Thẩm Tư Huy cũng đã rời khỏi ngành giải trí này mấy năm rồi, tại sao lúc này lại muốn nâng đỡ một ngôi sao chứ?
“Tôi vào trong đó xem sao đã”
Tô Lam đứng lên, quay người đi về phía phòng chụp ảnh ở bên kia.
Mặc dù tên tuổi của công ty này chỉ như một cái phòng làm việc nhưng ba bốn năm nay phát triển cũng không tệ, cho nên phòng làm việc này cũng đã thuê lại cả cả hai tâng của cao ốc, hơn nữa mỗi phòng làm việc cũng khá rộng rãi, có riêng cả phòng hóa trang và phòng chụp ảnh.
Chỉ có điều khi cô vừa đi đến cửa phòng chụp ảnh ra, thậm chí còn chưa mở cửa ra thì bên trong đã truyền ra tiếng chửi bới khủng khiếp của một người phụ nữ: “Các người có nhầm lẫn gì hay không hả?
Tại sao dám dùng đồ trang điểm rẻ tiền như vậy để trang điểm cho Lilian hả? Các cô không biết là cái tối thiểu mà chúng tôi có thể chấp nhận được là cái gì sao?”
Chỉ thấy một người mặc tây trang màu đen bộ dáng giống như quản lý, giọng nói chua ngoa đang đứng ở cửa ra vào: “Qó biết gương mặt đó của Lilian có bao nhiêu đáng giá không hả? Nếu như cô ấy bị dị ứng thì sẽ làm chậm tốc độ làm việc lại, trong số các người thì ai có thể chịu trách nhiệm cho việc này được?”
Nguyễn Bảo Lan đang ở một bên cũng vội vàng tiến lên cười cười nói “Đường Mỹ, tất cả nhấn hiệu mỹ phẩm mà công ty chúng tôi sử dụng đều là nhãn hiệu hàng đầu thế giới, cho nên cô cũng không cần phải lo lắng về những vấn đề này”
“Đúng là một nhãn hiệu hàng đầu thế giới chết tiệt mài”
Hai tay của Đường Mỹ chống nạnh, một bộ dáng giống như một người đàn bà chanh chua đứng chửi làng chửi xóm: “Lilian của chúng tôi chỉ sử dụng các nhãn hàng được đặt theo yêu cầu, còn trang phục thì cũng phải mặc những mẫu mới nhất đang thịnh hành thời thượng trong tuần lễ thời trang ở Paris mà thôi, còn những thứ khác tuyệt đối chúng tôi sẽ không sử dụng!”
“Rốt cuộc các người có biết rõ thân phận của Lilian chưa hà? Cho rằng chuẩn bị riêng cho cô ấy một phòng hóa trang là đủ rồi sao?”
“Tôi nói cho các người biết! Nếu như ngày hôm nay chúng tôi không đạt được những yêu cầu mà mình đều ra thì cũng không cần phải chụp ảnh tuyên truyền nữa, chúng tôi cũng không gánh nổi!”
Đối mặt với những yêu cầu mất lịch sự, quá đáng như vậy, cũng chỉ có Nguyễn Bảo Lan với tính tình kiên nhắn của mình mới có thể tiếp tục giải thích: “Đường Mỹ, cô hãy nghe tôi nói, việc cũng đã đến nước này mà thời gian quay chụp của hôm nay cũng rất ít cho nên nếu như chúng tôi phải đi chuẩn bị những thứ mà cô nói”
“Thì nhất định công việc của ngày hôm nay sẽ không hoàn thành được, có thể sẽ kéo dài đến tận ngày mai…”
Nguyễn Bảo Lan còn chưa nói xong thì sắc mặt của Đường Mỹ bỗng thay đổi mạnh mẽ, vô cùng sắc bén mà cắt ngang lời của cô ấy: “Gô nói những lời này là có ý gì hả? Ý của cô nói là những yêu cầu của chúng tôi làm mất quá nhiều thời gian làm việc có phải hay không?”
Nguyễn Bảo Lan mang khuôn mặt tươi cười nói: “Tôi không có ý tứ này…”
“Vậy thì cô hãy nói cho tôi biết, lời của cô không phải có ý tứ này thì là có ý gì? Cô có biết thân phận của Lilian lúc này là thân phận gì không hả? Dù sao thì tôi cũng đã nói rồi, nếu như hôm nay các người không hoàn thành được yêu cầu của chúng tôi thì chúng tôi sẽ từ chối không quay chụp gì cả, về phần làm trái với hợp đồng thì chính các người sẽ phải chịu trách nhiệm!”
“Nhưng mà..”
“Nhưng mà cái gì? Còn cái nhưng nhị gì của cô thì nói ra hết đi! Cô là người phụ trách chỗ này sao? Cô lập tức gọi người phụ trách của chỗ này đến đây cho tôi, cho tới bây giờ tôi vẫn chưa thấy nhân viên nào như mấy người, thật sự không giải thích được mà!”