Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2091


“Bụp!”


Vương Tiến Phát tát cô ngã xuống đất.


Lúc lên lầu, cô đã lén lút lấy một con dao.


trái cây trên bàn và giấu nó để phòng vệ.


Khi thấy người đàn ông bị thương, cô đứng dậy và chuẩn bị chạy.


Tuy nhiên, trước khi chạy hai bước, có một cơn đau nhói trên đầu.


Vương Tiến Phát nắm tóc cô và đè cô xuống đất.


Trên bàn tay của mình, có hàng chục viên thuốc nhỏ màu trắng.


“Con khốn, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt phải không nào? Tôi không muốn dùng sức mạnh với cô, nhưng là cô buộc ép tôi.” Vương Tiến Phát bóp chặt hàm cô và ép cô mở miệng: “Thường chỉ cân dùng một viên là có thể làm cho một người phụ nữ mất trí, chủ động cầu xin tôi. Hôm nay, tôi sẽ cho cô ăn hết để xem cảnh tượng này ngoạn mục như nào!”


Với một nụ cười chế giễu, Vương Tiến Phát cho tất cả các viên thuốc vào miệng của Tô Lam và cho cô ấy uống rượu nồng độ cao.


“Không, đừng mà, Quan Triều Viễn … Cứu tôi! huhu ~”


Tô Lam mặt trắng bệt, vô thức hét lên tên của Quan Triều Viễn * Màn đêm dần buông xuống.


Chiếc Rolls-Royce đen chạy chậm hòa vào dòng xe.


Bên trong toa xe, áp suất không khí rất thấp.


Tài xế đổ mồ hôi lạnh, qua gương chiếu hậu, anh ta có thể thấy cậu chủ vừa gọi cuộc gọi thứ sáu.


Đúng rồi, thứ sáu!


Hôm nay, cậu chủ đẩy ra tất cả các công việc và hội nghị, đi chơi cùng với hai đưa nhỏ trong công viên giải trí.


Hai đứa bé cuối cùng cũng mệt mỏi, vừa lên xe đã liền ngủ.


Cậu chủ đã gọi cho mợ chủ từ khi lên xe.


Nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có ai trả lời!


Phải biết rằng trên thế giới này, không ai dám bỏ qua cuộc gọi của cậu chủ như vậy, nên cũng không thể trách sao cậu chủ lại tức giận.


“Cậu chủ, chúng ta… bây giờ đi đâu?”


Thấy cậu chủ cuối cùng cũng đặt điện thoại xuống, Lục Anh Khoa cẩn thận đặt câu hỏi Quan Triều Viễn không nói gì, quay qua sờ hai đứa nhỏ.


Tô Duy Hưng dựa đầu vào tấm kính, Tô Mỹ Chi nằm trên chân anh đều ngủ say cả rồi.


Quan Triều Viễn nhìn xuống, lấy áo vét đắp lên người Tô Mỹ Chỉ.


Lạnh lùng nói một câu: “Đến bệnh viện trung tâm”


Khi cần thì gọi anh là chồng.


Khi xong việc rễ người đòi li dị.


Bây giờ, thậm chí còn không trả lời điện thoại.


Thật mặt không nhận Tô Lam, em làm tốt läm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK