Điện thoại bỗng reo lên.
“Tô Lam, ngày mai chị đến đoàn phim các em làm diễn viên khách mời, tối nay là có thể gặp mặt rồi”
Người nhắn tin là Tiêu Mạch Nhiên.
Tô Lam đang định trả lời, Quan Triều Viễn liền gọi điện tới.
Vì cơ hội hai người gọi điện không nhiều, cô liền lập tức nghe máy.
“Alo… Giọng nói mang theo chút tủi thân và chua xót.
“Sao thế?”
“Không sao, chỉ là mệt quá.”
“Hôm nay quay gì thế?”
Mặc dù hai người luôn giữ liên lạc, nhưng chủ đề nói chuyện giữa bọn họ không nhiều, giống như vừa mới bắt đầu yêu đương vậy.
“Cứ luôn chạy chạy chạy chạy chạy, chân sắp gãy ra rồi.”
“Tôi biết ngay là em rất mệt.”
“Sao anh lại biết?”
“Tôi thấy wechat của em đã đi hơn ba mươi nghìn bước rồi.”
Tô Lam bĩu môi, trời ạ, hơn ba mươi nghìn bước, quá kinh khủng!
Sự mệt mỏi trên người, lại thêm nỗi nhớ Quan Triều Viễn khiến Tô Lam cảm thấy hơi tủi thân.
Cô cũng không ngờ lại nhớ anh đến thế.
“Có nhớ tôi không?” Quan Triều Viễn hỏi.
Khoảng thời gian này, Quan Triều Viễn luôn hỏi vấn đề này.
Vì thế rất nhiều lúc, Tô Lam nghi ngờ thân phận nam nữ giữa bọn họ đã bị tráo đổi.
*Ù* “Nhớ nhiều không?”
“Không biết, nhớ anh thì có tác dụng gì?
Cũng không gặp được, tôi còn không biết đến lúc nào mới quay xong nữa”
“Nhớ tôi sao lại không có tác dụng gì, nói không chừng em nhớ tôi nhiều quá, tôi có thể sẽ xuất hiện”
Tô Lam bật cười.
“Giờ anh ở nhà sao? Chúng ta video call đi!”
Đã rất lâu không video call rồi, gọi nhìn nhau, giải tỏa nỗi khổ tương tư cũng không Tôi.
“À… Không tiện lắm, sợ bị người khác nhìn thấy”
“Hiện giờ anh ở đâu? Lại ra ngoài vất vưởng!”
“Tôi ở… bên cạnh em”
“Hồn của anh ở bên cạnh tôi sao? Người.
đàn ông này mãi mãi không nói theo lẽ thường.
“Người cũng ở cạnh em”
“Cộc Cộc Cộc”
Bỗng truyền tới tiếng gõ cửa.
Chương 582
“Anh chờ một lát, tôi xem xem là ai.”
“Nửa đêm rồi mà còn có người gõ cửa?”
Quan Triều Viễn ở đối diện bỗng lửa giận đùng đùng.
“Trời ơi, anh cũng quá nhỏ mọn rồi đấy! Có lẽ là đạo diễn hoặc là biên kịch, có khả năng là đến bàn bạc tình tiết kịch bản các thứ thì sao?”
“Nửa đêm mà đạo diễn với biên kịch còn vào trong phòng em?” Quan Triều Viễn càng thêm tức giận.
Tô Lam vừa nói vừa đi ra cửa.
“Anh đừng nhỏ mọn như thế, bọn tôi là làm việc nghiêm chỉnh!”
Vừa nói, Tô Lam vừa mở cửa.
“Thế còn được, sau này không được cho bọn họ vào phòng, nửa đêm canh ba, vốn dĩ ban ngày đã rất mệt rồi!”
“Sao anh lại đến đây?”
“Đến giải tỏa nỗi khổ tương tư của em, sợ em nhớ tôi quái”
Từ sau khi Tô Lam tỏ tỉnh, lời Ô Quan Triều Viễn nói ra đều là, em yêu tôi thế nào, e nhớ tối ra sao các thứ.. … )Ị Tô Lam lườm anh.
“Vậy anh không nhớ tôi sao?”
Quan Triều Viễn ghé sát tai Tô Lam: “Nhớ, †ôi nhớ em hơn”
Nói rồi, anh lập tức ngậm lấy vành tai Tô Lam.
Một trận tê ngứa từ tai truyền tới khắp người Tô Lam.
Dường như Quan Triều Viễn hơi không nhịn nổi nữa, anh hôn lên vành tai mẫn cảm nhất của Tô Lam, rồi từ từ hôn xuống cổ cô, sau đó nâng cả người cô lên, ôm lên trên giường.
Khi Tô Lam nằm trên giường, Quan Triều Viễn thuận thế đè lên, Tô Lam lập tức chống tay lên ngực anh.
-‘Không được! Sáng mai tôi phải quay phim, “ngây mại có cảnh quay sớm, phải quay.
mặt trời mọc, năm giờ phải dậy rồi.”
Hô hấp của Tô Lam hơi gấp gáp, nhưng cô vẫn còn lý trí.
“Chúng ta đã lâu lắm rồi chưa làm, hử?”
Quả thật là quá lâu rồi.
Chương 583
Lần trước khi ở nhà, vì Tô Lam bị thương ở mông, Quan Triều Viễn luôn nhịn, không chạm vào cô, khi vẫn còn chưa khỏi hẳn, cô lại vào đoàn phim.
Anh đã nhịn rất lâu rồi.
Tô Lam rón rén duỗi một ngón tay ra.
“Vậy chỉ một lần thôi.”
Quan Triều Viễn mặc cả, duỗi hai ngón tay ra.
“Hai lần!”
_Tô Lam nhìn đồng hồ, giờ đã là mười giờ.
Cô ra sức gập một ngón tay của Quan Triều Viễn xuống.
“Hai lần thì muộn quá, mỗi lần anh đều lâu như thế, tôi còn ngủ nữa hay không?”
Nếu làm hai lần, chắc là phải chiến đấu đến sáng sớm.
“Hiểu rõ thời gian của tôi đến thế sao?” Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam, cười đểu.
Tô Lam đấm một cái vào ngực Quan Triều Viễn .
“Chỉ một lần! Thích làm thì làm không thì thôi!”
“Một lần thì một lần!” Nói rồi Quan Triều Viễn liền hôn lên môi Tô Lam, từ từ cắn mút.
Không biết có phải là vì chỉ có một cơ hội hay không, Quan Triều Viễn cực kỳ trân trọng, .. luôn không nhanh không vội, từ từ cọ xát.
Khiến cả người Tô Lam run rẩy từng cơn, ướt đẫm mồ hôi.
Dưới tầng Tiêu Mạch Nhiên vội vàng đi tới, phía sau là Hạ Liên.
Cô ta vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy, một căn phòng duy nhất còn sáng đèn.
Có nhân viên phụ trách đón Tiêu Mạch Nhiên.
Vì vai diễn khách mời của Tiêu Mạch Nhiên quay vào lúc trước khi trời sáng của ngày hôm sau, vì thế cô ta phải vào đoàn phim sớm hơn 1 ngày, cũng vì công việc khá nhiều, vì thế cô ta mới đến muộn như này.
“Quả thật là ngại quá, máy bay trễ một chút”
“Không sao đâu, cô Tiêu có thể đến đã là vinh hạnh của đoàn phim chúng tôi.’ Nhân viên đoàn phim không hề tỏ vẻ bất mãn.
Lúc này đã là mười hai giờ đêm.
Tiêu Mạch Nhiên chỉ về phía căn phòng còn sáng đèn: “Kia là phòng của ai thế?
Vẫn còn sáng đèn?”
“Đó là phòng của Tô Lam, chắc là cô ấy đang xem kịch bản của ngày mai! Cô Tiêu, tôi dẫn cô đến phòng của cô nhé”
Tiêu Mạch Nhiên mỉm cười, gật đầu.
“Cô Tiêu, điều kiện ở chỗ này khá kém, cô ở tạm một đêm nhé”
“Ở trong giới lâu như thế, có khách sạn nào mà tôi chưa từng ở chứ, đã quen rồi.”
Khoảng thời gian vừa ra mắt, Tiêu Mạch Nhiên cũng chịu khổ không ít.
Tiêu Mạch Nhiên tốt tính như này, nhân viên đoàn phim cũng cực kỳ vui vẻ, nghệ sĩ như cô ta ở trong giới cũng không có nhiều.
Chương 584
Nhân viên đoàn phim dẫn Tiêu Mạch Nhiên đến căn phòng đã được đặt trước.
“Ở chỗ chúng tôi không có phòng Suite, toàn bộ là phòng đơn, vì thế trợ lý của cô ở phòng bên cạnh”
“Được, làm phiền rồi, đúng rồi, Tô Lam ở phòng nào thế?”
“Đi tới đầu dãy, phòng ngoài cùng bên phải” Nhân viên đoàn phim chỉ rồi nói.
“Được, cảm ơn, không còn sớm nữa, cô cũng đi nghỉ đi”
Nhân viên đoàn phim liền rời đi.
“Chị Mạch Nhiên, đã muộn thế này rồi, vẫn nên nghỉ ngơi sớm đi, năm giờ sáng mai đã phải dậy rồi”
Hạ Liên ngáp một cái, cô ta đã sớm buồn ngủ rồi.
“Em về phòng nghỉ trước đi, chị qua phòng chào Tô Lam một tiếng, muộn như này rồi cô ấy vẫn chưa ngủ, có khả năng là đang đợi chị, chị qua chào hỏi cô ấy một lát”
“Vậy em về phòng ngủ trước đây” Hạ Liên trực tiếp quay về phòng của mình.
Trong phòng của Tô Lam Hai người đã chiến đấu xong.
Tô Lam nằm trên giường, người toàn mồ hôi, mệt đến không muốn động đậy.
“Sức khỏe kém quá, về sau phải đưa em đi tập thể dục mới được, tôi mới có một lần mà thôi!”
Người đàn ông xấu xa nào đó, lúc này đang cực kỳ có tinh thần.
“Phiền chết mất!”
“Có muốn tôi ôm em đi tắm không?”
“Không cần!”
“Vậy tôi đi tắm đây” Nói xong, Quan Triều Viễn hôn lên mặt Tô Lam một cái, rồi đi thẳng vào nhà tắm.
Sau đó trong nhà tắm truyền tới tiếng mắng chửi.
“ĐMI Sao bồn tắm lại bẩn thế này?”
“Vòi hoa sen hỏng rồi!”
Tô Lam không để ý đến anh, kệ cho anh mắng chửi.
Vì rất bất mãn với cái nhà tắm này, Quan Triều Viễn xả qua.nước, rồi cực kỳ không vui đĩ ra khỏi nhà tắm.
Tô Lam mặc áo ngủ của mình, cũng ngồi dậy, cả người mồ hôi nhớp nháp, ít nhất cũng phải dội qua nước.
“Nếu em mà mệt, tôi có thể giúp.”
Tô Lam lườm anh một cái rồi đi vào nhà tắm.
Quan Triều Viễn quấn khăn tắm ngồi ở cạnh giường, lướt điện thoại.
“Cốc cốc cốc…
Đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Quan Triều Viễn càng thêm không vui, đạo diễn với biên kịch này, chuyên môn chọn lúc nửa đến đến gõ cửa phòng vợ anh sao?
Hôm nay nếu anh không tỏ thái độ với bọn họ, thì quá có lỗi với chính mình rồi!
Thật ra, anh không sợ nói quan hệ của mình và Tô Lam cho người của đoàn phim, như thế người của đoàn phim còn có thể chăm sóc Tô Lam hơn một chút.
Nghĩ như vậy, Quan Triều Viễn trực tiếp đi ra mở cửa.
Chương 585
“Tiêu Mạch Nhiên đang định mở miệng, liền nhìn rõ người đàn ông trước mặt.
Quan Triều Viễn cũng sững sờ.
Vậy mà lại là Tiêu Mạch Nhiên!
“A… A Viễn? Anh… Anh…”
Giây phút nhìn thấy Quan Triều Viễn , thậm chí Tiêu Mạch Nhiên còn nghỉ ngờ mình xuất hiện ảo giác!
Sao anh lại ở đây?
Sao anh lại xuất hiện ở trong phòng của Tô Lam.
Lúc này cô ta cũng vô cùng ngạc nhiên, ngạc nhiên đến mức nói chuyện cũng lắp bắp, thậm chí đầu óc còn trống rỗng!
“Đây không phải là phòng của Tô Lam sao?”
Cô ta cố gắng khiến bản thân bình tĩnh trở lại.
Có lẽ chỉ là anh công tác ở đây, còn Tô Lam lại không ở căn phòng này, là cô ta đi nhầm rồi.
Tiêu Mạch Nhiên chỉ có thể đoán được khả năng này.
“Đúng, cô ấy đang tắm, cô có chuyện gì sao?”
Lời của Quan Triều Viễn không có chút độ ấm nào, không có chút tâm tình nào.
Thật ra rất lâu về trước anh đã muốn nói với Tiêu Mạch Nhiên là mình và Tô Lam. Thế nhưng anh cũng luôn biết rằng Tiêu Mạch Nhiên thích mình, vì chuyện trước kia, anh cũng cảm thấy rất có lỗi, cũng rất cảm kích Tiêu Mạch Nhiên.
Vì thế không nhẫn tâm tổn thương cô ta, nên cứ luôn nhờ Dạ Bân nói chuyện này cho cô ta.
Nhưng Dạ Bân mãi vẫn chưa nói.
Không ngờ lại bắt gặp như này.
Quan Triều Viễn không ngờ được, nhưng anh nghĩ, bắt gặp thì bắt gặp thôi, sớm muộn gì cô ta cũng biết.
“A Viễn… Anh…”
“Cô tìm cô ấy có chuyện gì sao? Có chuyện thì vào trong ngồi đi”
Đối với Tiêu Mạch Nhiên, Quan Triều Viễn cũng không quá lạnh lùng..
Ngay lúc này, Tô Lam đi ra, cô I ngủ, đi ra từ trong nhà tắm.
Căn phòng này rất nhỏ, nhỏ đến mức gần như đứng ở cửa là có thể lướt mắt nhìn rõ cả căn phòng.
Tô Lam đứng ở cửa nhà tắm, cũng nhìn thấy Tiêu Mạch Nhiên, ánh mắt hai người chạm vào nhau.
Lúc này, Tô Lam cũng rất ngạc nhiên!
Cô đứng im tại chỗ, lưỡi và chân đều không nghe theo sai khiến, không nói được gì, không thể động đậy!
Tiêu Mạch Nhiên hoảng hốt bỏ chạy.
Nửa đêm canh ba, một nam một nữ, ở cùng một phòng, hai người vừa tắm xong, ai cũng có thể đoán được là bọn họ làm cái gì.
Tiêu Mạch Nhiên chạy về phòng của mình, dựa lưng vào cánh cửa.
Không, không thể nào là sự thật!
Nhất định là muộn quá rồi, cô ta xuất hiện ảo giác!
Nhất định là như thế!
Chương 586
Trong một căn phòng khác.
“Vi sao anh lại mở cửa?”
Tô Lam gầm lên với Quan Triều Viễn .
Quan Triều Viễn lập tức đóng cửa lại, trực tiếp khóa cửa vào.
“Rốt cuộc anh và chị Mạch có quan hệ gì?’ Tô Lam cẩn thận hỏi.
Quan Triều Viễn đẩy cằm Tô Lam lên.
“Ghen à?”
“Không ghen, chỉ là hỏi thế thôi, trước kia anh và cô ta thân mật như thế, có phải hai người từng yêu nhau không?”
Tô Lam hỏi dò.
Thật ra, vấn đề này cô đã muốn hỏi từ lâu rồi.
“Không có, nếu tôi nói, từ đầu tới cuối, tôi chỉ có một mình em, em có tin không?”
Tô Lam trực tiếp lắc đầu.
“Tôi không tin” Tô Lam không hề do dự một giây nào.
Người đàn ông ưu tú như Quan Triều Viễn , sao có thể chỉ có một người phụ nữ là cô … chứ? Cho dù hiện giờ chỉ có một người phụ nữ là cô, trước kia chắc chắn cũng đã từng yêu đương.
“Em biết lần chúng ta gặp nhau ở quán bar, tôi đến làm gì không?”
“Tìm phụ nữ”
Cái này còn cần hỏi sao? Nửa đêm đến quán bar, chắc chắn không phải là chuyện gì tốt đẹp.
Quan Triều Viễn ghé sát tai Tô Lam, khẽ nói ba chữ.
“Phá đời trai”
Cái gì?
Khi nghe thấy ba chữ này, Tô Lam thật sự không biết nên nói gì mới tốt.
Thật sự là không nhịn được, Tô Lam trực tiếp cười thành tiếng.
Quan Triều Viễn lườm cô: “Biết thế đã không nói cho em”
“Vậy anh và Tiêu Mạch Nhiên…”
Chắc là không có quan hệ đặc biệt gì nhỉ?
“Chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, quan hệ của cô ta và Dạ Bân tốt hơn một chút, tình nghĩa chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, thời gian tôi chơi với Dạ Bân lâu rồi, thì cũng quen cô ta, ngoài ra thì không còn gì cả”
Chương 587
Mặc dù Tô Lam cảm thấy không có gì, nhưng vẫn cảm thấy chỗ nào đó không đúng lắm.
“Nhưng tôi cảm thấy hai người cực kỳ thân mật, anh đối xử với cô ta rất tốt.”
Tài nguyên tốt nhất của cả Quốc tế Tinh Hoàng đều giao cho Tiêu Mạch Nhiên, điều này còn không thể chứng minh điều gì sao?
“Nhưng tôi nợ ân tình của cô ta”
Sắc mặt Quan Triều Viễn liền trầm xuống, dường như đang nhớ lại ký ức không tốt đẹp gì đó.
“Ân tình gì?” Tô Lam vẫn không khống chế được sự tò mò của mình.
Quan Triều Viễn cụp mắt nhìn người trong lòng mình.
“Ân tình gì thì em không cần quan tâm, tóm lại là em tin tôi đi, tôi và cô ta không có quan hệ gì khác. Em tin không?”
Tô Lam híp mắt cười xán lạn.
Hai người cùng nhau híp mắt cười xán lạn.
Quan Triều Viễn rút cánh tay trên người Tô Lam về.
“Được rồi, tôi phải đi rồi.”
Anh trực tiếp đứng dậy, cầm lấy quần áo của mình.
“Anh phải đi à?” Nụ cười trên mặt Tô Lam lập tức biến mất.
“Chuyến bay bảy giờ sáng phải quay về, từ đây đến sân bay mất ba tiếng, ở đây thật sự là quá hẻo lánh, em nói xem giờ tôi có phải đi hay không?”
Vừa nói, Quan Triều Viễn vừa mặc quần áo.
Tô Lam không nói năng gì.
Cô nhìn đồng hồ, đã là một giờ sáng, nếu phải đi chuyến bay lúc bảy giờ, quả thật là sắp phải đi rồi.
Anh đã sớm đặt chuyến bay lúc bảy giờ, nửa đêm mới tới, vì thế đã tính xong thời gian, tối nay làm tình với cô hai lần, xong là đi ngay!
Người đàn ông này coi cô là gì chứ? Vẫn chỉ là một công cụ phát tiết dục vọng sao?
Làm tình xong liền đi ngay!
Quan Triều Viễn thấy hồi lâu mà Tô Lam không nói gì, mặc xong quần áo rồi nhìn cô.
“Sao thế?”
“Không sao”
Tô Lam trực tiếp nằm trên giường, đắp chăn.
Dạ Bân từng nói với anh, khi phụ nữ nói không sao, vậy nhất định là có chuyện.
Quan Triều Viễn lập tức đi tới bên cạnh giường.
“Tức giận sao? Không nỡ cho tôi đi?”
“Nỡ!” Tô Lam trùm kín chăn, không thò đầu ra.
Quan Triều Viễn trực tiếp kéo chăn ra.
“Miệng nói một đẳng lòng nghĩ một nẻo, rốt cuộc là làm sao thế?”
Tô Lam mở mắt ra.
“Khó trách lúc đầu anh nói hai lần, thì ra anh đã bấm thời gian rồi! Đến chỉ để làm Tình với tôi, có đúng không? Anh đi đi, về sau đừng đến nữa!”
Chương 588
..Quan Triều Viễn cực kỳ bất lực, gần đây anh . rất bận, có thể dà tối, đã là không dễ dàng gì.
Anh đặt chuyến bay lúc bảy giờ, vốn dĩ là vì lúc chín giờ có một cuộc họp quan trọng.
Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam, không nói gì, mà cởi dần quần áo vừa mặc lên người xuống.
“Anh làm gì?”
“Không đi nữa! Tối nay ở với em!”
Quan Triều Viễn cởi quần áo xong, chui vào trong chăn, lại ôm Tô Lam vào lòng.
“Anh mà bận thì đi làm đi, tôi không sao”
Tô Lam cũng biết lời vừa rồi có hơi vô lý, có lẽ là anh thật sự rất bận.
Nhưng phụ nữ khó tránh khỏi trong lòng khó chịu, cáu giận cũng là chuyện bình …. thường.
“Không sao, tôi đổi chuyến bay, tối nay ở với em”
Nói rồi Quan Triều Viễn hôn lên trán Tô Lam.
Tô Lam nhích thân người, nép sát vào lòng Quan Triều Viễn .
“Đừng động đậy…” Biểu cảm trên mặt Quan Triều Viễn hơi đau khổ.
“Sao thế?”
“Lực tự chủ của tôi kém, không nhịn được lại muốn em thì làm thế nào? Em đừng có đùa với lửa nữa!”
Tô Lam nhịn cười, thật sự không động đậy nữa.
Đã rất lâu mới gặp nhau, dường như hai người không nỡ ngủ, mặc dù Tô Lam biết năm giờ phải dậy, hiện giờ thời gian để ngủ … của cô không còn nhiều nữa..
“Lúc trước anh mua lại Quốc tế Tinh Hoàng, là vì tôi sao?”
Rất nhiều chuyện trước kia không tiện hỏi, giờ đều có thể hỏi rồi.
“Bằng không thì là vì ai?”
Tô Lam cười sung sướng.
“Nhưng tôi không hy vọng anh luôn ở phía sau giúp tôi”
“Vì sao?”
“Tôi muốn chứng minh là mình cũng có thể, tôi luôn tin tưởng, một người chỉ cần cố gắng thì có thể đạt được mục đích của mình, thế nhưng, tôi cố gắng lâu như thế, nhưng vẫn chưa được… Tôi không muốn dựa dẫm vào bất kỳ ai, tôi chỉ muốn chứng minh là mình có thể”
Quen biết lâu như vậy, Quan Triều Viễn cũng.
biết, trên thực tế, Tô Lam là một cối cực kỳ tự tỉ.
Có lẽ sinh ra trong một gia đình như thế, ai cũng có thể mắng chửi, lại trèo cao lên gia đình như nhà Mộ Dung, chắc chắn cũng bị không ít người coi thường.
Lòng tự tin của cô đã bị mài mòn dần từng chút một trong hoàn cảnh như thế.
Cô quá muốn chứng minh bản thân, quá khát vọng được chứng minh chính mình.
“Vì thế đây chính là lý do mà em muốn giấu chuyện kết hôn sao?”
“ừ”
“Được, vậy tôi hứa với em, trừ khi em muốn công khai quan hệ, bằng không tuyệt đối sẽ không công khai quan hệ của chúng ta”
Chương 589
Tô Lam hiểu ý, cười.
“Nhưng em phải nhớ là, ở trước mặt tôi, em mãi mãi không cần kiên cường, mệt rồi, đau đớn, đều có thể nói với tôi, không được giấu diếm, càng không được phép giả vờ kiên cường.”
“Ừ”
“Nếu gặp phải vấn đề gì quả thật không thể giải quyết được, cũng phải nói với tôi ngay, để tôi giải quyết giúp em”
“Ừ”
Vì ở trong bờ ngực rộng của Quan Triều Viễn , Tô Lam cảm nhận được sự yên tâm trước giờ chưa từng có.
Từ nhỏ tới lớn, cô luôn cảm thấy bản thân như quả cầu lông nằm giữa không trung, gió bay hướng nào, thì cô bay về hướng đó.
.. Đây là lần đầu tiên, cô cảm thấy cuối cùng có điểm tựa.. Nói rồi nói rồi, Tô Lam liền chìm vào giấc ngủ.
Quan Triều Viễn nhìn người phụ nữ trong lòng, khẽ hôn cô, đắp chăn cho cô, rồi chìm vào giấc mộng.
Hôm sau, năm giờ sáng, Tô Lam lưu luyến rời khỏi Quan Triều Viễn và chiếc giường ấm áp.
Năm giờ sáng mùa đông, trời vẫn tối om.
Đoàn phim đã bắt đầu bận rộn, phải chuẩn bị xong tất cả trước khi mặt trời lên.
Tiêu Mạch Nhiên cũng đã tới phim trường, hai người gặp mặt không khỏi hơi khó xử.
Tô Lam thấy Tiêu Mạch Nhiên không có ý để ý đến cô, cũng không đi tới nữa.
Khi Quan Triều Viễn tỉnh dậy, đã là bảy giờ, vô …. thức sờ sang bên cạnh, giường đã trống Anh dụi mắt, ngồi dậy.
Lấy điện thoại trên tủ đầu giường, phát hiện bên dưới có một tờ giấy nhắn.
Anh lập tức cầm lên.
Nét chữ xinh đẹp của Tô Lam đập vào mắt.
“Nấu cho anh ít cháo gà, lúc anh dậy chắc là chín rồi, đặt ở trên mặt đất chỗ cạnh tủ lạnh, khi đi, nhớ khóa cửa giúp tôi, yêu anh.”
Nhìn thấy những thứ này, tất cả mọi mệt mỏi của Quan Triều Viễn đều biến mất.
Ánh mắt dính chặt lên hai chữ “yêu anh”, trên mặt toàn là ý cười.
Anh cẩn thận gấp gọn tờ giấy, đặt vào trong túi áo.
Bên cạnh tủ lạnh mini tiện lợi, còn đang cắm một cái nồi điện nhỏ, mùi cháo gà thơm ngon xộc vào mũi.
Vì cảnh phim quay ở đây khá nhiều, vì thế, Tô Lam đã bảo Lục Uy Nhiên mua một cái nồi điện nhỏ, để tiện nấu ít cháo ăn.
Quan Triều Viễn rút điện ra, ở bên cạnh đã chuẩn bị sẵn bát và thìa.
Dường như đã lâu lắm rồi chưa được ăn đồ ăn cô nấu.
Thu dọn xong xuôi, cũng ăn uống nó say, Quan Triều Viễn liền chuẩn bị rời đi. “Cháo tôi ăn hết rồi, nhớ đồ ăn em nấu quá. Tôi đi đây, yêu em.”
Gửi xong những dòng chữ này, Quan Triều Viễn còn gửi thêm biểu cảm hôn.
Thế nhưng vì Tô Lam đang quay phim, khi cô nhận được, tin nhắn đã gửi từ một tiếng trước.
Nhìn dòng chữ trên màn hình, còn có biểu cảm hôn kia, trong lòng Tô Lam rất vui sướng.
Chương 590
Thì ra cảm giác yêu đương lại tốt đẹp như này. “Tốt! Cảnh của Mạch Nhiên đã xong! Cảm ơn Mạch Nhiên đã đi xa như thế tới đây!”
Phim trường truyền tới giọng nói của Nghiệm Kha.
Tất cả mọi người đều bắt đầu vỗ tay, Tôi Tô Lam vội vàng cất điện thoại, cũng vỗ tay theo mọi người.
Nghiêm Kha tự mình tặng cho Tiêu Mạch Nhiên một bó hoa tươi, Tiêu Mạch Nhiên cũng cực kỳ lễ phép cúi người cảm ơn mọi người.
Vẫn may, Tiêu Mạch Nhiên cực kỳ chuyên nghiệp, hai người có cảnh đối đầu, cũng không hề vì bị ảnh hưởng bởi chuyện tối qua.
Tiêu Mạch Nhiên sắp phải đi rồi.
Cho dù là đã trang điểm, nhưng nét mệt mỏi trên mặt cô ta vẫn vừa nhìn là thấy, mọi người đều cho rằng, có khả năng là vì tối qua ngồi xe mệt mỏi.
Chỉ có Tô Lam biết, đại khái là do cả đêm qua cô ta không ngủ
Tối qua quả thật Tiêu Mạch Nhiên cả đêm không ngủ.
Cô ta không ngừng nghi ngờ bản thân nhìn nhầm Tô Lam, nếu cô ta không giới thiệu Tô Lam cho Quan Triều Viễn , vậy kết quả khác đi không?
Cô ta không thể ngờ rằng Tô Lam lại là loại người đó.
Tô Lam cảm thấy bản thân nên giải thích với cô ta, vì thế khi cô ta vừa lên xe, liền đi tới.
biết thân biết phận đi.”
Nói xong, Tiêu Mạch Nhiên liền đóng cửa xe lại, xe phóng đi.
Tô Lam nhìn theo hướng chiếc xe rời đi, hồi lâu vẫn không định thần lại được.
Trong lòng cô hiểu rõ, chắc chắn Tiêu Mạch Nhiên cho rằng cô quyến rũ Quan Triều Viễn , chắc chắn không hề ngờ được là bọn họ đã kết hôn.
Nhất định là Tiêu Mạch Nhiên yêu Quan Triều Viễn rất sâu sắc, chỉ tiếc là “Tô Lam, qua đây quay phim thôi!” Nhân viên đoàn phim gọi cô. “Đến đây!” Tô Lam lập tức xoay người rời đi, nhập tâm vào công việc.
Vấn đề nóng bỏng tay như này, giao cho Quan Triều Viễn giải quyết đi.
Trong xe.
Tiêu Mạch Nhiên dựa vào ghế, nhắm mắt lại.
Hạ Liên thầm thở dài, cô ta đi theo Tiêu Mạch Nhiên đã nhiều năm, hai người không chỉ là quan hệ chủ tớ, hơn nữa còn là bạn thân không gì mà không kể.