Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3933


Thật tuyệt nếu cô ấy và mọi người xung quanh có thể hạnh phúc như bây giờ Trong thời gian tiếp theo, Tô Lam nằm phía sau chuẩn bị chợp mắt và nghỉ ngơi, sau đó thay Quan Triều Viễn chăm sóc em bé.


Với nguồn lực tài chính và vật chất đồi dào của mình, việc thuê người trông trẻ không thành vấn đề, nhưng Tô Lam đã nhiều lần nhấn mạnh rằng chỉ cần có Lâm Mộc ở nhà giúp là đủ.


Cô hy vọng rằng cô và Quan Triều Viễn có thể ở bên đứa bé nhiều nhất có thể trong suốt quá trình lớn lên của em bé, để mang lại cho cậu bé một môi trường phát triển lành mạnh và hạnh phúc.


Dù sao thì, với tư cách là một bà mẹ đơn thân, cô đã nuôi nấng hai nhóc Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng, dạy chúng phải biết cư xử hợp lý, tư tưởng đúng đắn, điều này không dễ. Làm gì có đứa trẻ nào không khao khát tình cha?


Tô Lam vốn dĩ chỉ định chợp mắt nửa tiếng, nhưng khi tỉnh dậy thì trời đã tối.


Cô sững sờ sờ điện thoại, nhìn thời gian thì phát hiện đã tám giờ tối: “Trời ạ, mình đã ngủ bốn tiếng rồi sao?”


Tô Lam nhanh chóng đứng dậy, định đẩy cửa bước ra ngoài thì nghe thấy tiếng nói chuyện với Quan Triều Viễn từ bên ngoài: “Tại sao máy bay vẫn chưa hạ cánh?”


Là Quan Triều Viễn lên tiếng, đứa nhỏ ngủ ở bên ngoài, để không quấy rầy cậu bé, giọng nói của Quan Triều Viễn bị đè nén rất thấp, nhưng vẫn truyền vào tai Tô Lam một cách rõ ràng.


“Ông chủ, có một chiếc chuyên cơ khác trở về Trung Quốc, đang tranh đường bay với chúng ta”


Tô Lam vừa chạm vào chuyển động của tay nắm cửa và hơi dừng lại.


Có máy bay dám tranh đường bay với chuyên cơ của Quan Triều Viễn?


Dù không biết nhiều về hàng không nhưng Tô Lam vẫn có những hiểu biết chung cơ bản.


Ví dụ, khi thời tiết không tốt sân bay sẽ đóng cửa và tất cả các chuyến bay ban đầu sẽ bị hủy bỏ.


Còn đối với các máy bay chuẩn bị hạ cánh thường được bố trí hạ cánh luân phiên tại sân bay gần nhất, lúc này cần có hệ thống điều khiển sân bay để lên kế hoạch, bố trí.


Khi hai máy bay đến gần như cùng một lúc thì phải bố trí một máy bay hạ cánh trước, máy bay kia bố trí bay một vòng nhất định rồi quay lại hạ cánh, thường sẽ không xảy ra tình trạng tranh đường bay.


Ngay cả một người bình thường như Tô Lam cũng biết điều này, làm sao Quan Triều Viễn, một người đã có bằng phi công, lại không biết điều đó được?


Cố ý tranh giành đường bay trong giới hàng không bị cấm tuyệt đối, nhưng nếu hai máy bay đều là đường bay riêng thì tình hình có phần khác.


Dù sao thì, Quan Triều Viễn đã đặt đường bay hôm nay sớm trước ba ngày, toàn bộ hànhtrình trở về của anh đều suôn sẻ, không có một chút chậm trễ nào, vì vậy khả năng duy nhất là bên kia cố tình gây rối.


Giọng của Quan Triều Viễn đượm vẻ không hài lòng sâu sắc: “Kiểm tra xem là chuyên cơ của ai”


Anh nhàn nhạt liếc nhìn khoang Tô Lam đang ở, thật may là hai đứa con của anh và Tô Lam đều chưa quen giờ giấc, nếu không, ảnh hưởng đến tâm trạng của họ, tính tình của anh sẽ trở nên rất cáu kỉnh Không lâu sau, Lục Anh Khoa gọi điện tới, nhưng nét mặt anh ta có vẻ hơi trịnh trọng: “Nhà họ Lê ở Yến Kinh”


Nhà họ Lê?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK