Tô Lam bình tĩnh nhìn anh ta, quanh thân dường như có một loại khí chất điềm tĩnh mà cơ trí, chậm rãi nói: “Vậy cảm ơn ý tốt của anh, xem ra ngài Smith nên bồi dưỡng anh thật tốt mới đúng chứ!”
Asius sửng sốt một chút, dường như không hiểu ý nghĩa bên trong lời nói của cô.
“Ý của tôi là, một người mới như anh cũng có thể xuất hiện trong các bộ phim lớn của Hollywood, kỹ thuật diễn quả thật không tồi.
Thế nhưng ngài Smith có biết anh ở trước mặt anh ta là một khuôn mặt, sau lưng anh ta lại là một khuôn mặt khác thì sao?”
Asius biết Tô Lam đang nói tới cái gì, gân xanh trên trán anh ta bỗng nổi lên, trong mắt hiện lên sự tức giận: “Cô muốn vạch trần tôi?”
“Không có ý gì, tôi không hề có một chút hứng thú gì với khuôn mặt của anh cả. Cái gọi là giao lưu học thuật, trao đổi học thuật, không phải là cái loại thủ đoạn đâm dao sau lưng.
Cho nên anh cũng không cần thiết phải ở chỗ này chắn đường tôi, uy hiếp tôi. Dù cho tôi thua khó coi hay là thắng đẹp, điều đó dường như không liên quan nhiều đến anh, dù sao anh là sinh viên khoa diễn xuất, đối thủ của anh cũng không phải là tôi”
Lúc Tô Lam thản nhiên nói những lời này, nhìn lướt qua điện thoại bị anh cướp đi: “Nếu như chiếc điện thoại này anh thích, tôi tặng cho anh coi như làm quà gặp mặt trao đổi sinh viên cũng được, tạm biệt!”
Nói xong lời này, Tô Lam cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.
Asius tức giận đến mức suýt chút nữa đá vào bức tường sau lưng.
Thực ra tính cách và tính khí thực sự của anh ta là một khẩu pháo hung bạo, chỉ cần một chút là bốc cháy.
Thế nhưng lúc đối mặt với công chúng, anh lại không thể không trưng ra dáng vẻ tao nhã, lịch sự lễ độ.
Ngày đó nếu không phải là bởi vì sai giờ, anh ta cũng sẽ không lộ ra bộ mặt thật của mình ở trước mặt Tô Lam.
Không nghĩ tới điều này ngược lại trở thành nhược điểm để Tô Lam uy hiếp mình, thực sự là ghê tởm!
Asius nhìn bóng lưng Tô Lam rời đi, cúi đầu nhìn lướt qua điện thoại trong tay, kìm nén xúc động muốn đập nát điện thoại xuống: Hay cho một Tô Lam, đến lúc đó chờ xem tôi dùng thực lực khiến cho Lan Ly các người thua phục sát đất đi!
Đúng lúc này, điện thoại trong tay anh ta đột nhiên vang lên.
Anh ta thờ ơ nhìn lướt qua, phát hiện trên màn hình điện thoại hiện lên bốn chữ chồng yêu, anh †a đột nhiên cảm thấy ớn lạnh, lại ngẩng đầu liếc mắt nhìn bóng lưng thẳng đứng của Tô Lam.
Chồng yêu chắc là bạn trai cô ấy đi? Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.
Đột nhiên nổi lên ý xấu, anh ta dứt khoát nhấn nút trả lời Rất nhanh đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam trầm thấp từ tính: “Sao rồi? Lâm Thúy Vân có đến đón em không?”
Asius sau một lúc im lặng đột nhiên mở miệng: “Anh tìm Tô Lam sao?”
Khi giọng nói vang lên, đầu bên kia điện thoại đột nhiên yên lặng.
Dù cho cách nhau một đường dây điện thoại dài, Asius vẫn có thể cảm nhận được áp suất thấp cực kỳ u ám của đầu bên kia điện thoại.
Xem ra bạn trai của Tô Lam cũng không phải là loại người dễ chọc, thế nhưng vậy thì thế nào, Asius anh ta sống vô ích bao nhiêu năm sao? Người dám uy hiếp anh ta còn chưa sinh ra đâu!
Bên trong giọng nói của Quan Triều Viễn chứa đầy vẻ không vui: “Anh là ai?”
Cùng lúc đó, anh gần như lập tức để công việc trong tay xuống, xoay người đi ra khỏi phòng họp.
Asius nhếch mép đầy ngạo mạn: “Cô ấy đang tắm, có chuyện gì thì sau này gọi cho tôi, tôi sẽ truyền lời.”