Giám đốc của thương hiệu LOVE là một người ngay thẳng, cũng có uy tín trong giới.
“Gỡ toàn bộ sản phẩm, sao có thể được chứ? Vốn dĩ tưởng rằng thầy Lâm sẽ lấy được giải nhất của Cúp Tân Thượng, chúng ta có thể bán được số lượng lớn. Trong tay giữ nhiều mẫu mã mới như vậy, hàng tồn cũng đầy cả kho, anh bảo bây giờ gỡ toàn bộ sản phẩm khỏi kệ?”
Tất nhiên Tô Nhược Vân không đồng ý rồi! Ban đầu thành lập LOVE có thể gọi là làm ăn phát đạt, lúc đó vì hàng tồn kho ít, thiếu rất nhiều quần áo để bán, còn liên tiếp cho ra sản phẩm.
Lần này cô ta nhất định phải giành được Cúp Tân Thượng, trước đó đã bắt đầu chuẩn bị, trong kho đã chất đầy hàng, chỉ sợ thiếu một bộ quần áo để bán.
Giờ thì hay rồi, toàn bộ đều kẹt trong tay không bán ra được!
“Cô Tô, nếu cô vẫn muốn thương hiệu này thì đây là cách duy nhất, chúng ta chỉ có thể đuổi Lâm Uy Lãng đi rồi mời nhà thiết kế khác, vực dậy thương hiệu này, nếu không…”
Giám đốc không nói tiếp vế sau, tin rằng mỗi người ngồi đây đều hiểu được.
Nếu chỉ đạo nhái một hai mẫu thì cũng thôi, nhưng bây giờ gần như toàn bộ các mẫu của LOVE đều là sản phẩm đạo nhái.
“Cô Tô, ngoài ra tôi hi vọng cô có thể chuẩn bị nếu bị kiện! Lâm Uy Lãng đạo nhái nhiều như vậy, đối phương không để yên đâu. Đối phương có đầy đủ bằng chứng, nếu khởi kiện thì chúng ta càng thua lỗ.”
Tô Nhược Vân hai tay ôm đầu, đã hoàn toàn không quan tâm gì đến hình tượng của mình nữa.
Lẽ nào thương hiệu LOVE do một tay cô ta lập nên cứ thế bị hủy hoại sao?
Quan trọng là cô ta là người nổi tiếng, chuyện này sẽ gây ảnh hưởng không hề nhỏ cho cô ta, không dễ gì cô ta mới lấy lại được hình tượng của mình.
Ngày hôm sau, lúc Tô Lam ngồi trên xe đến Diêm Thành thì mở xem tin tức mới đưa ra sáng nay.
Mục tin tức về thời trang và showbiz đều ghi lại tình hình ở cuộc thi Cúp Tân Thượng tối qua, tiêu đề chính là việc đạo nhái của Lâm Uy Lãng.
Lâm Uy Lãng ngồi bệt trên sân khấu và khuôn mặt suy sụp của Tô Nhược Vân đều bị chụp lại.
Ngoài ra còn có một tin vô cùng bắt mắt đó là vấn đề chất lượng và phục vụ của LOVE.
LOVE bị bóc phốt quần áo làm cẩu thả, dùng chất liệu vải kém chất lượng, mặc chưa được mấy ngày đã hỏng, còn bị phốt nhân viên bán hàng của LOVE có thái độ không tốt.
“Ác giả thì ác báo.” Tô Lam đóng tin tức lại.
Người trong studio của công ty thời trang STONE gọi cho Tô Lam.
“Chị Tô Lam, quần áo của chúng ta đột nhiên nổi rồi! Hôm nay có mấy người đến bàn chuyện hợp tác, bây giờ cửa hàng của chúng ta chật kín khách, đúng là điên rồ!”
Tô Lam đã đoán ra những chuyện này từ sớm, chỉ là cô không ngờ sẽ hot đến thế.
“Em nhất định phải kiểm soát chặt chẽ chất lượng, bây giờ chúng ta không còn nhiều hàng tồn kho, yêu cầu bên xưởng may đẩy nhanh tiến độ nhưng không được giảm chất lượng, thà thiếu hàng để bán cũng không được bán hàng kém chất lượng.”
“Vâng, em hiểu rồi.”
“Với lại nói với các nhà thiết kế của chúng ta, đừng vội ra mẫu mới, bảo họ nghỉ ngơi đi.”
“Vâng ạ.”
Cúp điện thoại, cuối cùng Tô Lam nở một nụ cười mãn nguyện.
“Kiêm Mặc, nếu em biết bây giờ quần áo của em thiết kế đã bán ra với số lượng lớn, có lẽ em sẽ rất vui đúng không?” Cô như nhìn thấy nụ cười sạch sẽ không nhiễm bụi trần của Tô Kiêm Mặc.