Cả đám con gái ríu ra ríu rít, cực kì ngưỡng mộ Tô Nhược Vân.
Tô Nhược Vân cũng là lần đầu nhìn thấy nhiều hoa hồng đẹp thế này.
Anh chàng giao hàng thúc giục: “Cô Tô, phiền cô ký tên”
Tô Nhược Vân nhanh chóng nhận lấy đơn giao hàng, hào sảng ký tên mình lên.
Nhanh chóng chạy về phía hoa hồng bảy màu, cẩn thận đỡ lấy một bông, khẽ ngửi, thơm quá đi…
Anh chàng giao hàng nhìn chữ ký bên trên, lập tức nhíu mày lại.
“Đưa chỗ hoa hồng này lên xe của tôi đi” Trên mặt Tô Nhược Vân mang theo sự đắc ý.
Mấy nhân viên giao hàng phía sau anh chàng kia đang chuẩn bị dỡ đồ, thì anh chàng phụ khách chữ ký kia lập tức kêu một tiếng: “Chờ chút!”
Anh ta đi tới trước mặt Tô Nhược Vân: “Xin hỏi cô tên là gì?
Tô Nhược Vân trợn trắng mắt, không thèm để ý đến anh chàng trước mặt.
Hoàng Xán lập tức tiến tới: “Anh mù à? Đây là tiểu thư Tô Nhược Vân, là vị hôn thê của ông chủ Quốc tế Nghệ Tân ~ Mộ Dung Dịch!”
Đây là cái tên rất vang dội.
Tin rằng không lâu sau, cô cũng có thể thêm vào phía sau thêm một dòng diễn viên nổi tiếng Tô Nhược Vân.
“Tô Nhược Vân?” Anh chàng giao hàng gãi đầu: “Sai rồi, sai rồi, chúng tôi không phải giao cho cô Tô Nhược Vân, chúng tôi giao cho cô Tô Lam cơi”
Tô Nhược Vân lập tức đổi sắc mặt: “Không thể nào!”
“Đúng đó, sao có thể chứ? Ai sẽ bạo tay tặng quà cho Tô Lam thế này chứ?” Hoàng Xán liên phụ họa theo.
Anh chàng giao hàng lấy giấy giao hàng ra, chỉ cái tên Tô Lam bên trên, nói: “Quả thật là Tô Lam nha”
Sắc mặt Tô Nhược Vân càng thêm khó coi.
Đám con gái vừa rồi còn thầm thì ngưỡng mộ Tô Nhược.
Vân, cũng cảm thấy khó xử lạ thường.
“Tô Lam, xin hỏi cô Tô Lam là ai?” Anh chàng giao hàng hét vào trong.
Tô Lam đang nói chuyện với nhân viên đoàn phim, được nhân viên nhắc nhở, cuối cùng cũng đi ra.
“Cô Tô Lam, làm phiền ký nhận giúp tôi.” Anh chàng giao hàng liền đưa giấy giao hàng tới.
Anh chàng Tô Lam nhìn chỗ hoa hồng khoa trương kia, trong đầu liền hiện ra bóng dáng một người.
Xong rồi!
Cái tên nhóc kia tối qua nói muốn tạo bất ngờ cho cô, sao cô lại quên mất chuyện này chứ?
Tô Lam lập tức ký tên, thấy trên đó viết tên Tô Nhược Vân, cô ngẩn ra.
Đoán là lại làm loạn lung tung lên rồi.
Thấy Tô Lam ký tên, Tô Nhược Vân tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Anh chàng giao hàng thấy Tô Lam ký tên liền thở phào một hơi, coi như đưa đúng người rồi.
“Này, chờ chút!” Tô Lam liền gọi bọn họ lại.
“Còn có chuyện gì sao, cô Tô?” Anh chàng giao hàng lễ độ hỏi lại.
“Các anh chuyển chỗ này quay lại đi. Tôi ở đây không có chỗ để”