Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3234

Phương Trí Thành cười trên điện thoại: “Tô Lam, gần đây có lịch trình gì không?”

Tô Lam mở một mắt và quay lại thì thấy Quan Triều Viễn đã thức dậy và đang nhìn lại mình: “Đạo diễn Phương, có chuyện gì vậy?”

“Không phải trụ sở chính đã gửi một nhiệm vụ quay quảng cáo sao? Ở thành phố C bên cạnh trong ba ngày. Tôi có quá nhiều việc cho “Đại Mộng Vô Song” và tôi không thể điều chính lịch trình. Cô trước đây chẳng phải là trợ lý của tôi sao, cô có thể thay tôi đi xem một chút không?”

“Tôi?”

Ừ, có một giám đốc ở đó, và công việc đã sắp xếp xong, nếu tôi cử người bên tôi đi thì không phù hợp, trên dưới cũng không tốt lắm. Dù sao tôi cũng vô cùng tin nhiệm cô, có thể giúp tôi được không?”

Tô Lam vốn định gật đầu đồng ý, nhưng nhìn thấy ánh mắt vô cùng khó chịu của Quan Triều Viễn.

Cô ấy nổi da gà và nhanh chóng thay đổi lời nói của mình: “Cái gì, tôi sẽ gọi lại cho anh sau”

Phương Trí Thành là một người thông minh, nghe thấy giọng điệu chần chừ của cô, ngay lập tức đoán rằng Quan Triều Viễn đang ở bên cạnh cô, và nhanh chóng gật đầu đồng ý: “Được rồi, tôi sẽ đợi cô gọi”

Cuộc gọi vừa bị cúp. Quan Triều Viễn lật chăn bông và ngồi dậy: “Không”

“Quan Triều Viễn, anh thật đáng ghét! Anh còn chưa nghe xem em phải đi làm gì mà đã không cho phép rồi”

Tô Lam đã trực tiếp ôm lấy anh, cư xử như một đứa trẻ khi nói chuyện.

Quan Triều Viễn có chút lo lắng cho đứa con trong bụng: “Tối qua em nói gì với anh? Bé cưng, mà hôm nay em đòi anh cho em về quê quay phim. Em nghĩ rằng anh có đồng ý không?”

‘Tô Lam bắt đầu chơi xấu: “Em nghĩ, anh sẽ đồng ý với lẽ phải!”

Quan Triều Viễn nhìn cô ấy: “Đoán xem”

“Đừng!”

Tô Lam hét lên, nhào vào lòng anh và bắt lăn lộn: “Em không, em không, em không muốn nói”

Khi Quan Triều Viễn nhìn cô lăn lộn trên người mình, trái tim anh như muốn thắt lại.

Quan Triều Viễn liền đưa tay ra và ôm lấy Tô Lam, không cho cô làm loạn: “Em quên hết những gì bác sĩ nói rồi sao?”

Qua giọng điệu của Quan Triều Viễn, cô thấp thoáng nhận thấy được sự không hài lòng của anh, Tô Lam tủi thân ngả vào trong lòng anh: “Cuối tuần em không có tiết. Hơn nữa cũng chỉ có ba ngày. Phương Trí Thành còn nói, em chỉ cần đến góp mặt, không căn làm việc: Quan Triều Viễn nhìn cô chăm chăm mà không nói lời nào.

‘Tô Lam liền hôn lên môi anh: “Tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng! Em đảm bảo!”

Quan Triều Viễn cũng đành bất lực thở dài Dù đôi khi người con gái này vô cùng ngoan ngoãn và nghe lời, nhưng một khi cô bướng bỉnh thì không cách nào thuyết phục được.

Chuyện này, nếu anh không cho cô đi, có lẽ cô ở nhà sẽ giận dõi cả tháng trời.

Quan Triều Viễn tức thì ôm lấy khuôn mặt cô: “Lần này anh cho phép em đi, nhưng chúng ta đã nói rồi. Lần sau đi kiểm tra lại, trước khi bác sĩ xác nhận đứa bé không sao thì em không được phép nhận việc khác nữa, nghe rõ chưa?”

Tô Lam gật đầu lia lịa rồi ôm lấy cố anh “Anh Quan, em yêu anh nhiều lắm lắm ý!”

Sau khi Quan Triều Viễn đồng ý, Tô Lam vui vẻ gọi điện lại cho Phương Trí Thành Phương Trí Thành ngay sau khi biết rằng Quan Triều Viễn đã đồng ý, anh ấy lập tức cười lớn: “Quá tốt rồi, Tô Lam, tôi nhớ hình như cô có một cô bạn thân tên là Thúy Vân, phải không?”
Chương 3235

“Lâm Thúy Vân.”

“Đúng đúng đúng! Chính là cô ấy, lần này, cô ẩy là một trong những người mẫu của quảng cáo ấy, vì vậy cô không cần phải lo lắng về việc chỉ có một mình, hai người ở cùng nhau, đúng lúc có thể chẩn sóc lẫn nhau!”

“Thật không? Như vậy thực sự quá tốt rồi”

Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến ngày phải xuất phát.

Trong khoảng thời gian này, Tô Lam cũng đã gặp mặt Tô Duy Nam. Cả hai đã trò chuyện rất lâu rất lâu rồi mới chịu chia tay nhau.

Khoảng chín giờ sáng, Lục Mặc Thâm lái xe đến đón Tô Lam để cả hai cùng đi Chiếc xe vừa đỗ lại, Lâm Thúy Vân đã vội vàng nhảy từ trên xe xuống mặt đất: “Tô Lam, mình tới đón cậu rồi đây!”

Lúc này, Tô Lam đang ngồi ở bàn ăn, bữa sáng cũng đã ăn gần xong rồi.

Ngay khi nghe thấy giọng nói của Lâm Thúy Vân, cô lập tức đặt cốc sữa trên tay xuống, chuẩn bị đứng dậy.

Quan Triều Viễn lập tức cau mày tỏ vẻ không vui: “Em uống hết sữa đi”

Tô Mỹ Chỉ cũng học theo làm ra vẻ cau mày: “Đúng đấy mẹ ạ. Mẹ phải nhanh chóng uống hết sữa đi. Mẹ không được để cho em gái con bị đói đâu đấy”

Tô Lam lè lưỡi, cô cầm ly thủy tỉnh lên, chỉ hai ngụm đã uống hết sạch phần sữa còn lại, rồi vội vã đi về phía cửa.

“Thật tốt quát”

Lâm Thúy Vân vừa đi tới liền ôm chầm lấy Tô Lam.

Tô Lam ghé đầu, cô thấy Lục Mặc Thâm đi theo phía sau, cũng từ xe xuống cùng đi tới Sau khi Lâm Thúy Vân nhìn thấy anh ta, cô ấy đưa mắt nhìn, đắc ý nói: “Giáo sư Lục, tôi không nói dối anh chứ, Tô Lam thật sự sẽ đi cùng tôi Vậy bây giờ anh có thể về được rồi đấ Lục Mặc Thâm một tay đút túi, tiến vài bước đi tới trước mặt họ.

Ánh mắt lạnh lùng của anh ta quét qua Lâm Thúy Vân một lượt, cuối cùng dừng lại trước Tô Lam: “Nếu chỉ có một mình cô đi, tôi có thể sẽ cân nhắc bỏ cuộc, nhưng Tô Lam hiện giờ đang mang thai, tôi lại càng phải trông chừng hai người nhiều hơn. Dù sao thì, có cô bên cạnh mới chính là mối nguy cho lớn nhất sự an toàn của cô á”

Lâm Thúy Vân bị chặn miệng đến nỗi không nói nên lời: “Tên đáng ghét nhà anh, có ai lại như: giáo sư Lục đây không chứt Tôi đi quay quảng cáo, một người đàn ông như anh đi theo tôi làm gì chứ? Chuyện này nếu bị người khác nhìn thấy, lại thêm lời ra lời vào. Tôi mặc kệ, tôi không làm nữa!”

Lục Mặc Thâm liền nheo mắt lại: “Cô chắc.

chấn? Lâm Thúy Vân nắm chặt cánh tay Tô Lam: “Đúng thế, bây giờ đã có Tô Lam cùng với tôi rồi, tôi quyết định bỏ mặc anh”

“0h”

Lục Mặc Thâm quay người lấy điện thoại ra Lâm Thúy Vân vừa nhìn thấy hành động này của anh, sự phòng bị của cô ấy đột nhiên dâng lên, cô ấy giữ chặt tay anh ta xuống: “Anh muốn làm gì? Lục Mặc Thâm khẽ nói: “Cái kịch bản cô quay quảng cáo đó, dì đã xem qua rồi. Là dì nhất quyết yêu cầu tôi phải đi với cô, để tránh cô khỏi bị người ta sàm sỡ. Có điều nếu cô đã không bằng lòng đi cùng tôi đến như vậy, tôi sẽ nói với dì một tiếng rồi rời đi ngay”

‘Vẻ mặt của Lâm Thúy Vân tức thì trông giống như đang bị táo bón.
Chương 3236

Khóe miệng cô ấy khẽ nhếch lên, cô ấy liền kéo lấy cánh tay Lục Mặc Thâm, giữ chặt lấy cái động tác cầm điện thoại của anh.

Ngay sau đó, cô ấy liền vô cùng nhẹ nhàng đứng tới bên cạnh anh ta, khẽ võ anh 1a hai lần: “Ôi, giáo sư Lục, thật là! Người ta chỉ đang đùa với anh thôi, sao anh lại coi là thật cơ chứ!”

Lục Mặc Thâm biết điểm chí mạng của Lâm Thúy Vân, vì vậy mỗi lần anh ta chỉ cần ra tay một chút, nhất định sẽ bắt trúng điểm chí mạng ấy.

Anh ta làm vẻ lười biếng quan sát bộ dạng khuôn mặt thay đổi chỉ trong vài phút của cô ấy: “Cô vừa rồi là đang đùa với tôi sao?”

Lâm Thúy Vân gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Lẽ nào còn không rõ ràng sao? Tính hài hước của anh quả thực quá tệ rồi, chuyện gì cũng dễ dàng tưởng là thật vậy”

Cô một bên nói, một bên quay ra phía sau Lục Mặc Thâm, kiếng chân lên và xoa bóp vai cho anh †a: “Giáo sư Lục, từ đây xuất phát đến thành phố €, chặng đường rất dài, hay là để tôi giúp anh mát xa thả long vai nh: Lục Mặc Thâm thoải mái tận hưởng sự phục vụ và chăm chỉ của cô ấy: “Bây giờ cô không sợ người khác nói ra nói vào nữa sao?”

Lâm Thúy Vân ngay tức thì giở giọng nịnh nọt: “Không sợ không sợ, anh cứ nói với bọn họ anh là quản lý của tôi là được rồi. Có một người quản lý đẹp trai như vậy, những người khác hẳn sẽ ngưỡng mộ chết mất!”

Tô Lam nhìn dáng vẻ của hai người bọn họ giống như đang tỏ vẻ yêu mến với kẻ thù không đội trời chung của mình, cô không nhịn được liền bật cười.

Lúc này, Lâm Mộc đi theo sau, giúp kéo vali của Tô Lam ra ngoài.

Một chiếc vali da nhỏ đựng tất cả những thứ cô ấy chuẩn bị cần trong những ngày này, toàn bộ đều được nhét bên trong.

Quan Triều Viễn cũng đã ăn xong, anh đứng dậy và bước ra ngoài.

‘Vừa ra khỏi nhà đã nhìn thấy Lục Mặc Thâm, anh không khỏi cau mày tỏ vẻ chê bai: “Anh bám chặt vợ mình như vậy từ khi nào thế?”

Ý của anh chính là, đến ra ngoài cái quay quảng cáo cũng phải đích thân đi theo, có đáng xấu hổ không chứ? Lục Mặc Thâm không thêm quan tâm đến điều đó, anh ta lười biếng liếc nhìn Quan Triều Viễn một cái: “Nói như là nếu có thời gian anh sẽ không đi vậy!”

Đừng tưởng rằng anh ta không biết, gần đây anh thường xuyên qua lại với người của tập đoàn Âu thị, hình như đang bàn bạc đến chuyện hợp tác.

Sau khi Quan Triều Viễn bị bị đình chỉ chức vụ tống giám đốc tậ tập đoàn Lệ Thiên, anh hẳn sẽ không nên đồn hết chín mươi chín phần trăm tiền bạc đầu tư vào chuỗi kinh doanh trong nước như trước nữa, bởi vì tham vọng của người đàn ông này thực sự quá lớn.

Lần này, anh có lẽ muốn nắm gọn trong tay cả trong nước lẫn nước ngoài.

Quan Triều Viễn không nói gì, anh không chẳng tỏ thái độ gì, vươn tay đưa vali của Tô Lam lên xe.

Tới lúc này, Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm đã lên xe, trong khi Tô Lam vẫn đứng trước cửa xe, quay ra nhìn Quan Triều Viễn với ánh mắt long lanh.

Triều Viễn bước tới, đưa tay ra xoa nhẹ đầu cô: “Tự chăm sóc tốt cho bản thân, biết chưa?”

Tô Lam nhanh chóng gật đầu: “Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc bản thân và đứa con trong bụng thật tốt. Anh ở nhà giành thêm thời gian với hai đứa nhỏ. Nếu bọn nhỏ nhớ em, thì hãy gọi video cho em, nói với chúng rằng em sẽ sớm về thôi!”

Quan Triều Viễn gật Lục Mặc Thâm lập tức kéo cửa kính xe xuống, cau mày: “Hai vợ chồng nhà này! Cũng chỉ xa nhau có 2, 3 hôm mà thôi, có cần phải bịn rịn lưu luyến đến thế không?”

Quan Triều Viễn ngẩng đầu: “Anh chỉ nói thừa”

Tô Lam mim cười, kiếng ngón chân, hôn lên đôi môi của anh: “Thôi em đi đây”
Chương 3237
Đợi cho đến khi xe đần dần chạy ra khỏi cửa biệt thự, ánh mắt Quan Triều Viễn lại dần dần tối sâm lại , anh đắm đuối nhìn cô.
Anh quay người, lấy điện thoại di động ra và bấm một dãy như thế nào.
Từ đầu dây bên kia điện thoại, Lục Anh Khoa cất giọng: “Tôi đã thu thập được thông tin từ vài năm trước. Người tài xế lái xe tải say rượu bị kết án chung thân. Nhưng sau khi anh ta ngồi tù ba tháng, anh ta đã chết vì ung thư giai đoạn cuối”
Đôi lông mày của Quan Triều Viễn trong phút chốc nhíu lại: “Trùng hợp như vậy?”
“Vụ án tai nạn xe hơi đó, điều tra “Tôi cũng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, nên đã phái người đi điều tra một số tình hình của gia đình anh ta, phát hiện một số chuyện rất thú vị”
Sau khi Quan Triều Viễn nghe Lục Anh Khoa nói xong, khuôn mặt tuấn tú tối sầm lại khiến người ta phải sợ hãi Sau khi im lặng trong chốc lát, anh chợt nhớ ra một chuyện: “Lúc đầu khi tôi bảo cậu điều tra Tô Lam, không phải nói là ba xe đâm liên hoàn sao? Hình như không nhắc đến xe cấp cứu Lệ Bảo Ngọc của Hội Chữ Thập Đỏ. Cậu nghĩ cách điều tra từ manh mối này. Đầu tiên hãy tra xem là ai đã xóa thông tin về chiếc xe cứu hộ.
Thứ hai, hãy điều chiếc xe thứ tư còn lại chưa từng xuất hiện trong tầm mắt của chúng ta, rốt cục ai đã lá Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Quan Triều Viễn đột nhiên trở nên sâu thăm thảm.
Đúng như dự đoán, vụ tai nạn xe hơi năm đó hẳn còn ẩn tình gì khác.
Vừa rồi trong điện thoại, Lục Anh Khoa đã nói rằng, tài xế xe tải ấy đã đi kiểm tra ở bệnh viện trung tâm 2 tháng trước khi tai nạn xảy ra, phát hiện ra mình bị ung thư phổi giai đoạn cuối, chỉ còn sống được chưa đầy nửa năm nữa.
Ban đầu, anh ta từ chối điều trị, vì chỉ phí hóa trị và giá điều trị bằng thuốc sau đó quá cao.
Có điều, chưa đầy nửa tháng sau khi xuất viện, anh ta đột nhiên quay trở lại.
Hơn nữa, sau khi quay trở lại, anh ta đã rất tích cực hợp tác điều trị. Không chỉ chỉ trả được hết các khoản tiền chữa bệnh trước đó, mà cả các khoản chí phí điều trị sau này anh ta cũng không bao giờ khất nợ.
Lúc đó, khát vọng được sống của anh ta rất mãnh liệt. Nhưng bệnh viện cho biết, kết quả tốt nhất cũng chỉ là có thể là giảm bớt đau đớn và kéo dài mạng sống.
Xác suất chữa khỏi ung thư phổi giai đoạn cuối là gần như bằng không.
Sau khi anh ta bị kết án tù chung thân vì lái xe khi say rượu, gia đình anh ta đều chuyển tới miền bắc, cuộc sống cũng vô cùng dư dả.
Tuy nhiên, kết quả mà Lục Anh Khoa phái người đi điều tra lại là: Không ai trong gia đình bọn họ làm kinh doanh, thậm chí là một công việc thực sự cũng không có. Vậy tiền ở đâu ra? Trừ khi là.
Trừ khi là người tài xế dùng tính mạng của mình để đổi lấy một khoản tiền khổng lồ, để cả đời này gia đình anh ta không còn gì phải lo ăn lo mặc.
Nếu ngay từ ban đầu, vụ tai nạn xe hơi chính là muốn nhằm thẳng vào Tô Duy Nam, thì Lệ Bảo.
Ngọc rất có khả năng là nạn nhân đã vô hình bị liên lụy.
Nghĩ đến điều này, khuôn mặt của Quan Triều Viễn trở nên cực kỳ u ám. Một thứ cảm giác lạnh người khủng khiếp tỏa ra từ trên người anh.
Từ thành phổ Ninh Lâm đến thành phố C, đi ô †ô mất khoảng hơn hai tiếng đồng hồ.
Lâm Thúy Vân đang ngồi trên ghế sau xe với Tô Lam, hai người họ nói chuyện hết cái này đến cái khác.
Chương 3238
Đôi khi hai người họ còn nói tới một chủ đề gì đó mà không thể nói tới, họ còn cố tình hạ thấp giọng nói của mình.
Sau khi đã đi được gần nửa giờ đồng hồ, Lâm Thúy Vân đột nhiên dựa vào người Tô Lam: “Tô Lam, mình hỏi cậu một câu hỏi không thể nói được”
Câu hỏi không thể nói được? Tô Lam khẽ nhíu mày, cô vô thức ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lục Mặc Thâm đang ở phía trước.
Lúc này, trong xe đang phát nhạc. Vậy nên hai người đều nghĩ chỉ cần mình nói nhỏ một chút, người phía trước hẳn sẽ không thể nghe thấy.
Tô Lam gật đầu, và cũng nói nhỏ: “Được, cậu hỏi”
Không biết tại sao, đôi tai Lâm Thúy Vân đột nhiên lại đỏ lên.
Cô ấy dùng ánh mắt rất kỳ lạ liếc nhìn Lục Mặc Thâm, rồi ghé vào tai Tô Lam: “Cái đó…chỉ là…cậu và nam thần nhà cậu trong một đêm làm chuyện đó mấy lần?”
Khuôn mặt của Tô Lam đột nhiên đỏ bừng, cô đưa tay ra đánh cô ấy một cái: “Lâm Thúy Vân, cậu làm gì vậy?”
Lâm Thúy Vân liền cau mày, nhỏ giọng nói thêm: “Cậu không biết đấy thôi. Gần đây, tên Lục cầm thú kia vẫn luôn lấy danh nghĩa bổ túc tớ, bổ túc rồi lại bố túc, rồi sau đó bố túc lên giường lôi “Vả lại cậu không biết đấy thôi, tên đó như uống nhầm thuốc, một buổi tối cứ như vậy không ngừng”
“Mình luôn tưởng rẵng, mình đã luyện tập khiêu vũ nhiều năm như vậy, cơ thể vô cùng khỏe mạnh, hẳn có thế chống lại được sự tấn công mãnh liệt của anh ta, nhưng mình sai rồi”
“Mình đã quá lầm tưởng rồi, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của anh ta!”
Nghe giọng điệu khó chịu của Lâm Thúy Vân, Tô Lam đột nhiên cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười Cô đảo mắt: “Thật ra… Thật ra khi chưa mang thai, một buổi tối nhiều nhất cũng chỉ có ba bốn lần, sau đó bình thường thì chỉ một hai lần”
“Một hoặc hai lần?”
Lâm Thúy Vân tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên, đột nhiên lên giọng.
Lục Mặc Thâm, người đang ngồi phía trước, liếc nhìn hai người họ từ gương chiếu hậu. Lâm Thúy Vân nhanh chóng hạ giọng mình: “Thực sự chỉ có một hai lần?”
Tô Lam gật đầu: “Đôi khi, anh ấy sẽ hỏi ý kiến của tôi, nếu tôi nói không, anh ấy sẽ không tiếp tục nữa”
Khi Lâm Thúy Vân nghe thấy điều này, đôi mắt ghen tị của cô ấy lập tức đỏ lên.
Cô ấy tức giận đến mức chống hai tay lên hông, nhìn chảm chảm vào Lục Mặc Thâm một cách hung dữ.
Nếu anh ta không lái xe, cô ấy nhất định sẽ nhảy bổ vào anh ta và cẩn chết anh ta!
Tên khốn kiếp này, có phải thật sự đã bắt nạt cô ấy Mỗi lần làm chuyện đó với cô, lại dám lừa cô ấy một đêm bốn năm lần là bình thường. Một đêm 3 lần đã là rất nhân từ, rất nhân từ với cô rồi Khiến cô ấy tưởng rằng đó là sự thật.
Tên Lục Mặc Thâm này thật không biết xấu hổi Tô Lam nhìn vẻ mặt của Lâm Thúy Vân, liền biết rằng cô ấy chắc hẳn đã bị Lục Mặc Thâm lừa mà không hề hay biết.
Khi lái xe trên cả đoạn đường cao tốc, Lục.
Mặc Thâm luôn cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Lâm Thúy Vân không nói, chỉ tức giận ngồi ở ghế sau, tức giận rồi lại ôm lấy Tô Lam ngủ thiếp đi Lúc họ đến địa điểm chụp ảnh thì đã hơn một giờ.
Lâm Thúy Vân và Tô Lam tiến vào sảnh khách sạn trước. Còn Lục Mặc Thâm thì đi tìm chỗ đậu xe.
Hai người phụ nữ không chỉ có dáng đẹp, mà gương mặt, khí chất đều vô cùng xuất trúng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK