Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3494

Sắc mặt cô ấy thay đổi, và cô ấy hét lên kinh ngạc.

Quan Triều Viễn càng bị dọa sợ hơn nữa, anh xông đến, vội vàng đỡ lấy Tô Lam.

Tống Chỉ Manh chỉ biết nhân cơ hội này mà đứng dậy và lao ra ngoài.

Sau khi Quan Triều Viễn đỡ được Tô Lam, anh có chút lo lằng nói: “Không sao chứ?”

Tô Lam lúc này đang vô cùng lo lắng cho trạng thái của Tống Chỉ Manh, cô liên tục lắc đầu: “Chồng, em không sao đâu, anh mau đuổi theo đi, em lo là chị Chỉ Manh sẽ xảy ra chuyện”

“Vậy em cẩn thận nhé”

Quan Triều Viễn quay người đuổi theo.

Nhưng Tô Lam suy nghĩ một lúc vẫn cảm thấy không yên tâm: “Đợi chút, em đi cùng với anh!”

Nhưng khi hai người đuổi đến lầu dưới, Tống Chỉ Manh sớm đã không thấy đâu nữa rồi Chiếc xe mà cô ấy lái đến đây vẫn đậu ở bãi đỗ xe của tòa nhà làm việc, có lẽ cô ấy đã chạy bộ ra ngoài mất rồi.

Sau khi Quan Triều Viễn và Tô Lam lên xe, hai người đã tìm kiếm suốt dọc đường nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Tống Chỉ Manh đâu cả.

Cô ấy không lái xe, một người có thể đi đâu vào lúc nửa đêm như thế này chứ?

Quan Triều Viễn suy nghĩ nhanh một lúc, đột nhiên như ý thức được điều gì đó, liền trực tiếp quay tay lái.

Tô Lam ngây người ra một lúc: “Chúng †a đi đâu vậy?”

“Bây giờ Tống Chỉ Manh chắc chắn sẽ muốn tìm hiểu chân tướng sự việc hơn bất cứ ai hết, nếu như em là chị ấy, em sẽ muốn đi đâu?”

Trong đầu Tô Lam chợt lóe lên: “Khúc Thương Ly! Chị Chỉ Manh nhất định là đã đi tìm Khúc Thương Ly rồi!”

Quan Triều Viễn cũng nghĩ như vậy, thế nên anh đã trực tiếp lái xe đến biệt thự của Khúc Thương Ly.

Cùng lúc này, ở hướng đối diện với hai người họ, Tống Chỉ Manh đang ngồi trên xe taxi, cô ấy có chút uế oải nhìn về phía trước.

Lúc tài xế taxi hỏi cô ấy muốn đi đâu, cô ấy dường như nói ra địa chỉ trong vô thức.

Địa chỉ ấy hình như là vị trí của một biệt thự khác của Khúc Thương Ly.

Lúc Tống Chỉ Manh xuống xe, cô ấy đứng trước cổng của khu biệt thự mà không biết phải làm gì.

Ban đầu khi cô ấy đến thủ đô cũng đã từng điều tra qua tin tức về Khúc Thương Ly, bao gồm cả chỗ ở của anh ấy.

Trên những bản hợp đồng đó hình như có ghi địa chỉ của khu biệt thự này.

Nhưng cụ thể là căn biệt thự nào, cô ấy thật sự không rõ cho lắm.

Cô ấy đi qua đi lại trong khu biệt thự khoảng mười phút, cuối cùng cô ấy thẫn thờ bước ra giữa đường.

“Két”

Đột nhiên một tia sáng chói mắt lóe lên, sau lưng cô ấy liền vang lên tiếng phanh xe chói tai Tống Chỉ Manh vừa quay đầu liền phát hiện một chiếc xe bảo mâu màu đen đang lao về phía cô ấy.

Cô ấy sợ đến nỗi hai chân mềm nhũn rồi trực tiếp ngã ra đường.
Chương 3495

Khúc Nhất Phàm ngồi trong xe cũng bị dọa cho mặt mày trắng bệch: “Cha, có phải chúng ta đụng trúng người khác rồi không ạ?”

Khúc Thương Ly vừa mới đưa Khúc Nhất Phàm rời đi từ biệt thự trên núi Ngự Cảnh, bởi vì điện thoại của anh ấy liên tục đổ chuông ở ghế sau nên anh ấy mới có ý định vươn tay ra sau để lấy điện thoại.

Nào ngờ ngón tay còn chưa kịp chạm vào điện thoại thì đã bị tiếng kêu thất thanh của Khúc Nhất Phàm làm cho hoảng sợ.

Anh ấy vừa quay đầu thì liền nhìn thấy cách đó không xa có một người phụ nữ đang đứng ở giữa đường.

“Nhất Phàm, con cứ ngồi yên ở đây, đừng xuống xe nhé, để cha xuống xem thế nào trước đã.”

Sau khi Khúc Thương Ly xuống xe liên phát hiện có một người phụ nữ đang run rẩy ngồi dưới đất.

Anh ấy thận trọng cố gắng lại gần: “Cô gì ơi, cô có sao không?”

Giọng nói này quen thuộc quá! Quen thuộc đến mức khiến Tống Chỉ Manh vội vàng ngẩng đầu lên Hai cặp mắt nhìn nhau, cả hai người đều sững sờ.

Khúc Nhất Phàm đợi một hồi lâu nhưng vẫn chưa thấy Khúc Thương Ly đâu, cậu bé nhịn không được mà bước xuống xe: “Cha, đây không phải là cô đã nói đỡ cho con lúc sáng đây sao?”

Khúc Thương Ly chau mày, anh ấy ngồi xổm trước mặt Tống Chỉ Manh: “Cô sao rồi? Có bị thương ở đâu không? Hay là để tôi đưa cô đi bệnh viện nhé?”

Giọng điệu của Khúc Thương Ly còn mang chút lo lắng, biểu cảm trên gương mặt anh ấy cũng vô cùng nghiêm trọng.

Tống Chỉ Manh ngây ngốc nhìn anh ấy rồi bỗng nhiên cảm thấy ký ức trong đầu trở nên vô cùng hỗn loạn.

Có rất nhiều rất nhiều đoạn ký ức lạ lẫm vụt qua đầu cô ấy rồi sau đó lại nhanh chóng biến mất.

“A, đầu tôi đau quá, đau quá..”

Tống Chỉ Manh đột nhiên cảm thấy đầu đau nhức, đau đến nỗi cơ thể như muốn co lại, cô ấy ôm đầu và kêu lên trong đau đớn.

Sắc mặt Khúc Thương Ly biến đổi rồi bế cô ấy đứng lên: “Chúng ta đi bệnh viện thôi!”

Vừa nghe đến việc phải vào bệnh viện, Tống Chỉ Manh đột nhiên vô cùng bài xích.

Cô ấy nắm chặt lấy vai của Khúc Thương Ly rồi liên tục lắc đầu: “Không, tôi không muốn đi bệnh viện. Khúc Thương Ly, đưa tôi về nhà, tôi chỉ cần nghỉ ngơi một lúc… nghỉ ngơi một lúc là được rồi”

Khúc Thương Ly chau mày “Tống Chỉ Manh, cô đã bao nhiêu tuổi rồi? Sao lại còn cứng đầu như vậy nữa? Tại sao lại không vào bệnh viện? Không vào bệnh viện thì kiểm tra sao được?”

Hốc mắt của Tống Chỉ Manh bỗng chốc đỏ hoe, cô ấy liều mạng vùng vẫy muốn bỏ ra: “Anh buông tôi ra, tôi không muốn vào bệnh viện, tôi phải đi rồi”

Khúc Thương Ly quả thực cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể kiên nhẫn dỗ dành cô ấy: “Được được, không vào bệnh viện nữa, chúng ta về nhà, được chứ?”

Lúc này Tống Chỉ Manh mới bình tĩnh lại.
Chương 3496
Khúc Nhất Phàm nhanh chóng leo lên ghế sau mở cửa giúp cha, rồi sau đó ngồi cùng với Tống Chỉ Manh.
Cậu bé lặng lẽ ngồi bên cạnh Tống Chỉ Manh rồi đưa tay ra mát xa đầu cô ấy: “Cô à, để cháu mát xa cho cô, mát xa xong thì đầu sẽ không đau nữa đâu ạ”
Tống Chỉ Manh cứ như thế nhìn Khúc Nhất Phàm.
Cho đến lúc này cô ấy mới phát hiện ra rằng, khuôn mặt của Khúc Nhất Phàm thực sự rất quen thuộc.
Đợi đến khi Khúc Thương Ly đỗ xe vào trong nhà để xe, Tống Chỉ Manh cũng đã ngủ say rồi.
€ó điều sắc mặt cô lại tái nhợt đi, có vẻ như cô ấy đang ở trong trạng thái tinh thần không tốt.
Khúc Nhất phàm ngồi bên cạnh Tống Chỉ Manh: “Cha, cô ấy đã ngủ say rồi, bây giờ chúng ta phải làm sao đây ạ?”
“Nếu như đã hứa với cô ấy là không vào bệnh viện thì chúng ta phải thực hiện lời hứa.
Cha đã đụng phải cô ấy nên cha phải chịu trách nhiệm”
Khúc Thương Ly khom người ôm lấy cô ấy.
Khúc Nhất Phàm ở bên cạnh cũng nghiêm túc gật gật đầu: “Cha, con hiểu rồi, là một người con trai thì phải biết chịu trách nhiệm”
Khúc Thương Ly: “..: Khi Khúc Thương Ly ôm Tống Chỉ Manh đi vào phòng khách liền phát có một tờ giấy nhàu nát đột nhiên rơi ra khỏi mép giường Anh chau mày, nghỉ ngờ cầm tờ giấy lên rồi từ từ mở ra.
Lúc này, đồng tử của anh đột nhiên co rút lại, trong phút chốc sắc mặt cũng biến đổi mấy phần.
Bức ảnh này là bức ảnh chụp chung của anh ấy và Tống Chỉ Manh Trong bức ảnh, anh ấy áp sát đầu vào bụng của Tống Chỉ Manh, nụ cười của hai người đều vô cùng ngọt ngào.
Bây giờ biểu cảm của Khúc Thương Ly vô cùng phức tạp, anh ấy quay đầu lại nhìn Tống Chỉ Manh đang nằm trên giường.
Sắc mặt của cô ấy vô cùng nhợt nhạt, cho dù là đã ngủ thiếp đi nhưng vẫn cảm thấy không yên tâm.
Chẳng lẽ vì cô ấy đã nhìn thấy bức ảnh này mới chạy đến đây để tìm anh ấy sao?
Khúc Thương Ly bất giác nằm chặt lấy bức ảnh trong tay, sắc mặt cũng dần trở nên u ám.
“Cha”
Một giọng nói lanh lảnh cất lên Khúc Thương Ly bất giác đem tấm ảnh nhét vào túi của Tống Chỉ Manh rồi quay đầu lại nhìn.
Lúc Khúc Thương Ly quay lại nhìn con trai, vẻ mặt đã trở nên ôn hoà như lúc ban đầu.
“Sao vậy?”
Khúc Nhất Phàm giơ điện thoại lên cho anh ấy xem.
“Cha, vừa rồi điện thoại của cha reo mãi, có năm cuộc gọi nhỡ đấy “Năm hả?”
Khúc Thương Ly nhận lấy điện thoại, mở ra xem, phát hiện toàn bộ đều là cuộc gọi nhỡ từ Tô Lam.
Anh ấy nghiêng đầu nhìn Tống Chỉ Manh, dắt tay con trai.
“Nhất Phàm, chúng ta ra ngoài trước”
Khúc Nhất Phàm gật đầu, đi theo Khúc.
Thương Ly ra phòng khách.
Chương 3497
Hai người vừa đến phòng khách đã nghe tiếng động cơ xe từ bên ngoài biệt thự truyền đến.
Khúc Thương Ly quỳ một chân xuống nhìn con mình.
“Nhất Phàm, chúng ta là đàn ông, đàn ông đã làm sai thì phải chịu trách nhiệm, đúng không?”
Khúc Nhất Phàm nghiêm túc gật đầu: “Dạ”
“Vậy lát nữa nếu cô Tô Lam đến, hỏi con cô kia có ở nhà con không, con sẽ nói thế nào?”
Khúc Nhất Phàm nghiêm túc nhìn cha mình, suy nghĩ một lát mới nói: “Con sẽ nói, cô ban nãy không ở nhà chúng ta, sau đó chúng ta sẽ chăm sóc cô ấy đến khi cô ấy khoẻ lại mới thôi”
Khúc Thương Ly nhìn sâu con trai mình, gật đầu: “Cứ quyết định vậy đi”
Cuộc đối thoại của hai cha con vừa kết thúc, đúng lúc tiếng chuông cửa vang lên.
“Đi thôi, hai chúng ta đi qua xem, không chừng là cô Tô Lam tới đấy”
Khúc Thương Ly đi trước, trực tiếp mở cửa ra.
Khúc Nhất Phàm núp sau lưng Khúc Thương Ly thò đầu ra nhìn, phát hiện người tới thật sự là Tô Lam.
Hơn nữa bên cạnh cô ấy, còn có một anh trai vô cùng cao lớn đẹp trai “Cô Tô Lam”
Khúc Nhất Phàm vui vẻ nhào tới ôm chân Tô Lam.
Tô Lam đưa tay xoa đầu cậu bé.
“Nhất Phàm, gần đây có ngoan không?”
Khúc Nhất Phàm gật đầu lia lịa: “Cháu rất ngoan, bây giờ môn nào cháu cũng được chín điểm đấy ạ! Hơn nữa các bạn trong lớp đều rất thích cháu!”
Tô Lam gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn Khúc Thương Ly: “Anh Khúc, thật ra lần này chúng em tới, là có vài việc muốn hỏi anh”
Khúc Thương Ly khẽ cười, nhường đường, vẻ mặt vô cùng thản nhiên: “Anh biết hai người muốn hỏi gì, hay là vào trong hồi chút đã?”
Quan Triều Viễn híp mắt lại lưng Khúc Thương Ly quét tới: “Không cần ngồi đâu, Tống Chỉ Manh có ở nh mắt từ sau nhà anh không?”
Lúc này, kĩ năng diễn xuất của ảnh đế Khúc bắt đầu phát huy.
Ánh mắt anh ấy hơi cứng lại, dường như có chút cảm xúc phức tạp thoáng qua: “Cô ấy đã tới đây, nhưng rất nhanh đã đi rồi”
Ánh mắt sắc bén của Quan Triều Viễn liếc qua mặt anh ấy, phát hiện vẻ mặt anh ấy hết sức bình tĩnh, hoàn toàn không có chút chột dạ này.
€ó thể điều khiển cảm xúc chuẩn xác như vậy, hoặc là kiểm soát cảm xúc một cách tự nhiên, hoặc là không hề nói dối Ánh mắt Quan Triều Viễn trở nên lạnh lùng, đưa tay kéo áo anh ấy.
“Chị áy chỉ có một mình, anh cứ thế để chị ấy đi sao?”
“Cha!”
Khúc Nhất Phàm bị dọa sợ hét lên.
Tô Lam cũng bị hành động của Quan Triều Viễn dọa cho giật mình, cô vội chạy tới kéo Quan Triều Viễn lại: “Anh làm gì thế? Cẩn thận doạ trẻ con!
Dựa theo tính chị Chỉ Manh, nếu chị ấy thật sự muốn đi, anh Khúc cũng không giữ được chị ấy”
Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam, có lẽ Tống Chỉ Manh chỉ tới gặp Khúc Thương Ly thôi, căn bản không nói chuyện gì khác, nên Khúc Thương Ly mới không nhận ra cô ấy có điều khác thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK