Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3997


Tại sao lại cướp chồng chưa cưới của cô ta?


Tại sao cô taphải trải qua sự nhục nhã khi bị giải nghệ, và thậm chí bị hủy hoại khuôn mặt của mình trong biển lửa?


Tại sao cô ta phải chịu đựng sự hận thù đẫm máu như vậy?


Cô ta chỉ muốn giết Lâm Thúy Vân!


Mộ Vẫn An không nói, nhưng lúc này Lâm Thúy Vân đột nhiên đi đến: “Chị biết tại sao cô ta lại ghét chị đến vậy.”


Lâm An Nguyên sửng sốt trong chốc lát, cậu ta kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Lâm Thúy Vân.


Chỉ nghe thấy Lâm Thúy Vân nói chậm: “Bởi vì ở trong mắt cô ta, chị không chỉ cướp đi chồng chưa cưới của cô ta, mà còn khiến cô ta bị ly hôn, biến cô ta thành trò cười của toàn bộ thủ đô. Đúng rồi, chị suýt nữa quên mất, có lẽ món nợ bị hủy hoại khuôn mặt của cô ta cũng tính lên đầu chị!”


Lâm Thúy Vân quay đầu lại nhìn Mộ Vấn An, với giọng điệu hơi trêu chọc: “Cô Mộ, tôi nói đúng không?”


Mộ Vấn An vào lúc này đã run lên vì tức giận, cô ta thậm chí không thể nói một câu hoàn chỉnh.


“Chị, chị nói thế là ý gì? Chị giật bạn trai của cô ấy khi nào vậy? Bạn trai của chị không phải là giáo sư Lục sao?”


Lâm An Nguyên không hiểu, ngay cả những người trong đại sảnh cũng ngẩn ra.


Người đàn ông của Lâm Thúy Vân là ai? E rằng vừa rồi mọi người đã nhìn thấy rồi.


Nếu Lâm Thúy Vân thực sự cướp đi chồng chưa cưới của ai đó, thì người đó cũng chính là Lê Duyệt Tư! Chuyện này có liên quan gì đến việc Mộ Vãn An chứ?


“Xin lỗi mọi người! Suýt nữa thì quên giới thiệu.


Lâm Thúy Vân mỉm cười ngọt ngào, và cô ấy đi đến bên cạnh Mộ Vãn An.


Hai tay Mộ Vấn An đang buông thống bên hông bỗng nắm chặt thành năm đấm, và đôi mắt đỏ như máu của cô ta nhìn Lâm Thúy Vân một cách dữ dội.


Đồ đê tiện này, đến lúc này rồi vẫn còn có thể nhìn mình và cười như vậy saol Nhưng không biết tại sao, khi nhìn thấy Lâm Thúy Vân cười rạng rỡ, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, Mộ Vãn An luôn cảm thấy có chuyện chẳng lành sẽ xảy ra.


Cô ta còn chưa kịp tỉnh lại thì đã thấy Lâm Thúy Vân đưa tay phải về phía mình, và sau đó nói một cách ngọt ngào: “Đã lâu không gặp, cô Lê Duyệt Tư!”


“Cái gì?”


Vào lúc giọng nói của Lâm Thúy Vân vừa dừng lại, một tiếng hét kinh hoàng vang lên trong gần như toàn bộ hội trường.


Mọi người nhìn Mộ Vấn An đầy hoài nghi.


Có phải Lâm Thúy Vân nhầm rồi không?


Người trước mắt bọn họ là người mới của ‘Tập đoàn Lê Hoa, Mộ Vãn An! Mộ Văn An có liên quan gì đến Lê Duyệt Tư?


Mộ Vấn An nghe thấy Lâm Thúy Vân gọi tên thật của mình trước mặt rất nhiều người, và vẻ mặt của cô ta trở nên ảm đạm ngay lập.


ỨC “Lâm Thúy Vân, cô đang nói cái gì vậy? Tôi không hiểu!”


Lâm Thúy Vân lắc đầu và thở dài: “Tôi nói mà, vừa rồi tôi đã nói cô là người hay quên. Xem ra cô không chỉ hay quên, có lẽ cô còn mất trí nhớ rồi! Nếu không, làm sao cô có thể quên cả tên thật của mình?”


Mộ Vấn An đột nhiên trở nên cuồng loạn: “Cô câm miệng! Lâm Thúy Vân, tôi cảnh cáo cô, nếu cô bịa ra chuyện ngu xuẩn như vậy, tôi sẽ kiện cô tội vu khống, có tin hay không?”


“Đừng lo lắng, tôi không phải là cô, cũng chưa từng bịa ra chuyện gì! Hôm nay tôi dám gọi cô là Lê Duyệt Tư, đương nhiên tôi có bằng chứng của mình”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK