Nhưng cũng may cô đã xác nhận được anh gọi điện không phải vì có chuyện gì quan trọng. Tô Lam chỉ đành thở dài.
Lúc cô ra ngoài thì thấy Nhan Thế Khải đang đứng chờ cô ở gần nhà vệ sinh.
“Đàn anh, ngại quá em đã để anh chờ lâu rồi” Tô Lam thè lưỡi chạm chậm lại gần.
Nhan Thế Khải nhìn bộ dáng ngây thơ hồn nhiên của cô thì cảm giác cả người như trẻ đi mười tuổi. Lòng anh ấy hơi xao động, anh ấy nhịn không được mà duỗi tay ra xoa đầu cô: “Không sao đâu”
Tô Lam có hơi ngại ngùng với cử chỉ thân mật này của anh ấy, cô phồng má kéo tay anh xuống và nói: “Anh đừng có luôn xem em là trẻ con được không. Em đã là mẹ của hai đứa nhỏ rồi, vậy mà anh cứ xoa đầu em hoài.”
Nhan Thế Khải cười, cặp mắt anh ấy híp lại như vầng trăng khuyết.
“Không phải sao, trong mắt anh em vĩnh viễn là cô bé luôn bám theo anh”
“Đáng ghét, ai bám theo anh chứ?
Chuyện đã qua từ rất lâu rồi sau này anh không được nhắc đến nữa. Đừng có hủy hoại hình tượng của em trước mặt hai bảo bối.”
“Được được anh không nói nữa.” Hai người cứ thế lời qua ý lại, vui vẻ bước vào phòng chiếu phim.
Nhưng Tô Lam không hề phát hiện Trong đám người phía sau cách cô không xa có một cặp mắt sâu hoắm lạnh lùng nhìn chăm chằm cô.
Lúc phim bắt đầu chiếu thì ghế bên trái cô vẫn chưa có người ngồi.
Cô nhớ rất rõ bộ phim này từng được Lâm Thúy Vân đề cử xem. Nghe nói nhân vật chính của phim còn là nữ thần trong lòng của Lâm Thúy Vân.
Không thể không nói, mắt nhìn người của Lâm Thúy Vân tốt thật. Bộ phim này không thua kém Hollywood chút nào, chất lượng kỹ xảo cũng cực kỳ cao. Ngay cả dàn vai phụ cũng hầu như là dân lão làng đóng.
Đặc biệt là nữ chính. Không nói đến nhan sắc của cô ấy, kĩ năng diễn xuất có thần.
Tóc ngắn gọn gàng, ánh mắt kiên định, khí thế bức người. Dáng người một mét bảy mươi lăm, thân hình bốc lửa khiến phái nam nhìn vào không thể cầm lòng được.
Mà điểm nhấn của bộ phim này là phân đoạn cọ xát giữa nữ chính và nam chính khiến máu huyết người xem sôi trào.
Tô Lam từ đầu đến cuối xem rất nghiêm túc. Đến mức ghế trái kế cô đột nhiên xuất hiện một người mà cô cũng không hay.
“Anh sao lại bức ép em như vậy? Đừng như thế, em xin anh đừng ép em” Trên màn hình lớn, nữ chính để họng súng sát đầu nam chính. Nữ chính khóc sướt mướt, giọng nói gần như vỡ ra.
“Giết anh đi” Nam chính đột nhiên cầm tay nữ chính, ánh mắt anh ấy lạnh lùng, nhưng chất giọng lại vô cùng quyến rũ.
Nữ chính bị anh ép đến không thể không lui về sau, ngay cả giọng cô cũng phải run ‘Đừng có ép em như vậy, em bắn thật Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, nam chính hành động lưu loát, đánh vòng ra sau lưng nữ chính, cây súng trong tay nữ chính cũng bị cướp lấy.
Nam chính khóa hai tay nữ chính lại. Anh ấy tham lam cẵn mút chiếc cổ trắng ngần và nói: “Anh đã cho em cơ hội nhưng em không chịu giết anh. Nếu vậy thì em sẽ không còn lần sau nữa đâu. Bởi vì, từ bây giờ em đã là người của anh Mắt thấy phân cảnh khiến máu huyết người xem sôi trào sắp đến, đột nhiên phía sau màn hình lớn vọng ra một tiếng vang lớn.
Màn hình lớn chớp lóe hai cái rồi tối sâm lại.