“Tại sao tôi phải rút lui? Tôi có hai tác phẩm lọt vào danh sách bình chọn, hy vọng thắng giải lần này rất lớn, không phải lúc trước anh cũng nói rằng tôi cần một giải thưởng để chứng tỏ bản thân sao? Bây giờ là cơ hội tốt nhất!”
Đương nhiên Tô Nhược Vân không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Tô Lam đã giành được giải thưởng Ngân Tượng cho hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và đã là một ảnh hậu chân chính.
Nhưng bản thân cô ta thì sao, mặc dù các tác phẩm không ngừng được tung ra, nhưng cô ta chỉ giành được giải Kim Điệp hạng hai cho hạng mục nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất thôi.
“Nếu không có sự kiện lần này, đây đương nhiên là cơ hội tốt nhất, phải biết rằng không phải nữ nghệ sĩ nào cũng có cơ hội có tận hai tác phẩm lọt vào bình chọn cùng một lúc!”
La Thần cũng vô cùng tiếc nuối.
“Vậy thì tại sao còn muốn tôi rút lui? Đây là cơ hội tốt nhất để tôi phản kích, tôi tuyệt đối sẽ không rút lui!”
La Thần lập tức lạnh mặt.
“Tô Nhược Vân, tôi không bàn bạc với cô! Cô nhất định phải làm như vậy, nếu không sau này ngay cả tôi cũng cứu không được cô đâu!”
Tô Nhược Vân nhìn chằm chằm La Thần.
“Anh là người đại diện của tôi, tại sao anh lại giúp người ngoài? Anh nhất định muốn tôi rút lui cũng được, đi tìm tổng giám đốc, nếu tổng giám đốc đồng ý tôi sẽ rút lui!”‘
Tô Nhược Vân chỉ đành lôi Mộ Dung Dịch ra.
Nhắc tới Mộ Dung Dịch, La Thần đột nhiên cười.
“Tôi đã xin phép tổng giám đốc rồi, tổng giám đốc đã đồng ý rồi.”
Nghe thấy lời này, Tô Nhược Vân kinh ngạc mở to mắt.
“Anh nói gì? Anh ấy đồng ý rồi, không thể nào!”
Sao Mộ Dung Dịch có thể đồng ý chuyện hoang đường như vậy được?
“Nếu không tin cô có thể đích thân đi hỏi tổng giám đốc, đúng là anh ấy đã đồng ý rồi. Cô không tẩy trắng thành công, bắt buộc phải có thái độ hối lỗi, lần rút lui này chính là cơ hội tốt nhất!”
La Thần dù sao cũng là tay lỏi đời, không hổ là người đại diện giỏi nhất.
“Nhưng khó khăn lắm tôi mới lọt vào vòng bình chọn, thế mà bây giờ anh lại bảo tôi rút lui à?!”
Sao Tô Nhược Vân có thể chấp nhận sự thật này được chứ.
“Sau này nếu tiếp tục làm việc chăm chỉ thì vẫn có cơ hội lọt vào danh sách bình chọn, nhưng nếu không nắm bắt cơ hội này để tẩy trắng thì cả đời này cô cũng đừng mong có thể tẩy trắng hoàn toàn được! Tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi!”
La Thần đã rất bất mãn với Tô Nhược Vân về chuyện xảy ra trong đám cưới.
Một ván bài tốt đã bị cô ta phá tan tành, phá hỏng tất cả mọi thứ mà người đại diện như anh ta tích góp được.
Khí thế của Tô Nhược Vân rõ ràng đã yếu đi.
“Lẽ nào không còn cách khác sao?”
La Thần tàn nhẫn lắc đầu.
Tô Nhược Vân buồn bã cúi đầu.
Giọt nước mắt tủi thân đong đầy trong mắt, cô ta chưa bao giờ tủi thân như lúc này!