hậu nhân của Lệ Vương theo dõi!”
“Trách bọn chúng tự mình tạo nghiệp đi, mà cái tên kia hình như rất quen thuộc với nơi đây, tìm ngọn núi cho người bên cạnh mình toàn là ngọn núi tốt thôi”.