Buổi tối hôm đó Tô Lam bị bỏ thuốc, hơn nữa ở trong bóng đêm, Tô Lam cơ bản không thấy rõ hình bóng của người đàn ông đó.
Cô cũng từng lúc nhìn qua hình của Vương Tiến Phát.
Thật sự đúng là bộ dáng vừa già vừa xấu vừa mỡ trong truyền thuyết.
Chẳng kẽ gen của cô thật sự mạnh đến vậy, đem toàn bộ mấy cái gen xấu xí của Vương Tiến Phát che chắn hết?
“Có lẽ…sẽ không sai” Tô Lam nói thầm.
“Vậy cậu có từng nghĩ tới, nếu như không có sai, vậy tại sao Tô Bích Xuân vẫn không có gả cho Vương Tiến Phát?”
Những lời này của Lâm Thúy Vân thật ra là đang hỏi Tô Lam.
Thấy biểu cảm rối rằm của Tô Lam, Lâm Thúy Vân không tiếp tục xoản xuýt hỏi đến vấn đề như vậy nữa: “Cậu bây giờ mang theo hai đứa nhỏ, có từng nghĩ qua sẽ tìm cha cho bọn trẻ không? Nếu không bọn nhỏ lại lên cái trang web tìm bạn trăm năm đăng kí bài post xem mắt, xem cuộc sống của những bạn nam trẻ tu * Dì Thúy Vân, cái gì gọi là khí đại sống tốt?”
Một âm thanh lanh lẻo non nớt vang lên.
“Phụt!” Một ngụm trà sữa từ Thúy Vân trực tiếp văng ra ngoài.
Khí đại sống tốt, chính là một kỹ năng sống tốt, Mỹ Chỉ thông minh đáng yêu như vậy, sau này nhất định sẽ gặp được một khí đạo sống tốt”
Tô Lam trở nên gắt gỏng: “ Lâm Thúy Vân, con gái của tôi làm gì sai mà cậu muốn làm dơ đầu óc nó vậy chứ!”
Ăn xong đồ ăn xong xuôi, Lâm Thúy Vân huênh hoang lái chiếc xe Porsche màu đỏ đưa bọn họ về nhà.
Chuẩn bị xuống xe, cô ấy lắc mông đi đến trước mặt Tô Duy Hưng, mân mê cái môi đỏ chót muốn hôn: “Duy Hưng, dì rất là thích con nha, cho dì hôn một cái được không?”
Mắt thấy đôi môi đỏ mọng nhiệt tình đưa gần sát đến mặt mình, Duy Hưng lạnh lùng tắt cái Ipad.
Bẹp!
Lâm Thúy Vân hôn lên cái máy tính bảng, nhất thời bất mãn bĩu môi.
Tô Duy Hưng cao lãnh đi về phía trước: “Ngốc cũng sẽ lây bệnh”
Ngụ ý trong lời nói là bị Lâm Thúy Vân hôn sẽ trở nên ngốc nghếch.
“Duy Hưng, không được bất lịch sự!” Tô Lam bất thình linh mở miệng quát lớn, quay đầu nhìn Lâm Thúy Vân đang có một bộ dạng mê trai.
* Mới có bốn tuổi mà lại có khí chất tổng tài bá đạo rồi. Làm sao bây giờ, tôi thích quá đi mất!”
Tô Lam: ”..Lâm Thúy Vân, cậu cách xa con của mình một tí!”
Biệt thự núi Ngự Cảnh.
Lục Anh Khoa đẩy cửa tiến vào thư phòng liền nhìn thấy một người đàn ông sắc mặt trầm lặng ngồi sau cái bàn làm việc.
“Cậu chủ, có tư liệu liên quan đến anh trai của mợ chủ, đã điều tra rõ ràng rồi!”
Quan Triều Viễn dừng lại động tác trên tay: “Nói!”
“Mợ chủ chính xác là có một người anh trai. Năm năm trước, Tô Văn Tâm đã tuyên bố với bên ngoài rãng Tô Duy Nam đã qua đời. Nhưng sau khi điều tra, thì phát hiện ra rằng anh ta chỉ được đưa đến một viện điều dưỡng ở nước ngoài. Viện điều dưỡng đó rất bí mật, Tô Văn Tâm còn cho bọn cai ngục mafia trông coi, anh em chúng ta hiện tại không thể vào được, cũng không thể gặp được người đó.”