Phó Na Na bị dọa đến nỗi hồn bay phách tán.
‘Vừa quay đầu, cô ta đã nhìn thấy một người đàn ông tóc vàng mắt xanh đẹp trai đang đứng dựa vào cửa sổ.
Nhìn thấy người đó không phải là người của Lê Triều Viễn, Phó Na Na mới thở phào nhẹ nhốm.
Sau cú hoảng sợ khủng khiếp đó, chỉ còn lại một cơn giận dữ dày đặc.
“Chết tiệt!”
Với khuôn mặt lạnh lùng, Phó Na Na tức giận mở cửa xe và lao xuống: “Này, anh có bị gì không vậy? Anh nghĩ rắng lái một chiếc Lamborghini là ghê gớm lắm phải không? Đừng nghĩ rằng có một khuôn mặt của người nước ngoài thì ghê gớm lắm,anh có biết đó là xe của ai không hả? Lại dám cản lại một cách tùy tiện”
Chàng trai tóc vàng mắt xanh đẹp trai đó nở một nụ cười rất duyên và nói: “Tên tôi là Thomas.”
“Tôi mặc kệ anh Thomas hay gì đó, anh mau đi ra cho tôi, hiện tại tôi có việc rất quan trọng cần phải giải quyết. Tôi không có thời gian để lãng phí với anhở đây”
Phó Na Na lạnh lùng buông những lời này sau đó xoay người bước lên xe.
Ai ngờ cô ta vừa mới chạm vào tay lái thì đột nhiên có một bàn tay vươn ra từ phía sau đè xuống cửa xe.
Phó Na Na dùng hết sức kéo ra nhưng hoàn toàn không có cách nào lay chuyển được.
Cô ta tức khắc thẹn quá hóa giận: “Anh rốt cuộc muốn làm gì?”
Thomas nhìn cô, mỉm cười dịu dàng “Cô chính là trợ lý của cô Lê Duyệt Tư à?”
“Nếu đã biết tôi là ai thì còn không mau thả tôi rai”
“Cô gái này, tôi vô ý đụng chạm chỉ vì muốn mượn một thứ của cô thôi”
Phó Na Na lập tức nảy sinh phòng bị: “Thứ gì? Anh định làm gÏ?”
“Nếu tôi đoán không sai thì cô vội vàng chạy ra sân bay như vậy là định đi tặng đồ đúng chứ?
Chỉ bằng vậy đi, xe của cô không nhanh bằng xe tôi, hay là để tôi tới chạy việc vặt này giúp cô đi?”
Cho đến lúc này, Phó Na Na mới rốt cuộc hiểu rõ được ý đồ của người đàn ông này.
Cô tái mặt nói: “Mơ đi! Mau tránh ra cho tôi, nếu không tôi sẽ lập tức báo cảnh sát”
Thomas bất đắc dĩ đỡ trán, thở dài một hơi: „ cô gái đàng hoàng với cô thôi. Có điều, nếu thái độ của cô kiên quyết như vậy thì tôi nghĩ tôi có lẽ sẽ rất bối rối, dù sao thì tôi cũng không phải loại người thích dùng bạo lực giải quyết vấn đề”
Tuy rằng lời nói cực kỳ ưu nhã nhưng sau khi nói xong thì Thomas đột nhiên búng tay một cái.
Ngay sau đó, bảy tám tên vệ sĩ da đen cường tráng bước xuống từ mấy chiếc xe MPV đang đậu cách đó không xa.
Bọn họ cao gần hai mét, dáng vẻ cực kỳ hung hãn, cánh tay còn to hơn so với bắp đùi của người thường, Phó Na Na tức khắc sợ tái mặt: “Các người, các người rốt cuộc định làm gì?”
Người tài xế kia nghe nói thế cũng vội vàng chạy xuống định giúp đỡ.
Nhưng khi vừa xuống xe, thấy khí thế hung hăng của mấy tên vệ sĩ da đen đang bước tới thì vẻ mặt của ông ta cũng lập tức tái nhợt.
Các người… Các người định làm gì hả? Tôi ôi vốn dĩ chỉ định nói chuyện báo cảnh sát đấy!”
Chương 3015
Tài xế run lẩy bẩy lấy điện thoại ra định báo cảnh sát nhưng điện thoại còn chưa kịp gọi được thì đã bị cướp mất.
Người da đen kia đứng trước mặt tài xế và Phó Na Na.
Vậy mà lại chỉ dùng một tay bóp méo chiếc điện thoại.
Thậm chí sau khi anh ta dùng hai tay vặn nó thì điện thoại đã lập tức biến thành một cục sắt vụn Thomas nhìn tên vệ sĩ da đen, lưu loát nói bằng tiếng Anh: “Cáp Lợi, nói cho bọn họ biết chúng ta định làm gì?”
Tên vệ sĩ da đen liếc mắt nhìn tài xế, sau đó xoay người bước tới kính chẩn gió phía trước chiếc xe MPV đen.
“Rầm!”
Đấm một đấm xuống Kính chăn gió phía trước tức khắc vỡ vụn rơi xuống đất.
Tài xế và Phó Na Na lập tức ôm đầu, ngồi chồm hổm dưới đất hét to.
Thomas cúi đầu nhìn cô ta: “Cô gái à, cô còn cảm thấy chúng ta nói chuyện với nhau là lãng phí thời gian không?”
‘Vừa nhìn thấy Thomas tới gần, Phó Na Na đã sợ đến mức hồn bay phách tán.
Cô ta hoảng sợ hét lên: “Đừng đừng đừng… Đồ, đồ ở trong túi giấy trong xe, các người tự lấy đi, đừng hại chúng tôi.
Chúng tôi thật sự chỉ lấy tiền làm việc thôi. Xin các người đừng làm hại chúng tôi”
Thomas thấy phản ứng này của cô ta thì mới nở một nụ cười ưu nhã: “Như vậy mới ngoan chứ”
Anh ta mở cửa xe, lấy túi giấy từ phía sau xe ta.
Thomas cầm túi giấy lắc lư trước mặt Phó Na Na: “Chỉ có những thứ này à?”
Lúc này, Phó Na Na đã sớm sợ điên rồi, đâu còn dám nói xạo chứ?
Cô ta liều mạng gật đầu: “Đúng vậy, chỉ có những thứ đó, không còn gì hết, không còn gì hết”
“Thật đúng là một cô gái ngoan”
Thomas xoay người bước tới chiếc Lamborghini bên cạnh.
Anh ta đang chuẩn bị mở túi văn kiện ra, kiểm tra ảnh chụp bên trong Nhưng lại bị giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông khác trong xe gọi lại “Thomas, đưa đồ cho tôi”
Thomas hơi khựng lại, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng: “Son Những bức ảnh ở trong này, anh ta đúng thực không quá phù hợp để xem.
Trong cửa số xe, người đàn ông cúi đầu, chậm rãi lật xem những bức ảnh kia, bên trong có vài tiếng cười châm chọc vang lên: “Chụp cũng không tệ”
Bên kia, nhóm người Phó Na Na đã bị dọa đến run rẩy: “Các người…các người rốt cuộc là ai? Có phải Quan Triều Viễn phái đến hay không?”
Thomas lười biếng dựa lên thân xe, cúi đầu ắc mắt qua người đàn ông phong thái tao nhã bên trong xe.
“Âu Dương Hải, bọn họ nói anh là do Quan Triều Viễn phái đến. Anh nói anh phải hay là không phải đây?”
Âu Dương Hải cụp mắt xuống, đưa túi văn kiện chuyển đến bên cạnh mình. Khóe miệng bắt lấy một nụ cười khó hiểu.
“Tôi là vệ sĩ bên cạnh ảnh hậu hạng A, không có quan hệ gì với cậu chủ của tập đoàn tài chính kia cả”
“Bây giờ…Bây giờ ảnh của các người đã được đưa đến tay rồi, có thể thả chúng tôi đi được không?”
Lúc này, Phó Na Na và người tài xế kia đang bị mấy người cao lớn vạm vỡ mặc đồ đen bao vây.
Chương 3016
Hai người ngồi dưới đất, sợ đến run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
TThomas quay người lại, nhìn vào Phó Na Na: “Những bức ảnh này là cô Lê Duyệt Tư bảo mấy người chụp sao?”
Lúc này Phó Na Na nào dám nói dối nữa: “Không sai, đúng là như vậy”
“Cô gái yêu quý này, cô có thể nói cho tôi biết mục đích của mấy người là gì không?”
Toàn thân Phó Na Na run như cầy sấy, cô ta thấp thỏm nhìn một cái về phía những vệ sĩ mặc đồ đen bên cạnh, hạ quyết tâm một cách khó khăn, nhắm mắt lại, gánh vác mọi ngọn ngành “Đó là, đó là vì, mấy ngày nữa là sinh nhật ông cụ Quan, cậu chủ Quan sẽ đưa Tô Lam về gặp mặt bề trên trong gia tộc, Lê Duyệt Tư nhân cơ hội này đưa những bức ảnh đó đến nhà họ Quan, để toàn bộ người nhà họ Quan đều nhìn thấy những bức ảnh này, như vậy Tô Lam sẽ không thể lấy cậu chủ Quan được nữa”
“ôm Trong xe, Âu Dương Hải cười thất “Đưa cô ta về nhà họ Quan gặp bề trên?”
Phó Na Na bị khí thế lớn mạnh của người đàn ông trước mặt dọa sợ: “Các người…các người rốt cuộc là do ai phái đến? Là Khúc Thương Ly hay là Quan Triều Viễn, hay là Lục Mặc Thâm?”
‘Thomas lắc lắc đầu ngón tau, trong ánh mắt mang theo sự ghét bỏ: “Cô gái này, cô đừng có đoán bừa nữa, trên thế giới này cũng không có mấy người có thể tùy tiện là có thể sai bảo anh ta đâu”
Nói xong lời này, anh ta quay đầu nhìn qua Phó Na Na và người tài xế kia.
“Hình như tôi nhớ rằng quốc gia của mấy người có một câu châm ngôn là thiện ác đều có báo ứng:, tuy rắng các người chỉ lấy tiền rồi làm việc, nhưng lại chạm đến giới hạn của người khác, đương nhiên là phải trả giá”
Nhìn thấy những vệ sĩ mặc đồ đen dần dân tiến lại gần, hai người họ bị dọa đến mức hồn phi phách tán.
Phó Na Na vô cùng hoảng sợ, dựa vào thân xe của xe công vụ: “Tôi cảnh cáo các người, Lê Duyệt Tư là người của nhà họ Lê ở thủ đô, nếu anh động đến tôi, nhà họ Lê sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”
Thomas cau mày, có chút khó chịu nhìn về phía người đàn ông trong xe: “Âu Dương Hải, vậy bây giờ chúng ta phải xử lý như thế nào?”
Khóe miệng của Âu Dương Hải kéo lên, trên gương mặt vô cùng tuấn tú xuất hiện sự mê hoặc quyến rũ lòng người “Khiến cho bọn họ biến mất”
Vài chữ đơn giản ngắn ngủi mà giống như.
Diêm Vương nảm quyền sống chết trong tay.
Phó Na Na bị dọa sợ tới mức sắp điên rồi, cô †a hoảng sợ la hét lên một tiếng chói tai, sau đó xoay người liều mạng chạy khỏi nơi này.
Tên tài xế đi theo cũng lật đật lảo đảo ngã nghiêng mà chạy đuổi theo cô ta.
Nhìn thấy bóng lưng sợ hãi chạy mất dép của bọn họ, Thomas không nhịn được mà cười to: “Tôi không ngờ rằng anh lại có thể hù dọa bọn họ dễ tới như vậy”
“Cho người đi theo bọn họ, xử lý hết toàn bộ hang ổ của bọn họ đi, tôi không muốn những tấm hình này còn có cơ hội xuất hiện trên thế giới này nữa”
“Được thôi, tôi rất vui lòng vì được làm việc cho anh”
Thomas nói xong câu này thì liền xoay người lại lên xe.
Anh ta đạp chân ga, chiếc xe lập tức lao nhanh về phía trước.
Chân mày trên khuôn mặt anh tuấn của Âu Dương Hải hơi nhíu lại, ánh mắt anh ta lộ ra một vẻ chán ghét: “Người đàn ông trong tấm hình này là ai”
“Người đàn ông này bây giờ hiện đang là một minh tỉnh vừa có thực lực lại vừa có sắc đẹp, là ảnh đế nổi tiếng, vậy mà anh không biết sao?”
Chương 3017
Âu Dương Hải cười nhạt một tiếng: “Tôi cần phải biết à?”
Thomas đành bất đắc dĩ nói: “Theo như những gì mà tôi điều tra được thì người đàn ông này tên là Khúc Thương Ly, lúc trước Tô Lam là bác sĩ tâm lý cho con của anh ta, bây giờ bị người ta hãm hại nên mới có mấy tấm ảnh này”
Thomas vừa nói những lời này vừa quan sát sắc mặt của Âu Dương Hải.
Mặc dù lúc trước bản thân anh ta đi theo Âu Dương Hải hơn nửa năm ở nước Mỹ nhưng mà anh ta hoàn toàn không biết một chút gì về người đàn ông châu Á thần bí này hết.
Cho đến cách đây một tháng, lúc anh ta vừa mới về nước Bạch Lạc thì bị sai đi điều tra một người phụ nữ tên là Tô Lam.
Cho nên tất cả những tin tức có liên quan tới cô ấy, từ những tin tức lan man cho tới những tin tức chỉ tiết, tất cả đều được thu thập đầy đủ và luôn luôn được cập nhập mới nhất.
Có người nói rằng, năm xưa, khi Âu Dương Hải xuất hiện ở nhà họ Âu thì vị công tước kia phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể giữ anh ta ở lại bên người cô Âu.
Lúc đó, bệnh tình của công tước đã hết sức nguy kịch rồi, ông ta lo lắng đứa con gái duy nhất của mình sẽ bị đám người họ hàng bắt nạt cho nên mới có ý định gả cô Âu cho Âu Dương Hải.
Nhưng mà ai có thể ngờ rằng, người đàn ông Âu Dương Hải kia lại không thèm liếc nhìn Âu Mỹ Lệ lấy một cái.
Lúc đầu, Âu Mỹ Lệ vô cùng chán ghét cái thái độ vừa ngạo mạn vừa tự cao tự đại của anh ta, nhưng mà sau này, cô ấy lại bị sự tài ba và thủ đoạn quyết đoán của anh ta làm cho khâm phục, dần dân cảm mến anh ta.
Rồi về sau, cô ấy liền lập tức công khai theo đuổi anh ta.
Có điều vẫn bị vị Âu Dương Hải này đối xử lạnh lùng, làm như không thấy tình cảm của cô ấy.
Âu Mỹ Lệ cảm thấy bản thân bị sỉ nhục cho nên mới đuổi theo Âu Dương Hải hỏi cho ra lẽ, nhưng không ngờ lại chỉ nhận lại được một câu nói của anh ta: “Cô còn thua xa bạn gái cũ của tôi.”
Từ sau lần đó, Âu Mỹ Lệ lập tức giống như là eó một nỗi hận thù khắc sâu vào tận xương tủy đối với Âu Dương Hải.
Bất kỳ chuyện gì cũng đều muốn đối địch với anh ta.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác đều không thể thắng được anh ta, cuối cùng còn phải ỷ lại anh ta.
Thẳng cho tới cách đây một năm, đột nhiên có tin tức hai người họ đính hôn được truyền ra.
Toàn bộ người của nhà Âu đều đoán rãng, chỉ có cách đính hôn thì Âu Dương Hải mới có tư cách vào nhà họ Âu ở, như vậy mới có thể giúp Âu Mỹ Lệ đoạt lại được quyền lực của mình.
Thomas dần dần hoàn hồn, anh ta quay đầu nhìn Âu Dương Hải, cười nói: “Âu Dương Hải, tôi đã điều tra qua cô Tô Lam này, mặc dù cô ấy cũng đẹp đấy, cũng rất có khí chất, nhưng mà nếu so với cô Âu Mỹ Lệ thì hoàn toàn cách biệt một trời một vực”
Nói đến đây, Thomas nhíu mày lại: “Hơn nữa, có một điều mà tôi căn phải nhắc nhở anh bây giờ, cô Tô Lam là người đàn bà của Quan Triều Viễn, nhà họ Quan có địa vị như thế nào ở nước.
Bạch Lạc này thì anh cũng rõ ràng rồi đấy, nếu như anh muốn cướp đàn bà cùng với anh ta, tôi nghĩ là anh tốt nhất nên suy nghĩ lại cho kị Khóe miệng Âu Dương Hải cong lên một nụ cười nham hiểm, nụ cười đó ở trên khuôn mặt tuyệt mỹ của anh ta vừa hung ác vừa nham hiểm, vẻ hung ác tràn ngập trên đôi mắt xinh đẹp của anh ta Đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ gõ lên cửa xe: “Quan Triều Viễn sao? Anh ta sao có thể xứng đôi với bảo bối của tôi được chứ?”
Giọng nói của anh vừa lạnh nhạt lại mang theo sự châm chọc trào phúng.
Nhìn vào những tài liệu mà Thomas điều tra được mà xem.
Chương 3018
Bị người ta tiềm quy tắc.
Bị người ta bắt cóc.
Còn bị phát tán những bức ảnh đồi trụy này…
Một người đàn ông chân chính, mạnh mẽ đết mức có thế bảo vệ được bảo bối của anh ta nhất định sẽ đem những chuyện kia bóp chết nó từ trong trứng nước.
Thomas đau đầu nhíu mày.
Xem ra, Âu Dương Hải thật sự muốn tranh giành phụ nữ với Quan Triều Viễn rồi Nhìn dáng vẻ, mình nghĩ đến chuyện nghỉ phép ở Bạch Lạc, chắc là muốn ra đi “Âu Dương Hải, anh ngàn vạn lần đừng làm bậy, người đàn ông kia khó mà đối phó, cấp dưới của anh ta là bộ đội đặc chủng tinh anh nhất, những người đó sau khi giải ngũ đều làm việ trong tay anh ta, cướp phụ nữ của anh ta, cẩn thận có đi mà không có về”
Âu Dương Hải cười lười biếng: “Vậy thì tôi càng muốn xem xem, so với anh †a, ai mạnh hơn ai, ai có tư cách đứng bên cạnh bảo bối nhà tôi hơn”
Tại cao ốc tập đoàn nhà họ Quan.
Lục Anh Khoa đẩy cửa phòng làm việc đi vào.
“Sếp, người của Phó Na Na đã tìm được, người của chúng ta chậm một bước”
Quan Triều Viễn cau mày, biểu tình lạnh lùng: “Cái gì gọi là chậm một bước?”
“Phó Na Na nói, hình kia đã bị người khác cướp trước một bước”
Sắc mặt Quan Triều Viễn càng khó coi “Ai?
Lục Anh Khoa còn chưa kịp trả lời, liền nghe thấy tiếng gõ cửa từ sau lưng, Giọng của trợ lý Lục truyền tới: “Sếp, cô Âu Mỹ Lệ muốn gặp mặt ngài Trong đầu Quan Triều Viễn chợt loé lên ý tưởng.
Anh giơ tay, phất phất với Lục Anh Khoa: “Mời cô ấy vài Cửa bị đẩy ra, chỉ chốc lát sau, Âu Mỹ Lệ đi vào.
Hôm nay cô ấy mặc váy đầm dài, cộng với vóc dáng vốn thon gầy, trông sang trọng cực kỳ.
Cô ấy đẩy cửa bước vào, cảm giác không khí trong phòng có gì đó không đúng, nhưng vẫn cười hoà nhã: “Sắc mặt cậu Lệ không vui lắm, không hoan nghênh tôi sao?”
“Sao biết được, chắc là sau này hợp tác sế khá vui đấy.”
“Vậy thì tốt, tôi còn tưởng cậu lệ mời tôi đến, hoá ra là thành tâm tahfnh ý muốn làm ăn với tôi”
“Mời cô Âu Mỹ Lệ mở hợp đồng, chúng tôi đáp ứng hết không chừa cái nào, còn chưa đủ thành ý hay sao?”
“Cũng vì anh có thành ý đến thế, cho nên được cho bánh thì gửi lại bánh, mang tin tốt đến cho anh đây”
Quan Triều Viễn không nói gì, chỉ nhàn nhạt nhìn cô ấy.
“Có phải cậu Lệ đang tìm tấm hình nào đó phải không?”
Quan Triều Viễn híp mắt lại Xem ra, suy đoán vừa rồi của anh không sai.
Âu Mỹ Lệ tự dưng xuất hiện vào giờ phút quan trọng thế này, không phải tự dưng mà đã có dự mưu từ trước hế nên, những hình kia đâ “Cậu Lệ cứ yên tâm, hình người của ta đã tiêu huỷ, phim ảnh đều đã trong tay cậu Lệ, chỉ cần anh huỷ hết chúng đi, nó sẽ biến mất hoàn toàn”
Quan Triều Viễn híp mắt: “Chuyện này, chắc là do người chồng chưa cưới kia của cô giúp cô làm nhỉ?”
Âu Mỹ Lệ cầm cà phê, nhấp một miếng.
Ánh mắt cô ý vị thâm thường: “Nhìn qua, hình như cậu Lệ thấy húng thú với chồng chưa cưới của tôi ha?”