Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1422


Vương Vãn Hương nắm chặt lấy tay Tô Nhược Vân như thể đang nắm lấy cọng rơm cứu mạng.


Thực tế thì Tô Nhược Vân chính là cọng rơm cứu mạng của nhà họ!


“Con sẽ cứu mà, nhất định sẽ cứu bố ra.”


Thực ra trong lòng Tô Nhược Vân cũng không chắc chắn.


Ngay cả Tô Khôn cũng bị bắt rồi, nhà máy và công ty đều bị niêm phong, có thể thấy chuyện rất nghiêm trọng!


Chuyện này nhanh chóng trở thành tin tức lớn.


Mọi người đều biết công ty rượu Tô Ký là do nhà mẹ đẻ của Tô Nhược Vân thành lập, vì Tô Nhược Vân là người trong showbiz nên tin tức giải trí cũng đưa tin này lên tiêu đề trang nhất.


Bỗng chốc dư luận xôn xao.


Mấy lần Tô Nhược Vân ra ngoài đều suýt bị phóng viên bao vây, cô ta sợ đến nỗi không dám ra ngoài nữa, chỉ có thể trốn trong nhà của cô ta và Mộ Dung Dịch.


Cô ta cũng chỉ có thể cầu xin Mộ Dung Dịch giúp mình.


Tô Nhược Vân không thể ngồi yên được, không ngừng đi qua đi lại trong nhà.


Cửa mở ra, cô ta lập tức cảnh giác nhìn ra cửa, là Mộ Dung Dịch, cô ta sải bước đi tới.


“Anh Dịch, thế nào rồi?”


Mộ Dung Dịch lắc đầu, vẻ mặt vô cùng khó coi, anh ta chậm rãi thay dép, cởi áo khoác treo lên giá treo đồ.


“Lắc đầu là ý gì? Anh nói nhanh đi, đừng làm em lo lắng!”


Mộ Dung Dịch đi tới sofa rồi ngồi xuống: “Tổng giám đốc Lục Sơn của Tập đoàn Sùng Sơn không phải nhân vật tầm thường, ông ta từng làm lính, về sau mới giải ngũ bắt đầu kinh doanh. Đằng sau ông ta có chỗ dựa, ngay cả thị trưởng cũng là bạn vào sinh ra tử với ông ta, chuyện lần này khó giải quyết lắm.”


“Hả? Vậy chúng ta phải làm sao đây? Bây giờ bố em vẫn đang trong tù đấy!” Tô Nhược Vân lo đến nỗi sắp rơi nước mắt.


“Lục Sơn là người rất sĩ diện, chuyện này khiến ông ta mất hết mặt mũi. Hơn nữa những người ngộ độc rượu đều là người thân bạn bè của ông ta nên ông ta càng không chịu để yên. Bên trên đã ra lệnh rồi, chắc chắn chuyện này sẽ phải điều tra kỹ càng đến cùng!”


“Vậy không còn đường nào cứu được sao?” Tô Nhược Vân nắm lấy cánh tay của Mộ Dung Dịch, nói: “Anh Dịch, mẹ em vẫn còn chút tiền tiết kiệm, em cũng có một ít, cho dù phải bỏ ra bao nhiêu tiền cũng được.”


Mộ Dung Dịch nhìn xoáy vào Tô Nhược Vân, anh ta thật sự không muốn lo liệu chuyện này. Nếu không phải Tô Nhược Vân mang thai con của anh ta, Lâm Thanh Phượng lo lắng cô ta có chuyện thì anh ta sẽ không chạy đôn chạy đáo như vậy!


“Anh đã hỏi luật sư rồi, có thể bảo lãnh chờ xét xử, dù sao bố em cũng lớn tuổi, đưa người ra trước rồi tính tiếp, sau đó tìm cơ hội xem có thể gặp được Lục Sơn để xin thương tình hay không.”


Mộ Dung Dịch thở dài, chuyện này đúng là khó giải quyết.


“Nhưng…”


“Nhưng gì?”


“Lục Sơn là người tự cao tự đại, Tập đoàn Sùng Sơn lại làm ăn tốt, mạng lưới quan hệ của ông ta cũng rất rộng, sợ là thứ chúng ta có thể cho ông ta quá ít, ông ta sẽ không vì những thứ này mà nguôi giận đâu. Nhưng anh nghĩ có một người có thể khiến ông ta nể mặt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK