Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 736


Rõ ràng người lo lắng về điều này phải là cô mới đúng, nếu nói chuyện cô gặp Mộ Dung Dịch ra, Quan Triều Viễn không nhảy dựng lên mới lạ!


“Thật ra anh không nuốt được cục tức chuyện lần trước bà già kia đánh em, nên là…”


“Vì vậy anh đã cử người bí mật chèn ép Quốc tế Nghệ Tân đúng không?”


Tô Lam ít nhiều vẫn có thể đoán được một chút.


“Cùng không thể chỉ chèn ép được, tên nhóc Mộ Dung Dịch thực sự là một kẻ tiểu nhân, anh ta vẫn luôn đầu tư theo Quốc tế Tinh Hoàng, muốn lợi dụng anh để kiếm tiền! Lợi cho anh ta quá! Chẳng qua anh chỉ âm thầm sai người tung tin , nói là Tinh Hoàng sắp đầu tư mấy hạng mục lớn, kết quả anh ta lập tức đầu tư theo, đáng đời anh ta muốn tay không bắt giặc nên đã tự lôi mình vào!”


“Ngoài ra, mấy hạng mục anh ta đầu tư theo Tinh Hoàng anh cũng đã đánh tiếng rồi, tạm thời gác lại, không làm nữa. Mấy tháng này của Mộ Dung Dịch đều đổ xuống sông xuống biển rồi, lại có một khoản tiền bị giữ lại trong hạng mục, bây giờ không luân chuyển tiền được, chắc là không thể êm đẹp đón Tết năm nay rồi.”


Tô Lam cuối cùng cũng hiểu ra, chẳng trách Mộ Dung Dịch lại suy sụp như vậy.


“Anh như vậy không phải là chèn ép anh ta! Rõ ràng là đầu óc anh ta không nhanh nhạy, lại muốn lợi dụng người khác, kết quả chịu thiệt, nếu muốn trách thì phải trách anh ta ngu!”


Cô cũng hiểu tính cách của Mộ Dung Dịch.


Mộ Dung Dịch quả thực có chút gian xảo trong kinh doanh.


“Được rồi, lần này đến lượt em, em đã làm chuyện gì tốt sau lưng anh rồi?”


Thấy Tô Lam không nói gì, Quan Triều Viễn lập tức chuyển đề tài.


“Uh… cái đó, cái đó…”


Tô Lam tức khắc nghẹn lời, không biết phải nói thế nào.


Con người Quan Triều Viễn lập tức co rút, chăm chú nhìn Tô Lam.


“Khó xử như vậy sao? Có phải em biết


chuyện của Mộ Dung Dịch rồi không? Truyền thông cũng không biết chuyện này, có phải em âm thầm gặp anh ta sau lưng anh không?!”.


Tô Lam chớp mắt mấy cái, người đàn ông này thật đúng là liệu sự như thần!


“Hi hi–”


“Đừng có mà hi hi với anh! Thành thật khai ra!”


Lúc nãy cũng không biết ai hi hi trước!


Sao đến lượt cô lại không được nữa rồi?


“Lần trước khi em đi siêu thị, anh quên rồi à, sau đó anh còn đến đón em về.”


“Em đi mua ít đồ cũng có thể gặp lại tình cũ à?!”


“Anh đừng nói khó nghe như vậy! Là tình cờ gặp thôi, anh ta uống cafe ở trong cửa hàng Starbucks, vừa hay nhìn thấy em cứ nhất quyết phải gặp em. Em không định gặp anh ta đâu, kết quả anh ta chặn em ở cổng siêu thị.”


Tô Lam chỉ đành nói toàn bộ mọi chuyện với Quan Triều Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK