Tô Nhược Vân bất lực lắc đầu, nước mặt lặng lẽ chảy ra.
Cuối cùng trận tra tấn cũng dừng lại, Mộ Dung Dịch trút xong thì nằm xuống ngủ.
Tô Nhược Vân nằm nghiêng người trên giường, nước mắt đã ướt đẫm gối.
Tại sao ông trời lại tàn nhẫn với cô ta như vậy?
Cô ta là Tô Nhược Vân, không phải Tô Lam!
Cô ta nằm dưới thân người đàn ông của mình nhưng lại nghe người đàn ông của mình gọi tên của một người phụ nữ khác.
Cô ta đã hi sinh nhiều như vậy, nhưng tại sao vẫn không có được trái tim của Mộ Dung Dịch chứ?
Chỉ tiếc là Mộ Dung Dịch say rượu hoàn toàn không nghe thấy tiếng khóc của cô ta.
Sáng hôm sau tỉnh lại, đầu Mộ Dung Dịch đau như muốn nứt ra, Tô Nhược Vân vẫn chuẩn bị bữa sáng cho anh ta như không có chuyện gì xảy ra.
“Anh Dịch, tối qua anh sao vậy? Sao lại bị thương?”
“Không có gì, đánh nhau với người ta thôi.”
“Ai mà không có mắt vậy, lại dám đánh nhau với anh?”
“Anh đã nói là không có gì rồi.” Mộ Dung Dịch sầm mặt ăn xong bữa sáng: “Anh đến công ty đây.”
“Đi đường chậm thôi, mấy ngày tới ăn uống thanh đạm một chút, tránh để nóng trong người, không tốt cho việc lành vết thương.”
“Biết rồi.”
Sau khi Mộ Dung Dịch đi, Tô Nhược Vân ngồi trên ghế như người mất hồn.
Cô ta biết mình không thể làm ầm lên, chỉ có thể xem như không có chuyện gì xảy ra.
Điện thoại vang lên vài tiếng, cô ta cầm lên nhìn, ánh mắt bỗng trở nên dữ tợn.
Sau khi biết Mộ Dung Dịch giúp Tô Lam, Tô Nhược Vân luôn cho người theo dõi Mộ Dung Dịch.
Đây là bức ảnh tối qua Mộ Dung Dịch và Tô Lam gặp nhau.
Không ngờ hai người lại lén lút gặp nhau!
“Được lắm Tô Lam, trong lúc tôi không biết gì, cô lại đi quyến rũ chồng tôi!”
Quả thực dạo này cô ta rất bận, nhưng không ngờ Tô Lam đã nhân lúc cô ta không có ở đây mà quyến rũ Mộ Dung Dịch.
Cô ta chắc chắn sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra!
Tô Nhược Vân lập tức gọi một cuộc điện thoại.
“Mấy người muốn bao nhiêu tiền cũng được, tôi chỉ cần Tô Lam chết! Đừng để thất bại như lần trước nữa, nếu không tôi sẽ không trả cho mấy người dù chỉ một đồng!”
Giọng cô ta hơi khàn.
Cô ta tuyệt đối không cho phép Tô Lam sống tiếp, tuyệt đối không cho phép Tô Lam phá vỡ gia đình của mình!
Tô Lam phải quay lại Diêm Thành để quay phim, mặc dù Quan Triều Viễn không vui nhưng cô thật sự không nghĩ ra cách gì có thể dỗ cho anh vui cả.
Chương 1379
Cũng chỉ đành để nguội lạnh một thời gian trước.
Đã bắt đầu ngửi thấy hơi thở của mùa xuân, vạn vật hồi sinh, tất cả đều tràn đầy sức sống.
Đêm nay sát khí bao phủ.
Tám giờ tối Tô Lam mới kết thúc công việc, vì có một cảnh mãi không qua nên kéo dài đến tận bây giờ.
“Tô Lam, cần bọn tôi đưa cô về khách sạn không? Đã rất muộn rồi.”
“Không cần đâu, tôi không vấn đề gì, mọi người thu dọn không biết đến mấy giờ mới có thể về.”
Tô Lam quyết định một mình rời đi, nhưng mí mắt cô lại giật mãi không ngừng, cô đành phải dừng lại dụi mắt.
Chắc không phải sắp xảy ra chuyện đấy chứ?
Khách sạn và phim trường cách nhau một đoạn, đoạn đường này nói xa thì không xa nhưng nói gần thì cũng chẳng gần.
Các diễn viên đều muốn nghỉ ngơi thoải mái sau một ngày quay phim, cho nên thông thường đều chọn những khách sạn ở phía sau phim trường. Đoạn đường này khá yên tĩnh, cũng không có cửa hàng mặt tiền nào khác.
Tô Lam cũng chọn khách sạn như vậy.
Lúc cô sắp về đến khách sạn thì đột nhiên cảm thấy bên cạnh như có mấy cơn gió thổi qua.
Vừa chớp mắt, vài bóng đen đã xuất hiện trước mặt cô.
Tô Lam cẩn thận quan sát, có khoảng năm người, tất cả đều bịt mặt, nhìn sơ qua thì giống như cao thủ chuyên nghiệp.
“Các người tìm tôi có việc gì sao?” Tô Lam không hề sợ hãi.
“Gan người phụ nữ này không nhỏ nhỉ, đổi lại là người khác thì đã sợ đến kêu bố gọi mẹ rồi! Tất nhiên chúng tôi tìm cô có việc rồi, lấy cái mạng của cô đấy!”
“Cô ta cho các người bao nhiêu tiền để các người làm chuyện giết người phạm pháp này?”
“Bớt nói nhảm đi! Các anh em, lên!”
Người đàn ông đứng đầu ra dấu tay, bọn họ lăn lộn trong giới này đã lâu, tất nhiên cũng biết không cần phải nhiều lời với người phụ nữ này.
Tô Lam không chạy cũng chẳng nhúc nhích, cô cứ yên lặng đứng đó.
Lúc mấy người đàn ông này còn chưa đến gần thì một nhóm người khác đã xông ra đánh với bọn họ.
Đối phương cũng giật mình khi thấy hai nhóm người sống mái với nhau.
Sau khi Tô Lam với Mộ Dung Dịch bí mật gặp nhau, Quan Triều Viễn lại cử thêm người bảo vệ Tô Lam, người bình thường không thể đến gần cô được.
Một lúc sau, năm người đàn ông này thấy đánh không lại thì vội bỏ chạy.
“Không cần đuổi theo đâu, quay lại đi.”
Những vệ sĩ này đang định đuổi theo, nghe Tô Lam nói thế thì không đuổi nữa mà lập tức quay lại.
Người đứng đầu là Từ Phóng nói: “Mợ chủ, thật sự không cần đuổi theo sao?”
“Không cần đâu, để bọn họ đi đi.”
“Có cần nói với Sếp Quan để Sếp Quan điều tra đám người này là ai không?”
Tô Lam im lặng.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn những người này là người do Tô Nhược Vân mua chuộc.
Chương 1380
Những người này không hề che giấu gì mà dứt khoát ra tay ngay phim trường, xem ta Tô Nhược Vân cũng chó cùng rứt giậu, nóng lòng muốn mình chết.
Cô ta lại hành động rồi…
Trước giờ Tô Lam nghĩ không ra tại sao Tô Nhược Vân lại muốn đẩy mình vào chỗ chết như vậy.
Nếu cô nói chuyện này với Quan Triều Viễn, vậy thì chắc chắn Quan Triều Viễn sẽ điều tra đến cùng, quyết không để yên. Nhưng nếu cô không nói, sợ là chuyện thế này sẽ còn tiếp tục xảy ra.
“Nói với Sếp Quan đi, để Sếp Quan điều tra trước, đám người mà cô ta thuê rốt cuộc từ đâu tới, có lẽ đám người này với đám người lần trước tấn công tôi là cùng một hội.”
“Rõ.”
“Nhớ nhắc Sếp Quan đừng manh động.”
“Vâng, tôi sẽ nói.”
Tô Lam biết mình sẽ không nể tình gì nữa, nếu còn nể tình thì chính là làm khó chính mình.
Tô Nhược Vân nhanh chóng biết được kế hoạch của mình thất bại.
Hôm nay cô ta chính thức vào đoàn phim, bắt đầu ngày tháng quay phim. Bộ phim điện ảnh này vô cùng quan trọng với cô ta, cũng là bộ phim mà công ty khó khăn lắm mới giúp cô ta ký được hợp đồng. Nhà sản xuất lớn, đạo diễn lớn và đầu tư cũng lớn.
Cô ta cũng muốn dựa vào bộ điện ảnh này để giành cúp Ảnh hậu lần nữa, như vậy mới bằng với Tô Lam.
Nhưng vừa chuẩn bị lên xe đến phim tường thì nhận được tin xấu này.
“Các người lại làm hỏng chuyện, đúng là lũ vô dụng!”
“Chuyện này thật sự không thể trách bọn tôi được, vốn dĩ bọn tôi đã cử thêm người đến, cảm thấy giải quyết một người phụ nữ thì năm người là đủ rồi, ai mà ngờ người phụ nữ đó lại có vệ sĩ chứ, hơn nữa không chỉ một vệ sĩ đâu.”
“Cô ta có vệ sĩ?”
Điều này khiến Tô Nhược Vân vô cùng bất ngờ, cô ta rõ mười mươi tình hình của Tô Lam mà.
Trước đây thù lao quay phim của Tô Lam khá thấp, hợp đồng quảng cáo cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, thậm chí còn cầm cố tất cả tài sản để mở studio thời trang.
Bây giờ cô ta vừa quay lại chưa bao lâu, nghe nói còn đầu tư toàn bộ tiền của mình vào ‘Trinh Hậu truyện’, sao cô ta có thể có tiền để thuê vệ sĩ chứ?
“Cô Tô, chúng ta đã thất bại mấy lần rồi, chứng tỏ người phụ nữ này có chống lưng, có chỗ dựa, chi bằng cô điều tra trước đã.”
Đối phương lập tức cúp điện thoại.
“Có chống lưng có chỗ dựa? Sao có thể chứ, sao cô ta có thể có chống lưng có chỗ dựa được?”
Tô Nhược Vân đập bàn, ngồi trên ghế suy ngẫm.
Khoảng thời gian Tô Lam biến mất, cô ta đã tốn rất nhiều tâm tư để điều tra, kết quả hoàn toàn không điều tra được doanh nhân giàu có gì, vì vậy cô ta kết luận Tô Lam không có chỗ dựa.
Nhưng Tô Lam lấy đâu ra tiền để thuê vệ sĩ?
“Chị Nhược Vân, giám đốc Trương ở phòng pháp lý của công ty có việc tìm chị.”Hoàng Xán nói.
“Chị sắp xuất phát đi quay phim rồi, bây giờ ông ta đến tìm chị làm gì?”
Chương 1381
“Có thể là có việc quan trọng gì đó, em thấy giám đốc Trương rất lo lắng.”
“Bảo ông ta vào nhanh đi, nói xong thì đi ngay.”
Hiện tại Tô Nhược Vân đang lòng dạ rối bời, không có tâm trạng để tiếp đãi ai cả.
Giám đốc Trương phòng pháp lý của Quốc tế Nghệ Tân vội đi vào.
“Mợ chủ, tôi có chuyện gấp muốn nói với mợ.”
“Có chuyện gì nói nhanh đi, tôi còn phải đi quay phim nữa!”
Giám đốc Trương nhìn Hoàng Xán, Tô Nhược Vân lập tức hiểu ý, phất tay với Hoàng Xán, Hoàng Xán đi ra ngoài.
“Rốt cuộc là chuyện gì? Còn bí mật như vậy, mau nói đi.”
“Hai ngày trước chủ tịch tìm tôi, hỏi tôi các vấn đề về phân chia tài sản ly hôn.”
Tô Nhược Vân nghe thấy thế thì lập tức cảm thấy cả người như cứng lại.
Nói cách khác là Mộ Dung Dịch chuẩn bị ly hôn với cô ta sao?
“Mợ chủ, mợ có ơn với tôi cho nên tôi kịp thời báo chuyện này với mợ, hi vọng mợ sớm thực hiện kế hoạch.”
Giám đốc Trương là cấp dưới của Tô Nhược Vân, sau khi Tô Nhược Vân vào Quốc tế Nghệ Tân đã chiếm được tình cảm của không ít người.
“Anh ấy còn nói gì nữa?”
“Không nói nhiều lắm, chỉ hỏi tôi những vấn đề về mợ với chủ tịch, nếu ly hôn thì tài sản sẽ chia thế nào, không nói thêm gì khác, còn cảnh cáo tôi không được nói lung tung.”
Tô Nhược Vân cố gắng khống chế cảm xúc của mình: “Được, tôi biết rồi, chuyện này ông đừng nói với bất kỳ ai.”
“Tôi sẽ không nói ra đâu, nhưng mà mợ chủ, mợ vẫn phải thực hiện kế hoạch sớm đi. Tình hình hiện tại rất bất lợi cho mợ, nếu hai người thật sự ly hôn, e là mợ sẽ không lấy được thứ gì đâu.”
“Tôi hiểu rồi, ông ra ngoài đi.”
Giám đốc Trương vội rời đi.
Tô Nhược Vân chỉ cảm thấy mình bị giáng một đòn nặng nề nhất, cô ta cho rằng Mộ Dung Dịch và Tô Lam chỉ là tơ vương mà thôi, không ngờ anh ta lại có ý định ly hôn.
Cô ta tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra, một khi ly hôn thì cô ta sẽ trắng tay!
Hoàng Xán đi vào: “Giám đốc Trương vội vã như vậy là muốn làm gì?”
Đột nhiên Tô Nhược Vân buồn nôn, cô ta vội vào nhà vệ sinh.
“Hoàng Xán, sáng nay cô chuẩn bị thứ gì cho tôi thế? Cứ nôn mãi.”
Hoàng Xán nào dám lơ là, vội chạy vào nhà vệ sinh.
Tô Nhược Vân đang ôm bồn cầu nôn.
“Chị Nhược Vân, chị không sao chứ?”
“Bữa sáng cô cho tôi ăn cái gì, làm tôi đến giờ vẫn còn buồn nôn!”
Cuối cùng Tô Nhược Vân mới ổn hơn đôi chút.
Hoàng Xán lập tức ra ngoài bưng một ly nước vào.
“Chị Nhược Vân, hôm qua chúng ta cũng ăn cái này, hôm qua vẫn ổn, sao hôm nay lại…”
Chương 1382
“Cô hỏi tôi, tôi biết hỏi ai?” Vốn dĩ Tô Nhược Vân đang bực, lại ăn phải đồ không sạch sẽ, tất nhiên nói chuyện không dễ nghe.
“Chị Nhược Vân, không phải chị có thai đấy chứ?”
“Đừng nói linh tinh!”
“Nhưng chị Nhược Vân, chị kết hôn hơn một năm rồi, cho dù có thai thì cũng bình thường mà.”
Dường như Tô Nhược Vân nhớ đến gì đó, cô ta vội cầm điện thoại của mình lên xem thời gian, kinh nguyệt đã trễ hơn mười ngày rồi.
Hai hôm nay cô ta cũng hơi không khỏe.
“Chị Nhược Vân, hay là đi khám xem?”
Tô Nhược Vân cố gắng suy nghĩ: “Gọi ngay cho Kim Vi đi, bảo cô ấy đến đây!”
Kim Vi nhanh chóng chạy đến, hai người bàn bạc rồi Tô Nhược Vân đi thẳng đến bệnh viện.
Kết quả chẩn đoán của bác sĩ là Tô Nhược Vân thật sự có thai.
Cầm giấy xét nghiệm, Tô Nhược Vân cười tươi như hoa.
“Ông trời ơi, ông tốt với con quá.”
Có đứa con này thì mọi vấn đề đều dễ dàng giải quyết rồi.
Buổi chiều, một tin tức gây chấn động showbiz lại được truyền ra.
Tô Nhược Vân có thai rồi!
Tin tức này được truyền ra từ trong nhóm paparazzi, paparazzi theo dõi Tô Nhược Vân, thấy Tô Nhược Vân vào khoa sản của bệnh viện để khám.
Sau đó paparazzi hỏi bác sĩ của khoa sản thì xác nhận Tô Nhược Vân mang thai.
Sau đó Kim Vi, quản lý của Tô Nhược Vân cũng lập tức đăng weibo báo tin vui.
Mộ Dung Dịch đang họp ở Quốc tế Tân Nghệ, sau khi tan họp, không ít người chạy đến chúc mừng anh ta, khiến Mộ Dung Dịch ngơ ngác không hiểu mô tê gì.
“Mọi người đang chúc mừng gì thế?”
“Chủ tịch, anh vẫn chưa biết sao? Vợ anh mang thai rồi!”
“Anh nói cái gì?” Mộ Dung Dịch sửng sốt.
“Anh sắp làm bố rồi đấy, tin tức đã bùng nổ luôn rồi.”
Mộ Dung Dịch nhanh chóng rời đi, vừa đi vừa lấy điện thoại ra gọi.
Anh ta còn chưa gọi đi thì Lâm Thanh Phượng đã gọi tới.
“A Dịch, con còn không mau về nhà, vợ con có thai, con sắp làm bố rồi!”
Cúp điện thoại, Mộ Dung Dịch lòng như lửa đốt chạy đến bãi đỗ xe, lái xe về biệt thự núi Kim Cương.
Vừa vào cửa đã thấy Tô Nhược Vân với Lâm Thanh Phượng ngồi trên sofa, hiếm khi thấy hai người hòa hợp như vậy.
“Mẹ, ban nãy trong điện thoại mẹ nói…”
“Ai da con xem A Dịch nhà ta, biết mình sắp làm bố nên phấn khích chưa kìa!” Lâm Thanh Phượng không quên trêu Mộ Dung Dịch.
Tô Nhược Vân cúi đầu xấu hổ cười, cô ta biết không phải Mộ Dung Dịch phấn khích mà là sốc.
Chương 1383
“A Dịch, đã sắp làm bố rồi, làm việc phải thận trọng hơn mới được.”
“Là thật sao?”
“Tất nhiên là thật rồi.”
Tô Nhược Vân đưa giấy xét nghiệm cho Mộ Dung Dịch: “Sáng nay đến bệnh viện em mới biết.”
Lúc Mộ Dung Dịch nhìn kết quả trên giấy xét nghiệm có thai năm tuần, cuối cùng anh ta cũng xác định là Tô Nhược Vân mang thai đứa con của mình.
Ông trời đúng là biết đùa quá! Anh ta đã định ly hôn với Tô Nhược Vân để theo đuổi lại Tô Lam, nhưng lúc này Tô Nhược Vân lại mang thai.
“Vân Vân này, con đã mang thai rồi, nên dừng tất cả công việc lại, ở nhà yên tâm dưỡng thai, sau đó sinh đứa bé ra, ở nhà giúp chồng dạy con. Đây mới là việc một người phụ nữ nên làm, làm gì có người phụ nữ nào cứ mãi ló mặt ra ngoài chứ.”
Lâm Thanh Phượng vui mừng xong rồi lại quở trách.
Tất nhiên trong lòng Tô Nhược Vân không vui, lúc này mới ý thức được sự xuất hiện của đứa bé có lợi nhưng cũng có hại.
Nếu cô ta thật sự rời khỏi showbiz, vậy thì cô ta lấy gì để đấu với Tô Lam?
“Mẹ, con sẽ thương lượng với công ty, mẹ yên tâm, nhất định con sẽ đặt em bé trong bụng ở vị trí quan trọng nhất.”
Lúc này Tô Nhược Vân chỉ có thể đồng ý chuyện này trước.
“Được rồi, hai đứa về phòng nghỉ ngơi đi, phải bàn bạc cho kỹ tương lai nên làm thế nào.”
Hai người cùng về phòng ngủ.
“Anh Dịch, em biết tin này quá đột ngột. Thực ra em định tạo bất ngờ cho anh, không ngờ hai hôm nay bị paparazzi theo dõi, bọn họ phát hiện em đến khoa phụ sản nên lập tức tung tin này ra, thực sự là xấu hổ mà.”
Mộ Dung Dịch nhìn Tô Nhược Vân, cô ta vẫn là một cô gái dịu dàng hiểu chuyện, mặc dù anh ta cũng biết rõ mấy vụ scandal của Tô Lam đều là do Tô Nhược Vân làm.
Nhưng trước giờ showbiz luôn như vậy, cũng chẳng có gì to tát.
Đối với mình và người nhà mình thì Tô Nhược Vân không có gì để bắt bẻ cả.
Bây giờ cô ta lại mang thai con của mình.
“Em chắc chắn em muốn sinh đứa bé này ra?”
“Tất nhiên là phải sinh rồi, đây là con của chúng ta, máu thịt của chúng ta mà. Anh Dịch, anh cũng thấy mẹ luôn mong chúng ta sinh một đứa con mà, anh không muốn sao?”
Tô Nhược Vân rơm rớm nước mắt nhìn Mộ Dung Dịch.
“Không phải, anh sợ em không muốn sinh.” Mộ Dung Dịch cũng bất lực, anh ta vẫn thỏa hiệp.
“Ồ, vậy em yên tâm rồi, em còn tưởng anh không muốn làm bố. Con là của hai chúng ta, tất nhiên em cũng phải hỏi ý kiến của anh rồi.”
“Đã vậy thì cứ nghe lời mẹ đi, tạm thời rời khỏi showbiz, yên tâm dưỡng thai.”
“Vâng, em nghe lời anh.”
Tô Nhược Vân nhẹ nhàng nép vào lòng Mộ Dung Dịch.
“Anh Dịch, anh muốn con trai hay con gái?”
Suy nghĩ của Mộ Dung Dịch bỗng chốc bị kéo về mấy năm trước, anh ta nhớ lúc anh ta ở bên Tô Lam cũng đã từng thảo luận vấn đề này.
Chương 1384
“Anh Dịch, anh sao thế?”
“Không có gì, trai hay gái đều được, dù sao cũng là con của chúng ta. Em ở đây nghỉ ngơi đi, anh quay lại công ty.”
Mộ Dung Dịch không ở với Tô Nhược Vân lâu hơn mà rời khỏi nhà.
Cuối cùng Tô Nhược Vân cũng yên tâm, cô ta có thể cảm nhận được Mộ Dung Dịch không mấy vui vẻ.
Cô ta cũng biết, Mộ Dung Dịch sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn nữa, cho dù anh muốn nhắc thì Lâm Thanh Phượng cũng sẽ không đồng ý.
Vấn đề duy nhất cô ta cần phải đối diện tiếp đó là rời khỏi showbiz, cô ta phải tiếp tục đấu với Tô Lam thế nào.
Phía Kim Vi nhanh chóng thông báo tin Tô Nhược Vân mang thai và tạm thời rời khỏi showbiz, cũng gửi lời xin lỗi đến đoàn phim về bộ phim cô ta sắp quay.
Tất nhiên Tô Lam cũng nhìn thấy tin này.
Lúc biết Tô Nhược Vân mang thai, Tô Lam cũng hơi ngẩn ngơ, vì kết thúc công việc sớm nên cô về nhà.
Mấy hôm trước vì chuyện của Mộ Dung Dịch mà Tô Lam và Quan Triều Viễn vẫn đang giận dỗi, lần này về, mục đích của cô là muốn dỗ Quan Triều Viễn.
Lúc Tô Lam về nhà thì Quan Triều Viễn đang ở trong phòng sách.
Cô đi xem bé cưng xong thì làm một chút đồ tráng miệng rồi đem cho Quan Triều Viễn.
“Chồng ơi, chắc không phải vẫn đang giận em đấy chứ?”
Tô Lam vẻ mặt nịnh nọt bưng đồ tráng miệng đến trước mặt Quan Triều Viễn.
“Anh vẫn đang điều tra việc em bảo anh điều tra, chưa có kết quả.”
Quan Triều Viễn vừa mở miệng là bắt đầu nói chuyện chính.
Tô Lam trề môi: “Không dễ gì em mới về nhà một chuyến, chắc không phải anh tưởng em về để hỏi anh chuyện này đấy chứ?”
“Tất nhiên không phải, em còn muốn thăm con trai em nữa.”
Tóm lại mục đích cô về nhà chắc chắn không phải vì mình!
“Cái gì mà con trai em, là con trai chúng ta, xem em làm cho anh này, ăn đi.”
Tô Lam đặt pudding xoài trước mặt Quan Triều Viễn.
“Nể tình em không dễ gì mới về nhà, còn tranh thủ làm đồ tráng miệng cho anh, anh đừng giận em nữa nhé?”
Quan Triều Viễn cầm lấy pudding xoài, múc một thìa cho vào miệng.
“Anh chẳng thèm giận đâu, anh là người nhỏ nhen thế sao?”
Quan Triều Viễn vừa nói vừa ăn rất ngon miệng.
Tô Lam không khỏi cạn lời, cũng không biết ai ghen như muốn giết người tới nơi!
“Anh nói xem, cũng lạ thật, sao ngay cả anh cũng không điều tra ra được người của Tô Nhược Vân nhỉ?”
Tô Lam rất khó hiểu, theo lý mà nói thì Quan Triều Viễn nên điều tra ra mới đúng.
“Mặc dù vẫn chưa có chứng cứ xác thực nhưng anh gần như đoán được rồi.”
“Là ai?”
“Thập Sát Doanh.”
Chương 1385
“Thập Sát Doanh? Là cái gì thế?”
“Là một tổ chức nhận tiền của người khác rồi thay họ giải quyết tai họa, các thành viên của tổ chức này đều là kẻ liều mạng, đã qua huấn luyện chuyên nghiệp nên có kỹ năng rất tốt. Tất cả bọn họ đều từng gây án mạng, một khi bị tra ra, không tù chung thân thì cũng là tử hình, cho nên mới dám làm chuyện như vậy. Sở dĩ bọn họ muốn kiếm tiền là vì người nhà, cũng để bản thân tự do sung sướng.”
Tô Lam như bừng tỉnh: “Chẳng trách!”
“Cách bố trí nhân viên của họ rất linh động cho nên không dễ điều tra, anh đoán là Tô Nhược Vân trả cho họ rất nhiều tiền cho nên bọn họ mới làm việc cho cô ta hết lần này đến lần khác.”
Lúc nói, Quan Triều Viễn cũng đã ăn xong pudding xoài: “Làm có một cái, ăn hai miếng là hết rồi!”
“Vậy giờ anh định làm thế nào?”
“Tiêu diệt.”
Anh tuyệt đối không cho phép một tổ chức như vậy tồn tại, vốn dĩ tổ chức này hoàn toàn chẳng uy hiếp được anh, nhưng bọn họ uy hiếp đến sự an toàn của Tô Lam, cho nên tuyệt đối không thể tồn tại được!
“Vậy Tô Nhược Vân thì sao? Anh định đối phó thế nào?”
“Người của Thập Sát Doanh sẽ không giấu tội giúp cô ta, đến lúc đó lấy được chứng cứ từ chỗ bọn họ, Tô Nhược Vân còn đường sống sao?”
Tô Lam nắm lấy tay Quan Triều Viễn: “Tha cho cô ta một con đường sống đi.”
“Sao em lại mềm lòng? Em không hề biết, nếu không phải cô ta thì em cũng sẽ không suýt…”
Mấy tháng Tô Lam nằm trên giường bệnh là cơn ác mộng của Quan Triều Viễn.
Nếu không phải Tô Lam ngăn lại thì có lẽ anh đã có những cách khắc nghiệt để băm vằm Tô Nhược Vân thành nghìn mảnh rồi!
“Nhưng cô ta có thai rồi.”
“Có thai thì sao?”
“Mặc dù tội của cô ta đáng chết nhưng đứa bé trong bụng cô ta vô tội, chúng ta cũng là người có con, cũng không hi vọng bất cứ sự trừng phạt nào dành cho mình sẽ liên lụy đến con mình đúng không?”
Quan Triều Viễn quay đầu đi, chìm vào suy nghĩ.
Từ khi có con trai, anh cũng có một vài thay đổi về mặt tình cảm, không còn kiểu không đếm xỉa đến tình cảm như trước đây nữa.
“Dù sao đó cũng là một sinh mệnh, theo một khía cạnh nào đó, nó vẫn là sinh mệnh có liên quan đến sinh mệnh của em. Lần này bỏ qua cho cô ta đi, nói không chừng có đứa bé trong bụng rồi cô ta sẽ thay đổi.”
Quan Triều Viễn cười khẩy: “Em cảm thấy người như cô ta sẽ vì một sinh mệnh mà thay đổi sao?”
“Mặc kệ cô ta có thay đổi hay không, nể tình đứa bé trong bụng cô ta, em tha cho cô ta một lần. Nếu cô ta không quý trọng đứa bé trong bụng vậy thì không trách người khác được.”
“Bỏ đi bỏ đi, em nói thế nào thì là thế đấy.”
“Hì hì, em biết chồng em tốt nhất mà!” Tô Lam ôm Quan Triều Viễn.
“Có khi nào anh không tốt?” Quan Triều Viễn đắc ý ‘hừ’ một tiếng.
“Phải rồi, anh nói xem sao anh cứ bận rộn như vậy, cũng không biết chăm sóc con trai, con trai không có người mẹ là em đây ở bên cạnh đã đủ đáng thương rồi.”
Ánh mắt Quan Triều Viễn hơi thay đổi, nhưng anh không nói gì.
Tin tức Tô Nhược Vân tạm thời rời khỏi showbiz nhận được sự ủng hộ của cư dân mạng.
Chương 1386
Trước đó có rất nhiều ngôi sao nữ mang thai nhưng vẫn tham gia vào các sự kiện, thậm chí không thiếu các hoạt động thương mại, mọi người đều biết là để duy trì độ hot của bản thân.
Vì kiếm tiền và duy trì độ hot của bản thân mà không quan tâm đến đứa bé trong bụng, cư dân mạng thật sự không thể chấp nhận được.
Dù sao thì kiểu vì đứa con trong bụng mà tạm thời rời showbiz của Tô Nhược Vân cũng nhận được sự ủng hộ.
Tô Nhược Vân còn đăng bài lên weibo, lượng fan bỗng chốc tăng lên rất nhiều.
Bởi vì ảnh hưởng của ốm nghén nên Tô Nhược Vân về nhà mẹ đẻ.
Cái thai này khiến Vương Vãn Hương rất vui mừng.
Bà ta dừng hết công việc trong tay để ở nhà chăm sóc cho Tô Nhược Vân.
“Nhược Vân này, xem như con có thai thì sau này địa vị của con trong nhà Mộ Dung cũng vững chắc hơn, nếu có thể sinh một thằng nhóc mập mạp thì càng tốt.”
“Mẹ, giờ đã là thời đại nào rồi mà mẹ còn trọng nam khinh nữ chứ?”
“Con bé ngốc này, gia đình như nhà Mộ Dung thì tất nhiên là cần con trai để thừa kế sản nghiệp rồi, con sinh mấy đứa con gái không quan trọng, quan trọng nhất là phải có con trai, may mà con còn trẻ, đây là đứa con đầu lòng.”
Tô Nhược Vân không muốn thảo luận những chuyện lung tung này với mẹ mình.
Trong lòng cô ta đã rất phiền muộn rồi.
“Mẹ, dạo này công ty rượu Tô Ký thế nào rồi?”
“Rất tốt, lần trước hiệu suất kinh doanh bị ảnh hưởng đôi chút nhưng cũng nhanh chóng bình thường lại, con yên tâm đi.”
Tô Nhược Vân lắc đầu: “Mọi người đâu biết nỗi khổ trong lòng con, mất LOVE rồi mất cả Colour, bây giờ con lại rời showbiz, chắc chắn danh tiếng sẽ tuột dốc. Cho dù thật sự sinh được con trai thì ở nhà Mộ Dung con cũng chỉ là cái máy đẻ mà thôi, mẹ còn không biết con người mẹ chồng con hay sao?”
“Nói cũng phải, nhưng mà Vân Vân, con yên tâm đi, nhà mẹ đẻ là chỗ dựa của con, con còn có mẹ và bố con mà.”
Vương Vãn Hương vỗ ngực nói.
Đột nhiên Tô Nhược Vân nảy ra một ý.
“Mẹ, hay là con đến công ty làm việc nhé? Bảo bố cho con một vị trí với một ít cổ phần, đến lúc đó nhà mẹ chồng cũng sẽ không xem thường con nữa.”
“Đây là cách hay đấy, lát nữa mẹ sẽ bàn với bố con.”
Cuối cùng Tô Nhược Vân biết mình phải đối đầu với Tô Lam thế nào rồi.
Tô Lam lại sắp bắt đầu bận rộn.
Bộ điện ảnh đã ký thỏa thuận với ông Hứa cũng sắp khởi quay.
Vốn dĩ Tô Lam không muốn nhận bộ nào khác trong thời gian đang quay ‘Trinh Hậu truyện’, dù sao thì cô đang trong giai đoạn cho con bú, nhưng việc này có nguyên nhân, cô cũng nhận bộ điện ảnh này trong lúc đang bối rối.
Điều khiến Tô Lam bất ngờ đó là bộ điện ảnh này của ông Hứa lại là ‘Ma Tước niết bàn’.
Lúc đầu cô rất muốn quay bộ phim này nhưng cuối cùng vì nhiều lý do mà bị Tô Nhược Vân cướp mất.
Tô Nhược Vân quay bộ phim này cũng khiến mọi người rất không hài lòng.
Chương 1387
Thực ra cô cũng có ý định remake, nhưng vì bản remake của ‘Trinh Hậu truyện’ cũng là của Tô Nhược Vân.
Hiện tại bộ điện ảnh cũng remake, điều này khiến người ta không khỏi nghi ngờ rằng Tô Lam cố ý đối đầu với Tô Nhược Vân.
Nhưng bây giờ cũng hết cách rồi, đã ký thỏa thuận, chỉ có thể cắn răng mà làm.
“Cô gái, cô có ý kiến gì với bộ điện ảnh này sao?” Ông Hứa vẫn hòa nhã dễ gần như vậy.
“Đâu có, chỉ là ông Hứa, có thể ông không biết, trước đây Tô Nhược Vân từng quay bộ điện ảnh này rồi, bộ truyền hình tôi đang quay cũng là bộ trước đó cô ta từng quay, tôi lo…”
Tô Lam bỗng cười rạng rỡ: “Ông Hứa yên tâm đi, lúc trước ông giải vây giúp tôi, tôi cũng đã ký thỏa thuận rồi, nhất định sẽ thực hiện thỏa thuận.”
Ông Hứa gật đầu: “Tôi xem bộ điện ảnh cô ta quay rồi, quá lòe loẹt, không chân thực, tình tiết cũng quá lộng lẫy. Trong giới nhảy cổ động làm gì có nhiều kỳ tích như vậy chứ, chẳng qua là chảy bao nhiêu mồ hôi thì gặt hái được bấy nhiêu cúp thôi.”
Lúc đó quả thực là Tô Nhược Vân muốn làm nổi bật bản thân mà bảo biên kịch sửa kịch bản.
“Hình như ông Hứa rất hiểu về nhảy cổ động?”
“Cháu gái của tôi chính là vận động viên nhảy cổ động.” Nói đến đây, ánh mắt ông Hứa bỗng trở nên buồn bã.
Tô Lam lờ mờ cảm thấy bên trong có chuyện gì đó.
“Bây giờ nhảy cổ động nổi hơn trước đây rất nhiều, các cô gái nhảy cổ động cũng rất giỏi, là một sự lựa chọn không tồi.”
“Cháu gái của tôi rất thích nhảy cổ động, từ buổi học đầu tiên là đã thích rồi, chỉ tiếc là trong một lần tai nạn xe con bé bị thương ở chân thành tật, không thể nhảy được nữa.”
Tô Lam chỉ cảm thấy trải nghiệm này như đã từng quen, trước đây cô cũng bị thương vì một vụ tai nạn xe, cho đến bây giờ cô cũng không thể nhảy như trước đây được nữa.
“Mọi người trong nhà chúng tôi đều cảm thấy không thể nhảy nữa thì thôi, có thể đi đứng bình thường là tốt rồi, nhưng không ai nhờ đây là cú sốc lớn đối với con bé, tuổi còn nhỏ nhưng con bé đã chọn tự tử.”
Nói đến đây, Tô Lam cảm thấy bàng hoàng hơn, chắc chắn là cô gái trẻ đó rất thích nhảy cổ động.
Ông Hứa không cầm được nước mắt.
“Cho nên ông quyết định remake bộ điện ảnh này?”
“Đúng vậy, tôi quay bộ điện ảnh này là vì con bé, hi vọng con bé trên trời có thể nhìn thấy.”
“Ông Hứa, ông yên tâm đi, tôi nhất định sẽ diễn thật tốt. Thực ra tôi cũng từng là một vận động viên nhảy cổ động, cũng vì một vụ tai nạn mà không thể nhảy được nữa.”
“Cô gái, cô cũng đừng vì chuyện này mà quá áp lực. Tôi không muốn đặt nặng phần tình cảm này lên người khác, nếu khiến cô thấy áp lực thì tôi sẽ có cảm giác tội lỗi.”
“Tôi không hề áp lực mà cảm thấy rất có động lực, càng thấy đồng cảm sâu sắc.”
Ông Hứa nhìn Tô Lam với ánh mắt đầy kỳ vọng: “Vậy chúng ta cùng nhau cố gắng.”
Tô Lam bắt đầu những ngày chạy ngược xuôi giữa hai đoàn phim, mỗi sáng vẫn phải vắt sữa đúng giờ, nhưng vì bé cưng đã bắt đầu ăn dặm nên cô cũng không cần phải vất vả như vậy nữa.
Đồng thời, Tô Nhược Vân chính thức đảm nhiệm chức tổng giám đốc của công ty rượu Tô Ký.
Tô Khôn nắm ba mươi tư phần trăm cổ phần đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng quản trị, Tô Nhược Vân nắm hai mươi chín phần trăm cổ phần giữ chức tổng giám đốc. Vốn dĩ trong tay cô ta không có nhiều cổ phần đến thế, là Tô Khôn đã chuyển nhượng cho cô ta.
Chương 1388
Nhưng Lâm Thanh Phượng lại phê bình úp mở về chuyện này.
“Nhà mẹ đẻ con cũng thật là, biết rõ là con mang thai mà còn để con giữ chức tổng giám đốc gì đó!” Tất nhiên Lâm Thanh Phượng nghĩ cho cháu của bà ta.
“Mẹ, con đảm nhiệm chức tổng giám đốc, chỉ là một chức vụ nhàn hạ thôi, thực tế thì vẫn là bố con quản lý công việc. Bố con chuyển một số cổ phần sang cho con để con giữ chức này cũng là muốn con có chỗ đứng trong công ty thôi.”
“Bố con lại cho con cổ phần?” Lâm Thanh Phượng bắt đầu đắm chìm trong mơ tưởng.
“Vâng ạ, bố con thấy con mang thai, thay vì nói cho con cổ phần này thì chi bằng nói cho bé cưng trong bụng con thì đúng hơn. Em trai con vẫn chưa kết hôn, hai ông bà ở nhà đã mong ngóng bế cháu ngoại lâu lắm rồi, nghe nói con mang thai thì bố con rất vui, vung bút một cái là chuyển cổ phần sang tên con.”
Công ty rượu Tô Ký không như trước đây, cổ phần của bọn họ cũng rất có giá trị.
Có ai mà chê tiền trong tay mình nhiều quá đâu?
Lần trước Quốc tế Nghệ Tân gặp khủng hoảng cũng là Tô Nhược Vân bảo nhà mẹ đẻ rót vốn đầu tư giải quyết giúp.
Bây giờ Tô Nhược Vân nắm giữ nhiều cổ phần như vậy thì cũng là một lớp bảo vệ cho Quốc tế Nghệ Tân.
“Nhà thông gia làm việc đúng là hào phóng. Nhưng Vân Vân này, mẹ phải nhắc nhở con, bé cưng trong bụng quan trọng, con đừng có bận rộn làm mình mệt mỏi.”
Thái độ của Lâm Thanh Phượng với Tô Nhược Vân lại quay ngoắt một trăm tám mươi độ.
Tô Nhược Vân đã nhìn thấy bộ mặt này của bà ta rồi nên không còn thấy lạ nữa.
“Mẹ yên tâm, con sẽ chú ý.”
Có công ty rượu Tô Ký bảo vệ, Tô Nhược Vân cũng có thể ngẩng cao đầu ở nhà Mộ Dung rồi.
Cổ phần nhiều như vậy, cô ta lại được hưởng thêm lợi nhuận. Mặc dù không có thù lao quảng cáo nhưng lợi nhuận cũng sẽ làm cho túi của cô ta rủng rỉnh.
Như vậy thì cô ta có thể tiếp tục đối phó với Tô Lam rồi.
Lúc bận rộn thì luôn cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
Thoắt cái đã hơn hai tháng trôi qua.
‘Ma Tước niết bàn’ đóng máy, ‘Trinh Hậu truyện’ cũng đóng máy.
Tô Lam như trút được gánh nặng, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.
Hai tháng này cô hầu như không về nhà, có lúc nửa đêm nhớ con đến nỗi không thể nào ngủ được.
May mà bây giờ thông tin liên lạc phát triển, cô có thể video call với bé cưng.
Quay xong cảnh cuối ở Diêm Thành, Tô Lam không tham gia cả tiệc đóng máy mà chuẩn bị về nhà.
Quay xong phim cũng đã tám giờ tối, mọi người đều khuyên cô sáng mai hẵng về, nhưng cô vô cùng nhớ con trai nên vừa quay xong đã chuẩn bị rời đi.
Thu dọn xong đồ đạc, Tô Lam chuẩn bị ngồi xe về nhà, bây giờ cô chỉ nóng lòng muốn về nhà.
Vừa ra khỏi khách sạn, một bóng dáng quen thuộc đứng dưới ánh đèn đường vàng ấm áp.
So với lần trước gặp nhau thì anh ta trông sa sút hơn, hốc mắt trũng sâu, trông già đi rất nhiều.
“Tô Lam, chúng ta có thể đi dạo nói chuyện không?”
Vì chuyện lần trước nên Tô Lam không muốn dính dáng nhiều đến anh ta.
Chương 1389
“Có gì anh nói ở đây đi, tôi còn đang vội về nhà nữa.”
“Tôi ở đây đợi em tròn năm tiếng rồi.”
Đã vào hè rồi, trời nóng bức, nhưng anh ta lại ở đây đợi năm tiếng.
Tô Lam vẫn mềm lòng, cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp.
Hai người đến một tiệm cà phê gần khách sạn.
“Có gì anh nói nhanh đi, tôi đang vội.” Thái độ của Tô Lam luôn lạnh lùng như vậy.
“Xin lỗi.”
“Có gì mà phải xin lỗi?”
“Vốn dĩ tôi muốn ly hôn với Tô Nhược Vân, tôi muốn ở bên em lần nữa. Tôi biết em hận tôi, nhưng tôi tin là em vẫn có tình cảm với tôi, tôi tin chúng ta có thể quay lại trước đây, ai ngờ…”
Tô Nhược Vân lại mang thai ngay lúc này.
Bây giờ Tô Lam thật sự rất mừng vì Tô Nhược Vân mang thai ngay lúc này, nếu không Mộ Dung Dịch lại bám lấy mình.
“Tôi cảm thấy như vậy rất tốt, anh sắp làm bố rồi, lẽ nào anh không vui sao?”
“Nếu là em mang thai con của tôi thì tất nhiên tôi sẽ vui, nhưng một người phụ nữ tôi không yêu mang thai con của tôi, hơn nữa còn ngăn cản tôi ở bên người phụ nữ tôi yêu, em cảm thấy tôi vui nổi sao?”
Hai tháng qua, Mộ Dung Dịch vô cùng đau khổ.
Anh ta vẫn luôn bối rối, rốt cuộc nên làm thế nào đây?
“Cho dù cô ta không có thai, cho dù anh thật sự ly hôn thì tôi cũng sẽ không ở bên anh. Anh tin cũng được mà không tin cũng chẳng sao, tôi đã không còn một chút tình cảm nào với anh nữa rồi.”
Dường như Mộ Dung Dịch đã quen với sự lạnh nhạt của Tô Lam.
Anh ta cảm thấy, Tô Lam tỏ thái độ với mình thế nào cũng là chuyện hiển nhiên, dù sao thì anh ta đã từng tổn thương cô sâu sắc đến thế.
“Bây giờ anh vô cùng đau khổ, Tô Lam, anh nên làm thế nào đây?”
Mộ Dung Dịch hai tay ôm đầu chống lên bàn.
“Anh sắp làm bố rồi còn hỏi tôi nên làm thế nào? Nói sao đi nữa thì đứa bé trong bụng Tô Nhược Vân cũng là cháu của tôi, đối xử tốt với cô ta, làm một người bố tốt.”
Mộ Dung Dịch ngẩng đầu nhìn Tô Lam: “Em thật sự nghĩ vậy sao?”
“Tôi nghĩ vậy đấy.”
“Được, vậy anh nghe lời em, em bảo anh làm thế nào thì anh làm thế đó.”
“Tôi nên đi rồi.”Tô Lam đứng dậy, kéo vali của mình đi thẳng ra khỏi tiệm cà phê.
Mộ Dung Dịch nhìn bóng dáng của cô biến mất khỏi tầm mắt của mình.
Anh ta biết không quay lại được nữa rồi.
Tô Lam vừa ra khỏi tiệm cà phê thì thấy một chiếc Rolls – Royce dừng cách đó không xa.
Quan Triều Viễn đứng trước xe.
Tô Lam sững sờ nhìn Quan Triều Viễn rồi lại xoay người nhìn tiệm cà phê.
Lẽ nào Quan Triều Viễn đã nhìn thấy cô và Mộ Dung Dịch vào tiệm cà phê?
“À thì em…”
Quan Triều Viễn không nói gì mà dứt khoát vào xe, tài xế vội xuống xe xách vali của Tô Lam lên xe.
Lúc Tô Lam lên xe thì mới thấy trong xe còn hai người nữa.
Chương 1390
Lê Hoa đang bế con trai của họ!
Quan Triều Viễn đưa bé cưng đến đón cô về nhà.
Bé cưng không thể hiểu được cảm xúc của người lớn, thấy mẹ mình thì phấn khích khoa chân múa tay.
Tô Lam vội bế bé cưng từ trong tay Lê Hoa.
Sắc mặt Quan Triều Viễn xám xịt, anh không nói tiếng nào.
Lê Hoa cũng cảm thấy bầu không khí vô cùng gượng gạo.
“Oa oa oa…” Dường như bé cưng vô cùng bất mãn với Tô Lam, miệng không ngừng bi bô.
“Có phải cục cưng nhớ mẹ không?”
“Mợ chủ, mợ nói xem có phải là thần giao cách cảm không? Mấy hôm nay tâm trạng cậu chủ nhỏ rất tốt, buổi tối cũng không quậy mà ngủ rất ngoan, giống như cảm thấy mợ sắp nên để dành tinh thần quậy mợ vậy.”
“Nhóc con nghịch ngợm này sẽ làm khổ tôi.”
Trên đường về Tô Lam và Quan Triều Viễn không nói tiếng nào, đến nhà, dường như Quan Triều Viễn rất biết điều mà đi thẳng vào phòng sách.
Tô Lam bất lực, chỉ đành vào phòng em bé với Lê Hoa.
“Mợ chủ, hình như cậu chủ tức giận rồi, hay là mợ đi dỗ cậu ấy đi?”
Ngay cả Lê Hoa cũng nhận ra.
“Bây giờ tôi cũng rất mệt, không muốn cãi nhau với anh ấy, vẫn nên tránh gặp mặt thì hơn.”
Hơn hai tháng nay số lần cô với Quan Triều Viễn gọi điện ít đến thảm thương, mỗi lần video call, Tô Lam đều ầm ĩ muốn gặp bé cưng, Quan Triều Viễn nhường hết tất cả thời gian cho con trai.
Nghĩ kỹ lại thì hơn hai tháng, số lần cô với Quan Triều Viễn nói chuyện cũng đếm trên đầu ngón tay.
“Có phải bé cưng nên thay tã không?”
“Chắc là không cần đâu, lúc ở trên xe cậu chủ đã thay một lần rồi.”
“Anh ấy thay tã? Anh ấy biết thay tã à?” Tô Lam vô cùng bất ngờ.
Thậm chí cô còn không thể tưởng tượng được Quan Triều Viễn sẽ cầm thứ như tã nữa là.
“Tất nhiên rồi, cái gì cậu chủ cũng biết. Lúc mợ không ở nhà, cậu chủ luôn ở bên cậu chủ nhỏ, cho bú sữa, thay tã, ngay cả vỗ ợ hơi cậu ấy cũng biết. Có mấy buổi tối cậu chủ nhỏ không thoải mái trong người, cậu chủ còn ngủ cùng nữa.”
Tô Lam ngạc nhiên không thốt nên lời, không ngờ những ngày cô không ở nhà, Quan Triều Viễn lại làm nhiều như vậy.
Lần trước cô còn trách anh không ở bên con trai, hóa ra anh làm còn nhiều hơn một người mẹ như cô.
Hốc mắt Tô Lam không khỏi rơm rớm, thực ra cô luôn mắc nợ Quan Triều Viễn.
Trước đây Tô Kiêm Mặc vẫn còn, cô luôn quan tâm đến Tô Kiêm Mặc mà không để ý đến Quan Triều Viễn, bây giờ có con, cô lại luôn quan tâm đến con mà chẳng đếm xỉa đến anh.
Nghĩ mà xem, dường như Quan Triều Viễn đã quen rồi, anh không tranh luận với cô nữa, thà để mình tủi thân.
“Lê Hoa, cô dỗ thằng bé ngủ đi, tôi đi xem anh ấy thử.”