“Bà cứ luôn miệng mắng tôi, tôi không kiện bà đã là may lắm rồi. Phòng trang điểm có camera, dù không ai làm chứng cho tôi thì camera cũng sẽ lấy lại công bằng cho tôi.”
Tô Lam nói to và hùng hồn.
Cô đã không còn là quả hồng mềm muốn nặn thế nào thì nặn trong quá khứ nữa.
“Cô, cô..”
Lâm Thanh Phượng tức không nói nên lời.
“Bà Mộ Dung, bà nghĩ tôi vẫn là Tô Lam của lúc trước à? Bà muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng?”
Rời xa Mộ Dung Dịch, Tô Lam đã thề sẽ không bao giờ để người khác ức hiếp mình như vậy nữa
“Con điểm này! Bây giờ cô đủ lông đủ cánh rồi nên muốn bay đúng không? Tôi nói cho cô biết! Cô muốn vào…”
Tô Nhược Vân thấy tình hình không ổn, lập
tức hô to: “Bác gái, chúng ta ra ngoài nhanh đi, sắp đến giờ tập dượt rồi!”
Cô ta không muốn Lâm Thanh Phượng vạch trần chuyện lúc trước của Tô Lam và Mộ Dung Dịch, vậy thì bất lợi cho cô ta.
Tô Nhược Vân và Mộ Dung Ngọc cùng cố đưa Lâm Thanh Phượng ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, Tô Nhược Vân an ủi một lúc.
Dù gì Lâm Thanh Phượng cũng là bà chủ nhà Mộ Dung, bị Tô Lam tát ngay trước mặt mọi người, từ trước đến nay bà ta chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy.
Bà ta cũng tức đến mức bệnh suýt tái phát.
Tô Nhược Vân nhân cơ hội lập tức gọi người đưa bà ta về.
Bây giờ mới thỏ phào nhẹ nhõm.
Nhưng Tô Lam đã làm Tô Nhược Vân phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa.
Bây giờ cô cũng dám đánh trả!
Cũng may hôm nay chỉ là tập dượt, cộng thêm Lâm Thanh Phượng lớn tuổi rồi,sức lực cũng kém hơn truosc rất nhiều, mặt Tô Lam cũng không bị gì quá nghiêm trọng.
Sau khu buổi tập chấm dứt, cô ta vội vã về nhà.
Lúc này nhà Mộ Dung đã rối loạn ầm ĩ.
Lâm Thanh Phượng nằm trên giường trong phòng ngủ than ngắn thở dài giống như một con gà chọi mới thua trận.
Tối nay Mộ Dung Thụy có buổi xã giao nên không ở nhà.
Mộ Dung Dịch vội vàng trở về, không biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết trong điện thoại, Lâm Thanh Phượng cử mắng ở điểm gì đó.
“Mẹ sao vậy?” Mộ Dung Dịch vội hỏi.
“Trời ơi, A Dịch, con về rồi à! Con mà không về, mẹ sẽ bị người ta đánh chết!”
Lâm Thanh Phượng lại kêu la.
“Sao lại thế này?” Mộ Dung Dịch nhìn về phía Mộ Dung Ngọc.
“Còn làm sao nữa? Bạn gái cũ của anh đánh đó, bây giờ mặt mẹ vẫn còn sưng này.”
“Tô Lam?”
“Đúng rồi, là cô ta!”