Thế nhưng, ông ta vẫn cứ cảm thấy không quá hài lòng.
Trợ lý ở hai bên Nghiêm Kha lần đầu thấy ông ta gật đầu, cũng thở phào một hơi, hai người trợ lý này đều bị Quốc tế Nghệ Tân mua chuộc, đến lúc đó bọn họ sẽ cố hết sức nói giúp cho Tô Nhược Vân!
Biểu diễn kết thúc, một trợ lý bên cạnh gật đầu với Tô Nhược Vân, tảng đá trong lòng cô ta cũng coi như hạ xuống.
Ra khỏi phòng, biểu cảm trên mặt Tô Nhược Vân càng thêm kiêu ngạo.
Có người lập tức đi tới.
“Nhược Vân, thế nào rồi? Thấy biểu cảm của cô, chắc là… được rồi?”
Tô Nhược Vân mím môi cười: “Có lẽ thế, đạo diễn Nghiêm gật đầu, cũng không nói gì”
“Vậy không phải là được rồi sao? Lúc chúng tôi bước vào, đạo diễn Nghiêm cứ lắc đầu mãi!”
“Trời ơi, thật sự là tốt quá! Nhược Vân, chúc mừng cô nha!”
Lời này, đương nhiên Tô Lam cũng nghe thấy.
Từ Tinh Như mỉm cười với Tô Lam: “Không được thì coi như rèn luyện một lần”
Tô Lam gật đầu.
“Số 16, cô Tô Lam!”
Tô Lam liền mặc đồ diễn đi vào trong phòng.
“Chúng ta xem xem trong vòng ba giây cô ta có bị đuổi ra ngoài không?”
“Tôi đoán mười giây!”
“Tôi đoán một phút!”
Vài nghệ sĩ vây lấy Tô Nhược Vân bật cười.
“Nhược Vân, nếu đã xác định là cô rồi, sao còn để Tô Lam đi vào chứ?”
Tô Nhược Vân cười khiêm tốn: “Tôi cũng không rõ, dù sao cô ta cũng đến rồi, cũng phải để cô ta hết hy vọng chứ?”
“Đúng đúng đúng, để cô ta hết hy vọng ở đây luôn!”
“Xem xem một diễn viên vô danh như cô ta còn dám đăng ký đại diện nhấn hiệu lớn nữa không?”
Tô Lam vừa vào phòng, Nghiêm Kha và hai trợ lý liền ngây người.
Một trợ lý liền nhíu mày.
“Mặc đồ diễn còn dám đến đây! Quá không tôn trọng Thời Quang thiếu nữ!”
“Đúng vậy, cũng không tôn trọng đạo diễn Nghiêm!”
“Ra ngoài, ra ngoài đi!”
Nghiêm Kha ho một tiếng: “Số 16, Tô Lam?”
“Là tôi “Tôi từng xem “Yên hồng thiên hạ’ mà cô diễn, diễn xuất cũng được, hôm nay cô mặc đồ diễn đến là vì không kịp giờ sao?”
“Đương nhiên không phải, đây là do tôi đặc biệt chuẩn bị”
“Hử?” Nghiêm Kha liền thấy có hứng thú: “Cô có biết chủ đề của chúng tôi lân này là gì không?”
“Thoải mái”
“Nhưng tôi thấy bộ đồ diễn này của cô không thoải mái chút nào”