Cái ánh mắt kia của Smith cũng chính xác rơi vào mắt Tô Lam.
“Tô Lam đúng không?”
Smith nở nụ cười qua loa lấy lệ, đút tay vào túi trông rất kiêu ngạo, không hề có ý định bắt tay Tô Lam: “Xem ra cô trạc tuổi con trai tôi, bãng không cô cứ gọi tôi là chú Smithl”
Kỳ thực Smith khinh thường Tô Lam.
Một cô gái tuổi đôi mươi mà mơ ước trở thành một bác sĩ y học nổi tiếng về đông y?
Đây nhất định là người si nói mộng! Chỉ là vận may khá tốt thôi.
Phải biết rằng, trước đây mình bể đầu mới khiến hiệu trưởng Lý nhận mình làm học trò.
Không ngờ một cô gái lông còn chưa dài như vậy lại có thể làm cho hiệu trưởng Lý coi trọng như vậy?
Cho nên Smith vốn không hề định cho Tô Lam mặt mũi, trực tiếp bê cái danh y cái giá lên Đừng nói Smith vốn không có ý định nhận đàn em này, thậm chí vừa mở miệng đã để cô gọi mình là chú.
“Vậy thì sao được?”
Dưới đáy lòng Tô Lam cười lạnh, nhưng biểu tình trên mặt cô lại có vẻ rất nhiệt tình: “Vừa rồi giáo sư đã nói, ông là học của thầy, chắc chăn cũng là đàn anh của tôi, nếu tôi gọi ông là chú, vậy chẳng phải là rối loạn thân phận rồi sao, thầy sẽ không vui, cũng thật là quá không thông tình lý, ông nói có đúng hay không?”
Tô Lam nói khiến Smith trực tiếp ngây ngẩn cả người.
Smith vốn còn muốn ra oai phủ đầu với Tô Lam kia mà, nhưng cô đã thốt ra những lời này, thì đã trực tiếp đem hai người lên ngang hàng Smith vẫn cứ gọi hiệu trưởng Lý là giáo sư, nếu lúc này không thừa nhận, thì đó không phải là đánh vào mặt mình sao?
Khóe miệng Smith giật giật, quả thực nụ cười trên mặt còn còn khó coi hơn khóc: “Đàn em nói đúng, không sai.”
Smith ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chằm chằm Tô Lam, trong ánh mắt đã sớm dần nổi lên sự tức giận.
Smith Phạm vốn dĩ muốn làm bẽ mặt cô gái này một chút, lại không ngờ răng bị cô ấy nói lại một câu chặn họng, anh ta đã nhanh chóng bị chọc cho tức muốn ch: Tô Lam với một bộ dạng từng trải nói: “Anh cũng không có sail”
Biểu cảm của cô tuy rằng nhìn cực kì kính cẩn, thế nhưng ý cười trên mặt lại cực kì chói mắt, như vậy thật giống như đang nói: “Mới có nói như thế đã tức rồi sao? Thế nhưng tức giận như thế thì có làm được gì không?”
Khi nói chuyện, giáo sư Lý đã mời hai người bọn họ đến quán đối diện để cùng nhau ăn cơm, cả đoàn người lập tức đi xuống lầu.
Đột nhiên ánh mắt Tô Lam phát hiện, ở bàn ăn bên cạnh hình như có một bóng người. Cao to, tóc màu vàng rám nắng hơi gợn sóng nhẹ, chỉ xem qua từ phía sau thôi cũng đã thấy rất đẹp trai rồi.
Tô Lam không khỏi cau mày kinh ngạc, vừa rồi đứng ở bên cạnh Smith Phạm là một người đàn ông trẻ tuổi, cô biết đó là con của anh ta.
Thế còn người đàn ông này là ai? Hơn nữa sao cô lại cảm thấy rắng bóng dáng này cực kì quen mắt? Smith Phạm nhìn thấy biểu cảm lúc này của Tô Lam, ông ta nhướng mày hài lòng, đáy mắt lại lộ ra biểu tình vô cùng kinh thường.
Cái gì thế này em gái? Hơn nữa cũng đừng như thế chứt Nhìn thấy một người đàn ông đẹp thì lập tức nhìn đến không rời mắt.