Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3652


“Mặc dù nói như vậy, nhưng mỗi lần bị anh ấy điểm danh, mình sẽ rất bối rối Lâm Thúy Vân nêu ý kiến mình thực sự rất mệt mỏi, đặc biệt là mỗi lần trước khi Lục Mặc.


Thâm điểm danh, thì mình phải dùng đôi mắt sắc bén của mình để quét lớp học.


Cái loại cảm giác này, quả thực là khiến lông mao người ta dựng hết lên Mỗi lần Lâm Thúy Vân đều sợ mình bị điểm danh trúng, mặc dù có thể trả lời được câu hỏi, nhưng quả thực là rất tăng thể diện.


Nhưng nếu đáp sai, chẳng phải là rất mất thể diện sao?


Rất nhanh thì tiếng chuông vào học vang lên, hai người Lâm Thúy Vân và Tô Lam đi vào lớp học để chuẩn bị vào giờ học.


Bởi vì hai người các cô cũng không ra cửa trường học ngắm trai, cho nên lần này Lục Mặc Thâm bỏ qua cho các cô. Khi kiểm tra ngẫu nhiên bài tập về nhà, duy chỉ hai người bọn họ là vượt qua.


‘Đều bởi vì không ôn tập bài học mà những người khác bị Lục Mặc Thâm bắt chạy vài vòng trong sân trường.


Sau giờ học, Lâm Thúy Vân ngơ ngơ ngác ngác, đến khi tất cả những người khác rời khỏi lớp học, lúc này Lâm Thúy Vân ngơ mới chạy lên bục giảng như một làn khói: “Giáo sư Lục, buổi tối anh có rảnh không?”


Lục Mặc Thâm đang thu dọn đồ dùng học tập, anh ta ưu nhã tháo tai nghe Bluetooth ra khỏi tai và nhàn nhạt liếc Lâm Thúy Vân: “Muốn hẹn anh?”


Lâm Thúy Vân đứng trên bục giảng, liếc mắt đưa tình với anh ta ám muội vô cùng: “Đúng vậy, giáo sư Lục có đồng ý nể mặt hay không?”


Lục Mặc Thâm ngẩng đầu, và nhìn thấy Tô Lam đang nghe điện thoại.


Anh ta dời ánh mắt sang chỗ khác, có hơi buồn bực nhìn Lâm Thúy Vân: “Vốn dĩ người đẹp đã hẹn, anh không nên từ chối, thế nhưng lần này anh thực sự không thể nế mặt rồi”


Đời như lồn, mình lại bị từ chối!


Sắc mặt Lâm Thúy Vân đột nhiên biến đổi, hai tay tức giận chống lên bàn, và vồ người tới: “Nói đi, có phải anh thật sự có nuôi một con chó bên ngoài, muốn hẹn ai? Nam hay nữ?”


“Nữ”


“Đời như lồn! Anh… Lục Mặc Thâm, lá gan anh thực sự là càng ngày càng lớn, ở ngay trước mặt em mà anh còn dám nói anh có hẹn với người phụ nữ khác, có phải anh không muốn cái chân thứ ba nữa đúng không?”


Lục Mặc Thâm còn chưa nói hết lời, anh ta đã thấy Tô Lam đi về phía mình: “Giáo sư Lục, có thể đi được chưa?”


Mấy câu nói của Tô Lam càng giống như sét đánh ngang tai, trực tiếp làm cho Lâm Thúy Vân ngốc cả người.


Lâm Thúy Vân không dám tin quay đầu lại, vô cùng hoảng sợ nhìn Tô Lam, sau đó lại nhìn Lục Mặc Thâm.


Lâm Thúy Vân chực lã chã muốn khóc: “Mấy người… Hai người mấy người..”


Tô Lam sửng sốt một chút, nhìn về phía Lục Mặc Thâm với vẻ rất hồ nghỉ.


Lục Mặc Thâm vừa nhìn thấy biểu tình của Lâm Thúy Vân, thì biết là cô bạn gái nhỏ của mình có vấn đề nghiêm trọng về mạch não và nhất định là đang nghĩ sai, thậm chí anh ta còn chưa kịp giải thích: “Lâm Thúy Vân…”


“Đừng nói nữa!”


Lâm Thúy Vân trực tiếp ngắt lời anh ta, bi thương muốn chết cầm tay Tô Lam: “Nếu mình biết Lục Mặc Thâm cấu kết với người phụ nữ khác, mình nhất định sẽ chém cô ta ngàn đao, để cho cô ta không bao giờ siêu sinh, nhưng nếu là Tô Lam, mình thành toàn cho mấy người, mình mong mấy người hạnh phúc, hức hức hức…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK