Điện thoại đột nhiên đổ chuông.
“Cô Lê, có người bên phía tập đoàn Dark Reign gọi điện thoại cho chúng tôi, muốn chúng tôi lập tức gỡ bỏ tin tức liên quan tới Quan Triều Viễn, bên kia ra giá năm triệu.”
“Không phải tôi đã nói với anh rồi sao? Bất kể bọn họ đưa ra bao nhiêu tiền, anh đều không cần quan tâm, cứ tiếp tục đăng nội dung đã chụp được, bên phía tôi sẽ ra giá gấp đôi!”
“Được, cô Lê, vậy tôi lại nghe theo cô!”
“Chờ đã, tôi cần số điện thoại của Tô Lam, chắc bên anh sẽ lấy được chứ?”
“Cái này… Cô Lê, Tô Lam là nhân vật công chúng, hơn nữa cô ta có một người chồng lợi hại như vậy, sẽ không thể tùy tiện lấy được số điện thoại di động của cô ta đâu…”
“Anh cần bao nhiêu tiền cứ nói thẳng đi.” Giọng điệu Lê Thấm Thấm rất tinh vi.
“Cô Lê đúng là sảng khoái. Thế này đi, cô đã thanh toán không ít tiền về chuyện tin tức, chúng tôi sẽ giảm giá về số điện thoại di động, chỉ lấy cô một triệu thôi.”
“Không thành vấn đề, tôi muốn có ngay bây giờ.”
Lê Thấm Thấm cúp máy, nói với vẻ đã tính trước mọi chuyện.
“Tô Lam, tôi không tin không làm cho các người chia tay được!”
Tô Lam lười để ý tới scandal Quan Triều Viễn ngoại tình nhưng suy nghĩ đến con, cô vẫn đăng một Weibo.
“Mọi người đừng suy nghĩ lung tung, tình cảm giữa hai vợ chồng chúng tôi vẫn rất tốt, vợ chồng quan trọng nhất là tin tưởng lẫn nhau. Tôi tin chồng tôi sẽ không phản bội tôi, mọi người tan đi.”
Tô Lam gắn kèm theo ảnh chụp một nhà ba người.
Dù sao cô cũng là ảnh hậu Grand Slam nên lời nói vẫn có sức ảnh hưởng, hơn nữa còn có lượng fan hâm mộ đông đảo ủng hộ, mọi người đều biết Quan Triều Viễn không có khả năng ngoại tình. Hơn nữa, trước đó anh đã sang tên tất cả tài sản của mình cho Tô Lam, chuyện này cũng dần lắng xuống.
Nhưng chuyện này xuất hiện cũng đã cảnh tỉnh Tô Lam, cô cần phải ra sức trấn áp.
Trưa hôm nay, Tô Lam tự mình nấu vài món bỏ vào trong hộp cơm, sau khi ăn cơm trưa xong lại cầm theo hộp cơm tới tập đoàn Dark Reign.
Các nhân viên đều giật mình khi nhìn thấy Tô Lam đến đây. Scandal ngoại tình mới vừa lắng xuống mà cô đã xuất hiện trong công ty, ý định trong đó đã quá rõ ràng.
Tô Lam bình tĩnh mang theo hộp cơm đi vào trong công ty, mỉm cười với các nhân viên rồi bước vào thang máy riêng của chủ tịch.
“Vợ sếp đến đây để thị sát công việc à?”
“Có lẽ cô ấy muốn tập kích bất ngờ?”
“Xem ra chuyện ngoại tình có thể là thật rồi!”
“Chẳng phải lần trước có một cô gái mặc đồ trắng đến tìm Sếp Quan sao?”
Các nhân viên bắt đầu xì xào bàn tán.
Tô Lam đi thẳng lên tầng, tới văn phòng của chủ tịch. Nhưng không khéo là Quan Triều Viễn đang họp.
“Mợ chủ, mợ chờ trong văn phòng một lát, Sếp Quan đang họp. Hay mợ đưa đồ cho tôi, tôi sẽ giao Sếp Quan.” Doãn Cẩn nói.
“Tôi sẽ chờ anh ấy ở đây. Anh cứ đi làm việc đi.”