Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1374


“Anh đến khi nào thế?”


Tô Lam cố gắng xoa dịu bầu không khí, bầu không khí đè nén này khiến cô sắp không thở nổi nữa rồi.


Quan Triều Viễn không nói gì, hai vệ sĩ của Tô Lam ngồi ở hàng đầu, có lẽ Tô Lam cũng hiểu rồi.


Trong bóng tối, Tô Lam nhìn đôi mắt lạnh lùng như thể muốn nuốt chửng người ta vào bụng của Quan Triều Viễn.


“Chúng ta đang về nhà à? Đúng lúc lắm, phân cảnh sáng mai của em sắp xếp khá muộn.”


Quan Triều Viễn vẫn không nói gì, anh dùng sự im lặng để trả lời Tô Lam.


Tô Lam luôn lẩm bẩm một mình, trong lòng cô cũng không vui.


“Gần đây anh bận à?” Tô Lam vẫn cố gắng phá vỡ tình hình này giữa hai người.


Quan Triều Viễn vẫn im lặng.


“Ai da anh nói chuyện đi được không hả? Nếu cứ thế này thì em xuống xe đấy!”


Tô Lam đã đến bên bờ vực sụp đổ rồi, cô thà hai người cãi nhau một trận chứ không muốn hai người cứ gượng gạo thế này.


“Là anh sai. Anh không nên nghe lời em, anh nên giải quyết chuyện này cho em, khỏi phải để người đàn ông đó chơi trội!”


Giọng nói gắt gỏng của Quan Triều Viễn vang vọng trong xe.


Tô Lam hoàn toàn sững sờ, cô cho rằng Quan Triều Viễn tức giận là vì mình với Mộ Dung Dịch lén lút ra ngoài ăn cơm, Mộ Dung Dịch còn uống nhiều rượu, suýt chút nữa là động tay động chân với mình.


Không ngờ anh lại đang giận chính anh.


“Sau này anh không nghe lời em nữa! Em là người phụ nữ của anh, chỗ dựa của em chỉ có thể là anh!”


Quan Triều Viễn phát cáu thế này khiến Tô Lam dở khóc dở cười.


“Chồng ơi, em không có trách anh mà.”


“Nhưng anh trách bản thân anh! Nếu lúc đầu anh giải quyết chuyện này giúp em thì cũng chẳng đến lượt tên nhóc kia giúp em, em cũng sẽ không ra ngoài ăn cơm với anh ta, cũng sẽ không vì anh ta uống nhiều mà suýt chút nữa thì…”


Đột nhiên Quan Triều Viễn quay đầu sang nhìn chằm chằm Tô Lam.


“Anh ta chạm vào em chưa? Có hôn được em chưa? Có sờ vào đâu chưa?”


Tô Lam đỏ mặt, thậm chí cô còn nghe thấy người ở phía trước đang cười thầm.


“Chưa, chưa làm gì hết.”


“Anh ta luôn ôm lấy em, muốn động tay động chân với em, anh thấy hết rồi!”


“Về nhà rồi em lập tức đi tắm, sau đó không bao giờ mặc lại bộ đồ này nữa, được chưa?”


Tô Lam rất hiểu Quan Triều Viễn, người đàn ông này lại ghen rồi.


Quan Triều Viễn không nói gì quay đầu đi.


Hai người về đến nhà, việc đầu tiên Tô Lam làm chính là vào phòng tắm, tắm táp thoải mái rồi bảo giúp việc vứt hết quần áo mình đã thay ra.


Cô không muốn để lại ký ức không hay gì cho Quan Triều Viễn.


Lúc Tô Lam làm xong tất cả những chuyện này, Quan Triều Viễn vẫn đang bực bội ngồi trên giường.


“Được rồi, đừng giận nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK