Vừa ra khỏi cửa, rốt cuộc George cũng không thể kiềm chế lửa giận trong lòng mình được nữa, lập tức phàn nàn với cha mình: “Cha à, người phụ nữ tên Tô Lam này cũng thật sự quá kiêu ngạo rồi, cô ta dám chế nhạo chúng ta! Ở nước ngoài, những người nào học y đều cũng phải kính trọng cha ba phần, cô ta dựa vào đâu mà có thể tùy tiện như vậy?”
Smith Phạm sắc mặt cũng cực kì u ám: “George, tuy răng mấy năm nay cha cũng có chút danh tiếng ở bên ngoài, nhưng dù sao bây giờ cũng mới về nước, có rất nhiều chuyện không cũng không đơn giản như con nghĩ. Từ nhỏ con đang sinh sống và lớn lên ở nước ngoài, không biết tình hình bên trong của nước Thiên Hoàng, ở đây, “thầy” rất quan trọng.
Không nghĩ rằng, năm đó cha vì tương lai sự nghiệp của mình mà quyết định ở lại nước ngoài, thế mà Lý Lương Sang lại để ý, bây giờ còn thu nhận một người học trò nữ. Điều này thể hiện rằng ông ấy muốn dọn dẹp lại, dẫn mặt cha.”
“Cha à, cha từng nói với con, thị trường chữa bệnh ở nước Thiên Hoàng là một miếng bánh béo bở, nếu như muốn kiếm tiền nhiều thì vẫn nên về nước để phát triển. Cái người Tô Lam này có thể trở thành trở ngại của chúng ta hay không?”
“Nói trở ngại thì không đúng, chẳng qua cũng chỉ là một cô gái nhanh tay lẹ mắt mà thôi, không thật sự có bản lĩnh như chúng ta nghĩ đâu, nói chung là vẫn không thích hợp đâu. Thầy Lý đã từ chối cha và đem hy vọng đặt lên người của một cô gái còn chưa đủ lông đủ cánh, quả thật muốn khiến cho mọi người chê cười!”
Smith Phạm nhớ tới ánh mắt hiệu trưởng Lý vừa rồi nhìn Tô Lam, ánh mắt càng lạnh lùng hơn. Ánh mắt này tràn ngập sự hy vọng, năm đó khi ông theo hiệu trưởng Lý để học tập, cũng đã từng chứng kiến qua em ý nghĩ và hy vọng muốn phục hưng lại Đông y gửi gầm lên người của một cô gái nhỏ? Thầy Lý cũng quá mức hồ đồ rồi, thật đúng là có những ý nghĩ kì lạt “Tô Lam, cha thật sự muốn chứng kiến, những gì mà cha đã từ bỏ vào năm đó, để xem con nhóc thật sự có khả năng hoàn thành nó hay không!”
Tuy rằng, miệng thì nói vậy, thế nhưng từ trong lòng của Smith Phạm, lại căn bản không hề tin răng Tô Lam có thể đem nền Đông y phát triển trở lại.
Phục hưng nền Đông y!
Nền Đông y gặp khó khăn, theo quan điểm của Smith Phạm, đây cũng đã là xu hướng tất yếu của nền y học rồi, làm thế nào mà chỉ dựa vào một người mà có thể tùy tiện xoay chuyển tình thế?
“George, chuyện này con không cần phải lo lằng, đợi đến buổi hội nghị trao đổi vào cuối tuần này, con chỉ cần thể hiện bản lĩnh của mình là được”
Smith Phạm quay đầu liếc nhìn Asius một cái: “Asius, em biết phải nên làm thế nào đi”
Smith Phạm mặc dù phải cam chịu ở chỗ Tô Lam không ít, thế nhưng vẫn như cũ không có xem trọng cô. Dù sao thì hội nghị trao đổi chính là nơi để biểu hiện sự chuyên nghiệp về kĩ thuật của y học, cũng không phải là nơi so xem ai có mồm mép lợi hại hơn.
Ánh mắt Asius chợt lóe lên, khóe miệng nở một nụ cười như có như không nói: “Thầy à, thầy cứ yên tâm đi!”
“Thật sự là một người cặn bã!” Chờ Smith Phạm cùng với vài người rời đi rồi, sự tươi cười trên khuôn mặt cô Tư Anh cũng biến mất.
Một bên cô thu dọn chén đũa, một bên cúi đầu mắng.
Hiệu trưởng Lý thở dài một hơi: “Coi như xong rồi, thôi đừng nói nữa”
“Làm sao mà tôi có thể không nói cho được? Thầy xem, thầy gây khó dễ cho học trò của người ta, người ta lập tức gây khó dễ thầy hay sao?”
Tuy rằng tính cách của cô Tư Anh rất dịu dàng, nhưng thật chất là một người dứt khoát, đặc biệt là không thích những loại người hám lợi như Smith Phạm.
Vừa rồi cô cũng đã kìm nén rất lâu, vẫn là vì giữ gìn hình tượng của một người cô giáo của mình, cho nên mới không có tỏ thái độ với bọn họ: “Loại người đạo đức giả này so với kẻ bỉ ổi còn trơ trến hơn!”