Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2390


Là đang nói về tình cảnh hiện tại phải không?


Người đàn ông bị mình tát trong bữa tiệc đính hôn của tra nam tiện nữ đó hóa ra lại là giáo viên của mình.



Ông trời ơi, ông chơi đùa tôi rất vui phải không hả?


Người đàn ông nhỏ nhen như vậy, nhất định sẽ lợi dụng chuyện này mà tìm mình gây phiền phức.


Thôi thì nhân cơ hội anh ta còn chưa nhận ra mình thì mình chạy trước còn hơn.


Cuối cùng cũng bò tới cửa, Lâm Thúy Vân thở phào nhẹ nhõm, vui sướng định đứng lên.


“Cộp cộp!”




‘Sau một âm thanh nặng nề, một đôi giày da cao cấp làm thủ công màu đen đã lọt vào tầm mắt của cô.


Da đầu của Lâm Thúy Vân nổ tung.


Sau đó, cô ấy im lặng rẽ trái.


Chủ nhân của đôi giày da cũng chuyển sang bên trái.


Lâm Thúy Vân quay đầu, lặng lế quay sang bên phải.


Chủ nhân của đôi giày da đó dường như không muốn chịu thua, nhích người sang bên phải một chút.


“Bạn học này, mặc dù tôi cũng rất tán thành việc tôn sư trọng đạo, nhưng lễ quỳ lạy này có phải hay không quá lớn rồi.”


Đột nhiên trên đỉnh đầu vang lên giọng nói vui vẻ của người đàn ông.


Cái gì?


Lễ quỳ lạy?


Tính khí bạo lực của Lâm Thúy Vân ngay lập tức bùng cháy.


Cô ấy giống như một con cá chép liền bật thẳng dậy.


Vừa ngẩng đầu lên, không ngờ lại bắt gặp vẻ mặt rất khó coi của Lục Mặc Thâm: “Ai quỳ lạy anh hả, anh mơ hay nhỉ.”


Lâm Thúy Vân hung hăng nghiến răng, dáng vẻ đó hận không được mà xông lên hung hăng cần anh ấy một cái Lục Mặc Thâm cũng không khó chịu.


Anh ấy chỉ cau mày, đẩy gọng kính của mình: “Vậy có lẽ là tôi hiểu nhầm rễ Lâm Thúy Vân cầm cặp xách vác lên lưng, ngẩng đầu lên, nhìn anh ấy chằm chằm.


Dáng vẻ kiêu ngạo và độc đoán, như thể đang nói: Tôi muốn xem xem, anh có thể làm gì được tôi!


Lục Mặc Thâm liếc nhìn cô ất “Nếu không phải là hành lễ thì là trốn tiết?”


Cái gì?


Trốn tiết?


Vẻ mặt của Lâm Thúy Vân lập tức trở nên đông cứng.


Cô kinh ngạc nhìn Lục Mặc Thâm quay lại bước lên bục: “Trưởng khoa, tôi không thích học sinh trốn tiết.”


Khi trưởng khoa nghe thấy điều này, ông †a vuốt râu nhìn cô ấy chăm chăm: “Bạn học này, em có chuyện gì vậy? Em đừng có mà quên nội quy và quy định của Lan Ly chúng ta. Ở đây cũng giống như trường đại học chính quy, nhưng phải tích lũy tín chỉ. Giáo sư Lục là khách quan trọng của chúng ta, em đừng có mà gây chuyện cho tôi. Sau này em mà trốn tiết học của giáo sư: Lục, tin hay không thầy sẽ trừ hết tín chỉ của em?”


Lâm Thúy Vân hoàn toàn choáng váng.


Cái tên khốn kiếp này lại đến gặp trưởng khoa tố cáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK