Tô Lam nhìn đồng hồ, không được, không thể trễ nải thêm nữa!
Hiện giờ cô phải tắm rửa, đắp mặt nạ, sau đó lên giường đi ngủ.
Nhìn bức thư chưa viết xong của mình, Tô Lam dứt khoát vứt trên bàn, không để ý nữa.
Tối đó trằn trọc khó được, càng muốn ngủ thì càng không ngủ được.
Mãi cho tới một giờ sáng, Tô Lam mới mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, ngủ một lèo tới mười giờ sáng.
Sáng sớm bừng tỉnh giấc, trực tiếp ngồi trên giường.
“Dì Phương, tôi giao cho dì một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, dì cầm bức thư này, tối nay mà ông chủ về, dì đưa bức thư này cho anh ấy”
Khi nói câu này, trên mặt Tô Lam là nụ cười thẹn thùng.
Dì Phương lập tức hiểu ý, bà không giống như Lê Hoa, còn muốn trêu chọc Tô Lam.
“Vâng, phu nhân” Dì Phương cẩn thận cất bức thư đi.
“Vậy nhờ cả vào dì”
“Nên làm mà, chỉ là, có cần tôi nói gì với ông chủ không?”
Tô Lam lắc đầu.
“Không cần, đều viết trong thư rồi, anh ấy đọc thì sẽ hiểu”
“Vâng”
“Vậy tôi đến công ty trước đây”
“Chúc phu nhân phất cờ chiến thắng”
“Cảm ơn!”
Tô Lam thu dọn đồ đạc một lát, vui mừng khôn xiết, bắt xe tới công ty.
Đến công ty, Từ Tinh Như lại kể cho Tô Lam một tin tốt lành!
Dạ Bân lại đưa tới toàn bộ trang sức hoàn chỉnh của “Hoa đào nở rộ”!
Lúc đầu, khi thiết kế bộ lễ phục này, SEVEN hợp tác cùng bạn thân của mình, thiết kế một bộ trang sức hoàn chỉnh, cái nổi bật nhất chính là món trang sức trên đầu.
Món trang sức trên đầu kia là do bảy bông hoa đào giống y như thật tạo thành, dùng chất liệu y hệt như bộ lễ phục tạo thành dây tơ.
Đến stylist của Tô Lam hôm nay cũng là lần đầu nhìn thấy “Hoa đào nở rộ” và bộ trang sức hoàn chỉnh của nó.
“Tô Lam, bộ trang sức này cực kỳ quý giá, bảy đóa hoa này toàn bộ là dùng kim cương hồng tạo thành.”
“Là kim cương thật sao?”
Tô Lam hơi ngạc nhiên.
“Đương nhiên là kim cương thật rồi, hơn nữa chỗ kim cương này toàn bộ là từ cùng một viên đá kim cương hồng, viên đá kim cương hồng này, khi đấu giá có thể lên tới vài chục triệu!”
“ĐM, vậy hôm nay em mà làm hỏng, hay là làm mất, thì điền kiểu gì chữ?”
Tô Lam liền cảm thấy dường như trên người mình có gắn thuốc nổ bằng kim cương!
Stylist không khỏi bật cười.
Chương 547
“Được rồi, Tô Lam, đến lúc đi thảm đỏ, các em có rất nhiều bảo vệ đi theo, em yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu”
Sao cô lại yên tâm được chứ? Thứ đồ mấy chục triệu đang treo trên người cô!
“Cái này của em đáng bao tiền chứ, khi xưa khi ngôi sao nữ nào đó kết hôn, còn mặc áo cưới tám mươi triệu đó, trên người toàn bộ là kim cương, ở lễ cưới còn loạn thế nào chứ?”
“Sao em có thể so sánh với người ta được chứ? Người ta có tiền, hiện giờ toàn bộ gia sản của em gộp lại cũng chỉ có hai ba triệu mà thôi”
Từ Tinh Như và stylist bật cười, con người Tô Lam quá chân thật, cái gì cũng nói thành lời.
“Tô Lam, vậy em phải cố gảng vào, kiếm tiền để sau này mặc váy cưới vài chục triệu trong đám cưới cũng không đau lòng.” Từ Tinh Như vội vàng nói.
“Cho dù em có vài trăm triệu, em cũng sẽ không mặc váy cưới vài chục triệu mà không đau lòng, váy cưới chỉ mặc một lần thôi, đập vào mấy chục triệu, chỉ mặc một lần, quá xa xỉ!”
Tô Lam tiết kiệm quen rồi, phong cách xa xỉ như này, cô có chút không chấp nhận nổi.
Một lúc sau.
“Tô Lam, hai người chúng ta cùng đi thảm đỏ!”
Chưa thấy người đã thấy tiếng, Mục Nhiễm Tranh đi vào.
Tô Lam ngoảnh đầu lại, liền bắt gặp ánh mắt của Mục.
Nhiễm Tranh.
Mục Nhiễm Tranh hoàn toàn ngây ngốc.
Da trắng như ngọc, mặt đẹp như hoa, đại khái chính là dáng vẻ này.
Để phối với bộ lễ phục, stylist cố ý trang điểm tông hồng phấn cho Tô Lam.
“Có phải là bị vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn của tôi làm cho ngạc nhiên không?” Tô Lam nhoẻn miệng cười.
“Đây còn là Tô Lam mà tôi quen sao?” Mục Nhiễm Tranh không dám tin tưởng.
“Không phải, tôi là nàng tiên anh đào hạ phàm, haha!”
Lúc này Mục Nhiễm Tranh mới nở nụ cười.
Từ Tinh Như khẽ quan sát ánh mắt Mục Nhiễm Tranh nhìn Tô Lam.
Khoảng thời gian này, Mục Nhiễm Tranh giúp Tô Lam rất nhiều lần trên weibo.
Cô đã thấy được tất cả.
Hai người này lại ở cùng một công ty, nếu sau này Tô Lam yêu đương, Mục Nhiễm Tranh là một sự lựa chọn không tồi.
“Hắc Thổ, vừa rồi anh nói gì cơ? Hai chúng ta cùng nhau đi thảm đỏ?”
“Đương nhiên rồi, đương nhiên Lâm Sinh và Lâm Sênh phải cùng nhau đi thảm đỏ, hai người chúng ta lại cùng được vào vòng trong, bên phía ban tổ chức yêu cầu đó.”
“Thế cũng được”
“Có ý gì đấy? Làm như đi thảm đỏ cùng ông đây thiệt thòi cho cô lắm ý!”
“Được rồi, hai người các em đừng nói chuyện nữa, sắp tới giờ rồi, hai người mau qua đó đi” Từ Tinh Như thúc giục.
Hai người cùng nhau lên xe mà công ty điều tới, đưa hai người tới hội trường tổ chức lễ trao giải.
Chương 548
Phần quan trọng nhất của lễ trao giải Ngân Tượng chính là nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, hai người họ lại được lọt vào vòng trong, đương nhiên sẽ sắp xếp xuất hiện muộn một chút.
Hai người nghỉ ngơi một lát trong một khách sạn ở gần lễ trao giải.
Nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất khá phân tán, nhưng căn bản đều được sắp xếp vào thứ tự xuất hiện khá tốt.
Tô Nhược Vân mặc một bộ lễ phục bảy màu xuất mặc dù thứ tự của cô ta nằm ở nửa trên, nhưng lại ở phần cao trào nhẹ, bên phía truyền thông đã đến đủ, lại là diễn viên được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất đầu tiên xuất hiện, đương nhiên sẽ dấy lên xôn xao không nhỏ.
Lần này cô ta lại xuất hiện cùng Mộ Dung Dịch như lần trước.
Bộ lễ phục này của Tô Nhược Vân tên là “Trái tim cầu vồng”, cả bộ lễ phục dùng bảy màu cầu vồng, cực kỳ tươi đẹp rực rỡ.
Lại thêm việc cô ta xuất hiện cùng Mộ Dung Dịch, đám nhà báo cảm thấy một loạt cảnh tình cảm đã đến rồi.
Lần này Tô Nhược Vân được vào vòng trong nhờ bộ phim “Niết bàn” của đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa, mặc dù người xem không thích diễn xuất của cô ta, nhưng không có nghĩa là đánh giá chuyên gia không thích.
Người xuất hiện sau đó là Tôn Vũ Anh, lần này cô ta nhờ vào biểu hiện xuất sắc trong phim “Thợ săn trở lại”, bộ phim điện ảnh này toàn bộ là cảnh hành động, Tôn Vũ Anh cũng chịu khổ không ít.
Cô ta mặc một bộ lễ phục màu đen đầy cool ngầu xuất hiện, trang điểm đậm theo phong cách lưỡng tính, khiến cô ta xuất hiện như một vị nữ vương.
Lần này Nhiễm Băng đi theo phong cách văn nhã, lễ phục bó sát màu trắng, bên trên là hoa văn sứ Thanh Hoa, phong cách cổ điển nồng đậm, cũng rất đặc biệt.
Hôm nay Tiêu Mạch Nhiên mặc một bộ lễ phục màu đỏ.
sâm, thiết kế ôm ngực khiến dáng người xinh đẹp của cô ta hoàn toàn lộ ra.
Cách ba năm, Tiêu Mạch Nhiên lại một lần nữa được đề cử giải Ngân Tượng, cũng coi như không dễ dàng gì.
Khi Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh xuất hiện, thảm đỏ thật sự đi tới cao trào!
Tô Lam mặc lễ phục màu hồng, đầu đeo trang sức bảy.
đóa hoa đào, gió vừa thổi qua, váy lưới và sợi tơ trang sức trên đầu bay lên, giống y như tiên nữ hạ phàm.
Quan trọng hơn là, gò má thẹn thùng, nụ cười xán lạn trên mặt cô cùng với bộ lễ phục màu hồng kết hợp hoàn hảo với nhau.
Lại nhìn Mục Nhiễm Tranh ở bên cạnh, mặc một bộ vest thẳng tắp màu đen, đeo cà vạt màu hồng.
Hai người đứng cùng nhau, vậy mà lại đẹp đôi đến thế!
“Hoa đào nở rộ?” Có phóng viên nhận ra bộ lễ phục của Tô Lam.
“Trời ạ, vậy mà lại là hoa đào nở rộ!”
Ánh chớp đèn của đám phóng viên đều nhắm chuẩn Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh, những người khác đều ảm đạm thất sắc!
Hôm nay Mục Nhiễm Tranh cực kỳ ga lăng, biết Tô Lam đi giày cao gót, liền luôn đi bên cạnh bảo vệ cô như ky Sĩ.
Hai người tay khoác tay đi vào hội trường lễ trao giải.
Còn một lúc nữa là lễ trao giải bắt đầu, phía sau khán đài, vài ngôi sao quen nhau đã bắt đầu bàn tán.
Chương 549
“Tô Lam, Nhiễm Tranh!” Tiêu Mạch Nhiên xách váy đi tới, vui vẻ chào hỏi hai người.
“Chị Mạch Nhiên!”
Mục Nhiễm Tranh nhìn thấy hai người phụ nữ này liền cảm thấy rất kỳ lạ, rõ ràng là tình địch, nhưng kỳ lạ là quan hệ lại tốt thế này?
Như này thật sự tốt sao?
“Hôm nay Tô Lam quả thật là rất xinh đẹp!” Tiêu Mạch Nhiên không ngừng khen ngợi.
“Chị Mạch Nhiên, chị cũng thế”
“Hai người các em là cặp đôi sáng nhất thảm đỏ hôm nay, ngày mai chắc chắn sẽ lên đầu báo, sao chị lại cảm thấy hai người đẹp đôi thế chứ?”
Tiêu Mạch Nhiên nhìn Tô Lam, rồi lại nhìn Mục Nhiễm Tranh.
Mục Nhiễm Tranh nghe được lời này mà mừng thầm trong lòng.
Anh đã nghe ngóng được màu lễ phục của Tô Lam từ trước, cố ý đeo một chiếc cà vạt màu hồng, xem ra hiệu quả khá tốt.
May là Tô Lam và Quan Triều Viễn cãi nhau, bằng không, anh nào có cơ hội cùng đi thảm đỏ với Tô Lam chứ?
“Chị Mạch Nhiên, chị đừng đùa, em nào có xứng với ảnh đế người ta chứ?”
“Hôm nay em đoạt giải thì cũng là ảnh hậu rồi, ảnh hậu và ảnh đế, sao lại không xứng chứ?”
“Chị Mạch Nhiên!” Tô Lam lắc đầu với Tiêu Mạch Nhiên.
“Ôi, người mới vừa được đề cử mà đã hoang tưởng trở thành ảnh hậu rồi?”
Người nói là Tôn Vũ Anh, ai cũng biết cô ta là người có khả năng đoạt giải nhất trong giải thưởng Ngân Tượng lần này, dù sao cô ta cũng chỉ thiếu một chiếc cúp này nữa thôi.
Lần này, giới truyền thông cũng dự đoán Tôn Vũ Anh nhất định sẽ đoạt được chiếc cúp này.
Trước mặt Tôn Vũ Anh, đừng nói là Tô Lam, đến Tiêu Mạch Nhiên cũng là đàn em.
Lần đầu tiên gặp được nhiều nhân vật lớn như này, hơn nữa còn giao chiến với họ, đương nhiên Tô Lam không biết nên ứng phó thế nào.
Tiêu Mạch Nhiên lập tức tiến lên.
“Chị Vũ Anh, mặc dù đám đàn em chúng em không giống như đàn anh đàn chị, được đề cử rất dễ dàng, nhưng nếu đã được đề cử, đương nhiên cũng hy vọng là có thể đoạt giải, có câu, diễn viên không muốn đoạt giải thì không phải là diễn viên tốt mà”
Tiêu Mạch Nhiên trả lời tự nhiên mà đúng mực.
Những lời này, vừa không đắc tội Tôn Vũ Anh, mà còn khen cô ta một lượt.
Tôn Vũ Anh cũng không cáu giận nữa.
*Muốn đoạt giải thì cũng phải có bản lĩnh như này” Tôn Vũ Anh liếc nhìn Tô Lam rồi rời đi.
Lần này Tôn Vũ Anh cũng khá buồn bực, cô ta đã cố hết sức để trở thành Grand Slam, cả năm ngoái đều đánh bóng tác phẩm của mình, những công việc khác đều gác lại.
Lần này coi như cũng được đề cử, nhưng lại nhìn những người được đề cử cùng cô ta, ngoài Nhiễm Băng cũng coi như có thể sánh ngang vai với cô ta ra, những người khác đều là đàn em.
Thậm chí Tô Nhược Vân và Tô Lam còn là người mới ra mắt năm nay.
Sao cô ta lại không buồn bực được chứ?
Tô Lam dùng ánh mắt cảm kích nhìn Tiêu Mạch Nhiên.
Chương 550
“Cảm ơn nha, chị Mạch Nhiên.”
“Đừng khách sáo, Tô Lam, vừa rồi cũng là sơ sót của chị, không để ý thấy Tôn Vũ Anh cũng ở đây”
Tiêu Mạch Nhiên mỉm cười, mặt cũng đầy vẻ xin lỗi.
Tô Lam lắc đầu: “Em cũng coi như được mở rộng tầm mắt: “Tô Lam, hai người nói chuyện trước đi, chị vào nhà vệ sinh một lát.” Nói xong, Tiêu Mạch Nhiên liền rời đi trước.
Tiêu Mạch Nhiên vừa đi, một giọng nói liền truyền tới.
“Xin chào, các bạn thân mến, tôi đến rồi!”
Liền thấy Dạ Bân mặc một bộ vest màu vàng kim được cắt may vừa người đi tới!
Bộ đồ này quả thật là chói mắt!
Cả người màu vàng kim, còn sáng lấp lánh bling bling, gọi anh là ông chủ đẹp trai nhất, không bằng gọi anh là ông chủ lắng lơ nhất!
Từ khi Dạ Bân tiếp quản Quốc tế Tinh Hoàng, đồng thời tuyên bố Quốc tế Tinh Hoàng chính thức trở thành một phần của tập đoàn Dark Region, lập tức liền thu hút được không ít ngôi sao quay lại.
Hơn nữa, Dạ Bân cũng lôi kéo được không ít người từ công ty khác, còn ra sức bồi dưỡng người mới, đầu tư vào phim điện ảnh cũng thu về khá tốt.
Lần này, không ít nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng được đề cử, là chủ tịch, Dạ Bân đến trợ trận cho nghệ sĩ của mình, đây là chuyện không chê vào đâu được.
Vì khu nghỉ ngơi của nghệ sĩ đều được chia ra, vừa rồi chẳng qua là Tôn Vũ Anh đi ngang qua, hiện giờ không còn mấy người nữa.
Lời của Dạ Bân vừa dứt, Tô Lam liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ở phía sau anh ta!
Quan Triều Viễn!
Vậy mà anh cũng tới!
Khi thấy Quan Triều Viễn, Tô Lam cũng trợn tròn mắt, cực kỳ ngạc nhiên.
Vốn cô định lát nữa sẽ gửi tin nhắn cho anh, bảo tối nay nhất định anh phải về nhà một chuyến, nhưng ai ngờ lại trực tiếp gặp anh ở đây chứ?
Người đàn ông này đến làm gì?
Lễ trao giải lần trước, là Dạ Bân xuất hiện, công bố Quốc tế Tinh Hoàng đã bị Dark Region mua lại, còn lần này thì sao?
Không phải là người đàn ông này muốn lộ diện, tuyên bố cô là vợ anh chứ?
Quan Triều Viễn mặc vest nghiêm chỉnh, so với bộ vest vàng kim lòe loẹt của Dạ Bân, quả thật là Quan Triều Viễn quá khiêm tốn.
Dù sao trước giờ anh cũng chưa từng lộ mặt công khai.
Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn, lập tức kéo anh vào một góc.
Cô không hy vọng anh thật sự công khai thân phận!
Quan Triều Viễn từ từ rút tay khỏi tay Tô Lam.
“Có gì thì nói, lôi lôi kéo kéo làm gì?”
Tô Lam hoang mang sợ hãi nhìn xung quanh, vẫn may, không có ai.
“Anh đến đây làm gì?”
Khóe miệng Quan Triều Viễn giương lên, tiện tay lấy một điếu thuốc từ trong túi ra.