Phía trên hai bản kia đều có con dấu của ủy ban chứng khoán, Tư Vũ Chiến còn ký tên lên đó.
Chỉ cần Tô Duy Nam cầm hợp đồng này rời khỏi cao ốc tập đoàn Âu thị, bản hợp đồng này lập tức có giá trị pháp lý.
Tư Vũ Chiến nghiêng đầu, ánh mắt ác độc trừng trưởng khoa Vương: “Tên họ Vương kia, mẹ nó ông lại dám lừa tôi!”
Anh ta vừa điên cuồng chửi bới, vừa giương nanh múa vuốt nhào về phía trưởng khoa Vương.
Trưởng khoa Vương nhất thời không kịp đề phòng, trực tiếp bị Tư Vũ Chiến đè xuống đất. hai người cũng lập tức đánh nhau.
Trưởng khoa Vương cố gắng giải thích, ông ta vừa né vừa hét lớn: “Cậu Tư, từ lúc bắt đầu, tôi vẫn khuyên cậu cẩn thận đọc lại bản hợp đồng này, chính cậu không muốn đọc, bây giờ cậu lại trách tôi, điều này nghĩa là sao chứ?”
“Ông câm miệng lại cho tôi! Hôm nay tôi nhất định phải đánh chết ông!”
Tư Vũ Chiến còn trẻ và khỏe mạnh, thêm trước đây anh ta từng tập võ, cho nên chỉ cần vài phút đã đánh trưởng khoa Vương mặt mũi bầm dập.
Trưởng khoa Vương vừa liều mạng giấy giụa, vừa quay đầu cầu cứu Tô Duy Nam: “Cậu Tô, chuyện cậu bảo tôi làm, tôi đã làm xong, cậu không thể đứng một chỗ nhìn tôi bị đánh…”
Trưởng khoa Vương còn chưa nói hết, Tư Vũ Chiến trực tiếp đấm vào mũi ông ta, ông ta bị đánh đến nỗi máu chảy cả mặt.
Lúc này Tô Duy Nam vắt chéo hay chân, vô cùng nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha.
Trong đôi mắt xinh đẹp, dường như đang dần xuất hiện mưa to gió lớn.
Trưởng khoa Vương đang đánh nhau cùng với Tư Vũ Chiến, mấy năm trước bị anh ta thu mua, nhưng khi ở ủy ban chứng khoán lại hãm hại mình.
Nếu như không phải anh ấy có nội gián trong ủy ban chứng khoán, tập đoàn Tô thị cũng không có khả năng phá sản trong một đêm Vừa nghĩ đến chuyện năm năm trước, toàn thân Tô Duy Nam vô cùng lạnh lẽo.
Trong toàn bộ quá trình, Tô Duy Nam chỉ trơ mắt nhìn hai người đánh nhau, cũng không ra tay.
Chờ đến khi Tư Vũ Chiến đánh trưởng khoa Vương đến khi không ai nhận ra ông ta được nữa, miệng phun máu, cuối cùng năm trên đất không hề động đậy.
Tư Vũ Chiến cuối cùng cũng cảm nhận được, cái cảm giác bị người mình tin tưởng nhất phản là như thế nào.
Anh ta đánh đến mệt cả người, năm đấm cũng rướm máu, cúi đầu hung ác đạp một cú lên người trưởng khoa Vương, cuối cùng loạng choà loạng choạng đứng lên.
Tư Vũ Chiến ngẩng đầu lên, thở hổn hển nhìn chằm chằm Tô Duy Nam: “Anh đừng tưởng rằng lừa tôi ký hợp đồng, tập đoàn Tư thị sẽ rơi vào tay anh! Có phải anh quên mất người đứng sau nhà họ Tư là ai rồi không?”
Không biết có phải bị lời này của anh ta đánh thức không, Tô Duy Nam từ từ ngẩng đầu lên: “Nếu anh không nhắc nhở tôi, tôi cũng quên mất cậu có người cha một tay che trời!”
Tư Vũ Chiến cười lạnh, sở dĩ anh ta có thể làm xãng làm bậy ở thành phố Ninh Giang, cũng bởi vì anh ta có một người cha quyền cao chức trọng.
“Nếu trong lòng anh biết rõ, vậy mau mau dập đầu xin lỗi đi! Nói không chừng anh quỳ trước mặt tôi cố gắng cầu xin tôi, tôi vui vẻ rồi nên sẽ tha cho anh một mạng đấy!”
“Không bãng như vậy đi, giờ tôi lập tức mời cha anh đến, anh tố cáo ngay trước mặt ông ta được không?”
Lời nói này của Tô Duy Nam khiến cho Tư ‘Vũ Chiến kinh ngạc, anh †a vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chăm anh ấy: “Lời này của anh có ý gì?”
Tô Duy Nam cười lạnh búng tay một cái.