Trong mơ, cô thực sự rất hạnh phúc, hạnh phúc đến mức cô không muốn tỉnh lại Cô không muốn đối mặt với hiện thực tàn khốc, chỉ là cô không ngờ, mình lại ngủ say suốt hai, ba tháng Tô Lam đi về phía bên này, khuôn mặt tươi cười nói: “Dù chị ngủ bao lâu đi nữa, chỉ cần có thế tỉnh lại là chuyện tốt nhất rồi”
Mộ Mẫn Loan nhìn phần bụng nhô lên của Tô Lam, rốt cuộc cô cũng tin là mình đã mê man mấy tháng rồi.
Dù sao lúc cô chặn súng cho Tô Duy Nam thì bụng của Tô Lam cũng không nhô cao như bây giờ.
Giờ nhìn lại, phần bụng của cô ấy đã lớn đến mức mỗi bước đi đều phải vô cùng cẩn thận.
“Âm ầm ầm ầm ầm ầm..”
Bên ngoài biệt thự, chớp giật vẫn kéo dài như trước, nhưng trận mưa xối xả cũng trở nên nhẹ nhàng hơn sau khi Mộ Mẫn Loan tỉnh lại Lúc mọi người đã về phòng nghỉ ngơi, Mộ Mẫn Loan vừa mới tắm xong, có phần câu nệ đứng trong phòng tắm mãi không chịu ra ngoài Làm sao bây giờ? Tim cô đập nhanh quá, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể văng ra ngoài vậy.
Bởi vì vừa nãy lúc cô vào phòng tải Duy Nam cũng mới tắm xong đi ra ngoài Anh không mặc quần áo mà chỉ quấn quanh eo một chiếc khăn tắm mà thôi.
Dù sao hai người đã từng xảy ra quan hệ thân thiết không thể tách rời, nhưng đó cũng là chuyện của năm năm trước, hơn nữa lại là khi ở trong nhà giam.
Tô Lúc đó mặc dù Tô Duy Nam đã để lại một bóng ma tâm lý trong lòng cô, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện hai người bên nhau, cô vẫn cảm thấy rất hạnh phúc.
Năm năm qua đi, hai người lại ở trong một căn phòng lần nữa, hơn nữa mới lúc nấy Tô Duy Nam còn hôn cô.
Anh ấy thực sự đã hôn cô, chứ không phải chỉ là trêu chọc.
Chỉ cần nhớ lại cảnh tượng lúc nấy, Mộ Mẫn Loan lại cảm thấy hạnh phúc muốn ngất đi Làm sao bây giờ? Cô phải ra ngoài thế nào đây?
Mộ Mãn Loan vội vàng xoay người đi tới trước gương, tự soi bản thân mình Bởi vì nằm quá lâu, cả người cô không còn màu máu, nhìn cũng rất gầy gò. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô nhớ Tô Duy Nam không thích dáng vẻ đau ốm bệnh tật của cô.
Mộ Mãn Loan hơi hoảng hốt nhìn quanh bốn phía, lại không tìm thấy mỹ phẩm dành cho phụ nữ nào.
Thế là cô bóp mạnh lên mặt mình mấy cái, mãi đến khi khuôn mặt hồng hào lên mới hài lòng buông tay.
Nhìn khí sắc như vậy đúng là khá hơn nhiều.
Mộ Mãn Loan kéo áo tắm lên nhìn qua, một giây say lông mày lại nhíu chặt.
Cô năm lâu như vậy nên gầy đi không ít, trước kia không được mấy lạng thịt, giờ lại càng gầy hơn.
Làm sao bây giờ? Nhỡ lát nữa Tô Duy Nam muốn ôm cô thì phải làm sao đây?
Cảm giác tệ như vậy, có khi nào anh ấy không thích không?
Ai mà ngờ được, một nữ thần lạnh lùng như Mộ Mẫn Loan giờ lại trốn biệt trong phòng.
tắm vì nguyên nhân như thế, còn căng thắng đến mức không có dũng khí đi ra ngoài.
Trong phòng tắm, Mộ Mãn Loan vất bỏ khuôn mặt nữ thần lạnh lùng, do dự một hồi lâu, cuối cùng cô cũng đưa tay lấy chiếc khăn lụa được xếp gọn gàng trên bệ rửa mặt.