Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2289


Tô Lam bị Quan Triều Viễn ôm ra khỏi trung tâm thương mại. Sau đó cô bị ném vào trong chiếc Rolls Royce.


Bả vai Tô Lam đập lên trên ghế, đau đến mức cả khuôn mặt nhỏ nhãn nhăn lại.



Cô tức giận kéo mở cửa xe nhưng phát hiện cửa xe đã bị khóa trái rồi.


Khuôn mặt Quan Triều Viễn tối tăm và hung dữ. Sau khi lên xe, anh dùng sức đập cửa xe một cái.


Từ đầu tới đuôi anh không nói một câu nào cả.


Ánh mắt anh lạnh lẽo đến mức muốn đông chết người.


Bàn tay đang cầm vô lăng siết chặt đến mức lộ rõ khớp xương Tô Lam còn chưa kịp yêu cầu xuống xe thì chiếc Rolls Royce đã phóng đi như bay.




Tốc độ xe cực nhanh, hoàn toàn không nhìn thấy được dòng xe cộ ở xung quanh.


Cái tên này thật là… Chẳng lẽ anh định giết chết cô sao?


Tô Lam hoàn toàn sợ rồi.


Cô cuống quýt thắt dây an toàn lại: “Quan Triều Viễn! Anh điên rồi phải không? Dừng xe, mau dừng xe lại!”


Quan Triều Viễn mắt điếc tai ngơ.


Xe bão táp chạy một đường.


Hai mươi phút sau, anh phanh gấp một cái, xe ngừng lại.


Tô Lam bị dọa đến mức trái tim gần như ngừng đập.


Hai tay cô nắm chặt lấy dây an toàn, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đều tái nhợt vì tốc độ đáng sợi “Âm!”


Cửa xe bị kéo ra thật mạnh. Tô Lam còn chưa phản ứng lại thì đã bị Quan Triều Viễn túm ra ngoài. Tô Lam bị dọa thảm luôn: “Anh buông tay, tôi không muốn đi vào!”


Cái tên Quan Triều Viễn này bị điên thật rồi.


Lúc này cô mà về nhà với anh, nhất định kết cục sẽ vô cùng thê thảm.


Quan Triều Viễn thấy bộ dáng cô giống như con thỏ trắng nhỏ bị dọa sợ, không hiểu sao.


trong lòng anh lại thấy khó chịu.


Khuôn mặt đẹp trai tối tăm, anh không nói hai lời mà dùng một tay vác cô lên trên vai.


Thời gian không còn sớm nữa, hai đứa con trai đều đã ngủ hết rồi.


Trong phòng ngủ trên tầng hai, anh không nói hai lời mà ném người lên trên giường, sau đó bắt đầu cởi quần áo.


Khuôn mặt Tô Lam trắng bệt: “Tôi không muốn!”


Quan Triều Viễn lạnh lùng mà liếc mắt nhìn chằm chẵm cô, anh cũng không lên tiếng, kéo cô tới nhà vệ sinh rồi ném cô vào trong bồn tắm lớn: “Tắm rửa cho sạch sẽ Cái tên này thật là… Cái gì mà tắm rửa cho sạch sẽ? Anh đang ghét bỏ cô bẩn sao?


Tô Lam bị chọc tức: “Vừa rồi ở trong phòng tối kia, sao anh không chê tôi bẩn đi?”


Quan Triều Viễn không nói chuyện. Anh sải bước chân dài tiến vào theo: “Sao hả? Đi xem phim với người yêu cũ nên lá gan cũng lớn thêm rồi hả?”


Người yêu cũ ư?


Từ đầu tới đuôi cô cũng chỉ xem Nhan Thế Khải là bạn bè mà thôi.


Trong mắt của cô, anh ấy cũng ngang với anh trai Tô Duy Nam của cô mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK