Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói như vậy thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất!





Trước tiên không nói đến Tần Ninh, lão Vệ bên cạnh hắn cũng không phải người tầm thường!





Tần Ninh lúc này nhìn Hạ Á Quang.






“Ta mượn Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ các ngươi, hiện nay trả lại!”





Tần Ninh vung tay, Cửu Hoang chiến xa xuất hiện.





Hạ Á Quang trực tiếp nhận lấy.





Lão ta dò xét thật kỹ, không có tổn hại gì thì mới thở phào.





“Ban đầu Hạ Thất vương và Hạ Thanh muốn giết ta, ta giết chúng, mượn Cửu Hoang chiến xa của các người dùng, coi như là hòa”.








“Mà hôm nay trả lại, cổ quốc Đại Hạ các người và Tần Ninh ta sẽ không có chút liên hệ gì”.





“Hạ Phưởng Kiệt!”





Tần Ninh quát lên, đứng trước phủ, nói: “Treo xong bảng hiệu thì cút đi!”





Hạ Phưởng Kiệt lúc này không dám dừng lại, vội vàng treo bảng hiệu lên, cẩn thận không thôi.





Tần Ninh nhìn mấy người này, nói: “Chuyện hôm nay dừng lại ở đây, nhớ kỹ, thể diện của cổ quốc Đại Hạ các người đã sử dụng hết rồi đấy!”





“Cút!”





Tần Ninh quát lên, khiến cho cả Tần phủ từ tiêu điều xơ xác trở nên có khí thế hơn.





Hắn sở dĩ không truy cứu chuyện Hạ Thất vương và Hạ Thanh truy sát hắn là vì ngày xưa cổ quốc Đại Hạ có một vị công chúa là vợ của đồ tôn hắn.





Cô gái ấy giúp đỡ đồ tôn hắn rất nhiều, cho nên hắn nhớ lại tình xưa, không muốn đối địch với cổ quốc Đại Hạ.





Cho dù hôm nay Hạ Phưởng Kiệt làm quá, hắn giết vài người xả giận là xong.





Nhưng lúc này, Cửu Hoang chiến xa về với chủ, cổ quốc Đại Hạ và hắn đã không còn chút tình cảm và mặt mũi nào nữa.





Tiếng “cút” đó khiến Hạ Phưởng Kiệt run rẩy.





Hạ Phương Ki lúc này chắp tay nói: “Tần công tử, thật sự xin lỗi!”





“Cút!”





Sắc mặt Tần Ninh bình tĩnh, ngữ khí lãnh đạm.





“Ngày sau, người của cổ quốc Đại Hạ còn dám bước vào Tần phủ một bước, ta sẽ tiêu diệt kẻ đó!”





“Láo xược!”





Hạ Tứ gia đã hoàn toàn giận dữ.





“Ngươi một câu cút, một câu diệt, thật sự coi cổ quốc Đại Hạ ta dễ bắt nạt à?”





Hạ Tứ gia lúc này giận không kiềm được: “Lão phu ở Cửu U mấy ngàn năm, lúc xưng bá Cửu U thì không biết ngươi còn đang ở đâu kia kìa!”





“Lão già, lúc công tử ta đây xưng bá Cửu U thì lão tổ tông của ông cũng không biết đang ở đâu kìa!”





Tần Ninh ung dung mắng.



“Ngươi muốn chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK