Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 276


Quan Triều Viễn mặt mày vui vẻ: “Xem cô bị dọa kìa, không phải rất thích động vật nhỏ sao?”


Hôm qua khi thấy con Chihuahua kia, mắt của cô sáng rực!


“Tôi thích động vật nhỏ, nhưng tôi không thích thú dữ!


Dữ thú là động vật nhỏ sao, ông anh?”


“Gọi tôi là gì?”


“Chồng!”


Tô Lam lúc này quả thật cực kì khác với thường ngày.


“Vậy mới đúng, yên tâm đi, trên người cô có mùi của tôi, bọn chúng sẽ không khiến cô bị thương đâu”


Dường như hổ Bengal khá hoạt bát, hận không thể dán mũi lên người Tô Lam mà ngửi.


“Lùi lại!” Quan Triều Viễn tức giận quát lên.


Hổ Bengal lập tức lùi về sau vài bước như một đứa nhỏ biết mình làm sai.


Tô Lam nhìn mà ngây ngốc!


Người khác nuôi chó nuôi mèo, người đàn ông này lại nuôi thú dữ?


Đúng rồi, như này không phải là phạm pháp sao?


Còn nữa, những thứ này kiếm đâu ra chứ?


“Đi xuống, để chúng làm quen chủ nhân mới”


“Tôi sợ1”


“Có tôi ở đây, sợ gì chứ? Mau xuống đi! Tôi còn không giới thiệu cô với bọn chúng, chúng sẽ coi cô là kẻ địch đấy!”


Tô Lam vội vàng trèo xuống khỏi người Quan Triều Viễn.


Thật ra, Quan Triều Viễn thật sự hưởng thụ cảm giác cô bám lên người mình, chẳng qua giờ không phải lúc, dù sao sau này còn có cơ hội.


Người giúp việc lại bưng thịt sống tới.


Được Quan Triều Viễn giúp đỡ, Tô Lam cho mỗi con thú ăn một miếng.


“Cô đã cho chúng ăn rồi, sau này nếu không có lệnh của tôi, chúng sẽ không làm cô bị thương.”


Quan Triều Viễn xoa đầu Tô Lam đầy cưng chiều.


“Anh nuôi tất cả chúng sao?”


“Bằng không thì sao?”


“Thế nhưng, loại thú dữ to lớn như này cũng có thể thuần hóa sao?”


“Chỉ cần tôi muốn, thứ gì cũng có thể bị thuần hóa”


Trong xã hội loài người, anh thật sự không sợ gì, vì khi anh thể hiện sức mạnh, có thể cả một còn sư tử cũng không phải đối thủ của anh.


Ánh mắt của Tô Lam dán chặt lên người con sói với bộ lông trắng như tuyết, lông của nó tráng muốt, cực kì đẹp.


Quan Triều Viễn thấy Tô Lam có hứng thú, liền nói: “Nó tên là Wing, là vua sói trắng”


“Vua sói?”


“Đúng vậy”


Khi còn đi học, Tô Lam đọc được trong sách, sói là động vật sống bầy đàn, vua sói đương nhiên chính là con đứng đầu bầy sói, vậy mà tên này lại có thể kiếm được cả vua sói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK