Cút ông nội nhà nó đi! Bà cô đây sẽ lấy kéo cắt nát đống các người ra thành trăm mảnh!
Hu hu hu, vòng eo của tôi, đôi chân của tôi, và đến mạng của cô cũng sắp chẳng còn rồi!
Sau khi Tô Lam cho Quan Tử Việt ăn, cô đã yêu cầu Lâm Mộc đưa cậu sang một bên và dỗ cho ngủ.
Lúc này Quan Triều Viễn đang làm việc trong phòng, và Tô Lam đã pha cho anh một ly sữa và bê lên cho anh.
Sức tập trung của Quan Triều Viễn rất cao, cho dù Tô Lam có xen vào giữa chừng thì anh ấy cũng có thể hoàn thành mọi công việc trong tay với hiệu quả cực cao.
“Chồng à, hai chúng ta cứ thế này mà đi, Thúy Vân cô ấy thật sự sẽ không sao chứ?”
Tô Lam vẫn đang lo lắng suy nghĩ về chuyện của Lâm Thúy Vân, dù sao thì khi cô nói rằng mình sẽ rời đi, ánh mắt của Lâm Thúy Vân trông vô cùng đáng thương khi đó.
Sau khi nghe điều này, Quan Triều Viễn ôm trán không nói nên lời: “Nếu mà nói như vậy, khi em nói anh sẽ bắt nạt em, vẻ mặt của em có vẻ đáng thương hơn?”
Những gì Quan Triều Viễn nói đều khá rõ ràng, Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân sớm muộn gì cũng kết hôn, hai người có quan hệ rất tốt với nhau, nên không thể để người khác xen vào.
Tô Lam gật đầu và nói một cách nhẹ nhõm: “Ồ, cũng đúng!”
Sau khi Quan Triều Viễn uống một ngụm sữa, anh đặt ly trên tay xuống, quay đầu nhìn Tô Lam: “Anh đang nghĩ, em cố ý đi vào đây chắc không phải chỉ đơn giản để đưa cho anh một ly sữa đúng không?”
Tô Lam biết rằng Quan Triều Viễn rất thông minh, chỉ cần nhìn thoáng qua là anh đã có thể nhìn thấu mục đích của cô là gì.
Vì vậy, cô liền chống căm, dựa vào cạnh bàn và nhìn chằm chảm vào anh ấy một cách đầy háo hức: “Chồng à, anh nói xem, chúng ta rời khỏi nước Minh Hoàng đã gần nửa tháng rồi. Sao anh trai vẫn không gọi cho em?”
Quan Triều Viễn bình tĩnh liếc nhìn cô: “Vậy thì em đã gọi điện cho anh ấy chưa?”
Tô Lam gật đầu gần như bận rộn: “Tất nhiên là có rồi. Em gọi cho anh ấy vài ngày một lần, nhưng không bao giờ liên lạc được, và điện thoại của Mộ Mẫn Loan cũng đã tất Trong những ngày qua, Tô Lam đã gặp rắc rối vì sự cố này.
Lúc rời đi, cô cũng không nghĩ nhiều, cô cho rằng anh trai mình đang giúp đỡ Âu Mỹ Lệ, còn có một số việc quan trọng cần giải quyết nên anh ấy mới nhất quyết ở lại nước.
Minh Hoàng hơn nửa tháng trôi qua, Tô Lam cảm thấy rất kỳ quái khi phát hiện Tô Duy Nam giống như bốc hơi khỏi thế giới, không cách nào liên lạc.
Ngay cả Mộ Mẫn Loan, người đã ở bên cạnh anh cũng như vậy, dường như cô ấy đã đổi số và biến mất chỉ trong một đêm.
Sau khi tiếp xúc với những điều họ đã trải qua ở nước Minh Hoàng trước đây, Tô Lam luôn cảm thấy có một điềm báo xấu đang dần lan tỏa trong lòng mình.
Ngài Tư Đồ đã một tay che trời ở Âu Tây, sao lại có thể dễ dàng thả cho cô về nước như vậy?
Có thể là anh trai của cô đã làm một số giao dịch gì đó với ông ta?
Chỉ cần nghĩ đến điều này, Tô Lam đã cảm thấy ăn không ngon ngủ không yên rồi.
Nếu phải đánh đổi anh trai để có một cuộc sống an toàn, hạnh phúc và ổn định, thì cô thà không đổi còn hơn.
Chuyện này đã vướng mắc trong lòng cô từ rất lâu rồi, mãi đến hôm nay cô mới có thời gian nói chuyện nghiêm túc với Quan Triều Viễn.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tô Lam, Quan Triều Viễn bước tới và tắt máy tính hơn nửa tháng trôi qua, Tô Lam cảm thấy rất kỳ quái khi phát hiện Tô Duy Nam giống như bốc hơi khỏi thế giới, không cách nào liên lạc.