Vì vậy mỗi một nghi lễ nào đó trong đời đều trở nên đặc biệt quan trọng đối với họ.
Còn đối với những ma cà rồng khác, tham dự một hôn lễ dường như là một chuyện rất hiếm lạ.
Cả Love Valley như sục sôi lên, tất cả đều mong chờ hôn lễ có một không hai này.
Tô Kiêm Mặc đang giúp Quan Hạo cắt cỏ ở trước biệt thự.
“Kiêm Mặc, gần đây cháu vẫn không biết năng lực của mình là gì sao?” Quan Hạo vừa cắt cỏ vừa hỏi.
“Cháu không biết, hoàn toàn không có cảm giác gì, lúc trước chú nói với cháu, cháu đều đã chú ý, nhưng mà cháu thật sự không biết năng lực của mình là gì.”
“Một số người sẽ như vậy, đừng để ý quá, cháu yên tâm đi, ở chỗ tôi sẽ không có ai làm tổn thương cháu đâu.” Quan Hạo nhìn Tô Kiêm Mặc rồi tiếp tục cắt cỏ.
“Nhưng không phải mọi ma cà rồng đều có năng lực đặc biệt sao? Tại sao cháu lại không có chứ?”
Tô Kiêm Mặc không khỏi tò mò, gần đây cậu đã tiếp xúc với rất nhiều người của Love Valley, cậu cũng hiểu được rất nhiều, ai cũng có năng lực đặc biệt nhưng cậu thì không.
“Chờ thêm đi, không chừng sau này cháu sẽ biết thôi.”
“Vâng ạ, vậy nếu bác phát hiện ra thì nhất định phải nói cho cháu biết đấy.”
Quan Hạo không trả lời mà tiếp tục cắt cỏ.
Một lúc sau, ông ấy lại tiếp tục hỏi: “Tiểu Viễn mấy ngày nay có chuyện gì không?”
“Vẫn như cũ ạ, vẫn luôn cầm điện thoại di động xem ảnh và video của chị cháu, bác trai, bác thật sự cho rằng như vậy là tốt cho anh rể của cháu sao?”
“Đây là lựa chọn duy nhất.” Quan Hạo chỉ nói một câu này, liền không để ý đến Tô Kiêm Mặc nữa.
“Cuộc đời của ma cà rồng dài như vậy, anh rể phải ở bên một người phụ nữ mà mình không yêu, anh ấy thật đáng thương, sau này có thể sẽ không nhìn thấy anh ấy cười nữa rồi.”
Quan Hạo dừng lại động tác trên tay và không nói gì cả.
Nhờ sự nỗ lực của mọi người, Love Valley đã hoàn toàn đổi mới.
Cây cối đều được treo đèn màu, đêm mai đến đây, nơi này sẽ giống như trong thế giới cổ tích vậy.
Căn biệt thự màu đỏ sau khi trải qua quá trình cải tạo, được sơn một lớp sơn mới càng trở nên sáng sủa hơn, căn phòng cũng được làm mới hoàn toàn.
Tất cả các trang thiết bị cho đám cưới cũng đang được chuẩn bị.
Mục Chỉ Huyên đưa Quan Triều Viễn đến một căn phòng lớn trên tầng ba, toàn bộ căn phòng được trang trí theo phong cách Châu Âu, vật dụng trong nhà màu trắng trông sạch sẽ và gọn gàng.
Đây là căn phòng rộng nhất của biệt thự.
“Vì Daisy là người phương Tây, mặc dù chúng ta phải tôn trọng phong cách của họ, nhưng khi diễn ra hôn lễ nơi này sẽ bố trí tươi mới hơn một chút, sau khi hôn lễ kết thúc vẫn sẽ khôi phục bộ dạng ban đầu, thế nào? Có cần thêm gì nữa không?”
Nếu đã là phòng tân hôn của con trai thì đương nhiên Mục Chỉ Huyên cần phải chuẩn bị thật tốt.
“Không cần thêm gì đâu ạ, dù sao cũng như nhau cả.”
Không cưới được người phụ nữ mình yêu, bảo anh ở bên một người phụ nữ khác, có phòng tân hôn hay không đối với anh mà nói đều như nhau cả.
“Mẹ và bố con đã bàn bạc rồi, nếu như đến lúc đó bọn con không muốn ở cùng bố mẹ thì bố mẹ còn chuẩn bị một chỗ khác cho bọn con, nhưng đó là căn nhà bố con đã xây từ rất lâu rồi.”
“Vâng.” Quan Triều Viễn vẫn không có chút tinh thần nào.