Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2686


‘Vén màn cửa số lên liền có thể nhìn thấy cách trang trí đặc biệt trong sân mà anh trai với mẹ dành cho cô, có đủ loại hoa trân quý xinh đẹp.


Ngay khi Tô Lam đang chìm đắm ở trong quá khứ, trước mắt đột nhiên lóe lên.



vietwriter.vn



Một khuôn mặt quen thuộc từ vườn hoa bên kia chợt hiện lên.


“Anh trai?”


Gương mặt kia sớm đã in dấu thật sâu, khắc ở trong đầu của cô.


Coi như chỉ có thể nhìn một chút, cô cũng có thể nhận ra, mà lại tuyệt đối sẽ không nhận lầm.



vietwriter.vn



“Anh”


Tô Lam quay người vọt ra khỏi phòng.


Không quan tâm bất kể điều gì mà hướng phía vườn hoa bên kia chạy tới Cô chạy từ cửa hông, thở hồng hộc rồi chạy tiếp đến hoa viên Phát hiện bên trong vậy mà không có một ai, căn bản cũng không có bóng dáng Tô Duy Nam “Làm sao có thể chứ, mình vừa rồi rõ ràng là đã nhìn thấy!”


Tô Lam chưa từ bỏ ý định.


Cô xuyên qua vườn hoa tìm kiếm khắp nơi, rốt cuộc tại phía sau một khóm hoa hồng đang đồng loạt nở rộ, trông thấy một bóng dáng màu đen.


“Anh trai, là anh sao?”


Tô Lam trầm thấp lâm bầm.


Một tay cô kéo nhánh cây trước mặt ra, một tay kéo bóng đen kia lại Cái bóng đen kia rõ ràng bị giật nảy mình, vội vàng xoay người lại.


Tô Lam sững sờ: Không phải anh trai cô, là Tô Bích Xuân.


Tô Bích Xuân giờ phút này gương mặt vô cùng hốt hoảng.


Sau khi nhìn thấy Tô Lam, tròng mắt cô ta đảo lòng vòng, đột nhiên cầm vào tay cô: “Tô Lam, cô rốt cuộc đã đến!”


Tô Lam dùng sức tránh thoát tay của cô ta, chỉ cảm thấy trái tim mình như chìm vào đáy cốc.


Cô làm sao lại ngốc như vậy chứ.


Anh trai hôn mê nhiều năm như vậy, một tháng trước mới được đưa đến nước ngoài trị liệu.


Hiện tại làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây được?


“Biệt thự này đã bị Quan Triều Viễn thu mua, cô bây giờ không được phép tiến vào mà lại đến đây. Đó gọi là tự xông vào nhà dân, đây không phải điều dễ hiểu sao?”


Tô Lam lạnh lùng mở miệng: “Tôi khuyên cô khi mà Quan Triều Viễn còn chưa ra đây, hãy tranh thủ thời gian mà rời đi, nếu không thì cũng không có chuyện tốt xảy ra với cô đâu.”


Đối với Tô Bích Xuân, Tô Lam quả thực là không hề có chút thiện cảm nào.


Lạnh lùng ném ra lời này, cô quay người muốn đi, không muốn lại ở chỗ này phí lời với cô ta.


Tô Bích Xuân liền vội vàng tiến lên một bước, chặn đường đi của cô: “Tô Lam, cô nghe tôi nói, kỳ thật lần này tôi không phải tới vì mình”


Tô Lam vô cùng chán ghét mở miệng: “Tránh ra”


“Tô Lam!”


Tô Bích Xuân đột nhiên lên giọng: “Coi như là cô không chịu thừa nhận, nhưng chúng ta vẫn có quan hệ máu mủ, cô vậy mà không thể nghe tôi nói hết lời sao?”


Tô Lam lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK