“Quá tốt rồi. Vừa hay mình cũng phải ở lại đây một tuần lễ, đang cảm thấy buồn chán đây”
Tô Lam nói xong câu này thì chợt nghĩ đến câu đầy ý nghĩa mà Lục Mặc Thâm vừa nói ban nấy.
Lẽ nào buổi casting quảng cáo này là do Lục Mặc Thâm sắp xếp?
Không phải chứ?
So với Quan Triều Viễn, tính chiếm hữu của giáo sư Lục chỉ hơn chứ không có kém!
Chỉ là đến mức độ này cũng quá cao rồi.
Mỗi lần Quan Triều Viễn ghen tuông nổi giận, anh ấy đều trực tiếp thể hiện trên mặt.
Nhưng cái tên Lục Mặc Thâm đó không chỉ có thể lạnh lùng chỉnh đốn lại tình địch của mình, còn có thể bán Lâm Thúy Vân đi để cô ấy kiếm tiền cho mình! Đây mới thực sự là cao thủ!
“Được, vật tới lúc đó gặi “Được”
Sau khi nói chuyện video với hai đứa nhóc kia xong, cô liền ở trong phòng đợi Quan Triều Viễn trở về.
Quan Triều Viễn từ chỗ ông cụ Quan quay lại, vừ: mở cửa liền nhìn thấy Tô Lam dựa vào ghế, nghiêng đầu ngủ thiếp đi.
Trên người Tô Lam đắp một chiếc chăn màu đỏ, những ngón chân trắng nõn lộ ra ngoài.
Quan Triều Viễn nhẹ nhàng bước tới, nhìn thấy cô ngủ rất yên ổn thì biết cô đang rất mệt.
Thế là anh nhẹ nhàng ôm cô xuống giường, đắp chăn cẩn thận rồi mới đi tắm rửa.
Sau khi tắm rửa xong, anh mới năm xuống bên cạnh Tô Lam thì cô nhóc ở bên cạnh như cảm nhận được liền dụi đầu vào ngực anh.
“Ừm..” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô nhóc dịu dàng khẽ ngâm bên tai, trái tim của Quan Triều Viễn như muốn tan chảy.
Anh cúi đầu, hôn lên trán cô.
Kiềm chế thanh kiếm đang rục rịch muốn ngóc đầu dậy dưới thân, hai người cứ ôm nhau như vậy ngủ thiếp đi.
“Cháu nói gï?”
Bạch Ninh Hương không dám tin mà kêu lê Bà nhìn hai tấm ảnh đặt trên bàn, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng lạnh lùng, Lê Duyệt Tư đứng đối diện bà, nhíu chặt mày: “Di à, lẽ ra cháu không nên nói chuyện này, nhưng Triều Viễn anh ấy thật sự giấu quá kỹ rồi.
Nếu không nói cho mọi người biết chuyện này, lương tâm của cháu thật sự rất áy náy”
“Thăng bé, thế mà dám…”
Bạch Ninh Hương còn chưa nói xong, Lệ Trí Thần đã bước tới cầm lấy hai bức ảnh trên mặt bàn.
Trong ảnh là hai đứa trẻ hồn nhiên trong sáng, xinh xắn đáng yêu.
Một bé trai, một bé gái.
Bức còn lại là ảnh chụp chung một nhà bốn người của Quan Triều Viễn và Tô Lam.
“Tô Lam vậy là chưa kết hôn đã sinh con, cô ta còn có hai đứa con rồi sao?”
Lệ Trí Thần không thể tin vào mắt mình.
Quan Triều Viễn yêu phải loại con gái gia cảnh bần cùng như Tô Lam đã khiến bọn họ kinh hoàng rồi.
Nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng anh ấy thậm chí còn chẳng để ý Tô Lam đã có hai đứa con với người đàn ông khác.
Điều này thực khiến người ta không thể tưởng tượng nổi!
“Tính cách của Triều Viễn trước giờ rất chín chắn, làm việc gì cũng rất chu đáo, nhưng lần này đối với Tô Lam, anh ấy thật sự là không bình thường!”
Lê Duyệt Tư nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa: “Cháu nghe nói rằng có một số phụ nữ để bầy đàn ông ở bên cạnh họ sẽ đến Thái Lan để nhờ thầy bên đó làm phép, chẳng hạn như mấy việc yểm bùa”
“Mặc dù những điều này nghe có vẻ nhảm nhí, nhưng cháu thà tin nó là sự thật còn hơn không. Cháu nghỉ ngờ rằng Triều Viễn đã bị Tô.
Tô Lam yểm bùa để bảy anh ấy bên cạnh”
“Nếu không, cháu thật sự không biết nên giải thích như thế nào.”
Bạch Ninh Hương lúc này đã tức điên lên rồi, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không biết phải nói gì.
Lệ Trí Thần là một người đàn ông đã lăn lộn trên thương trường chục năm nên dù sao so với phụ nữ vẫn còn chút lý trí “Làm sao cháu biết những thứ này?”
Lê Duyệt Tư dường như đã chuẩn bị từ trước, cô ta tìm thấy một túi hồ sơ từ chiếc túi mình mang theo và gửi cho họ: “Cháu đã điều tra cẩn thận, người phụ nữ Tô Lam này, thực sự là bụng dạ nham hiểm. Cô †a đã tống cha ruột của mình vào tù”