Thật là, không có chuyện gì đứng lên làm gì chứ?
Lâm Thuý Vân thật sự bị anh ta dọa sợ đến phát điên?
Cô ấy hoàn toàn đánh không lại Lục Mặc Thâm, so về sức lực, thậm chí chỉ một cánh tay cô ấy cũng đánh không lại.
Lỡ như tên này mượn rượu giả điên, muốn giở trò lưu manh thì mình phải làm sao đây?
“Giáo sư Lục, hay là tôi đìu anh về nghỉ ngơi?”
Lâm Thuý Vân lo lắng đưa tay ra định nắm lấy anh ta.
Ai ngờ Lục Mặc Thâm lại đột nhiên nhéo lấy mặt cô ấy.
Đôi mắt đang ngà ngà say của anh ta nhìn chăm chằm vào cái miệng nhỏ nhắn cứ tíu tít không ngừng của Lâm Thuý Vân.
Hiện giờ, trong đầu anh ta chỉ có một ý nghĩ duy nhất, chính là chặn lấy nó!
“Ôn chết đi được”
Anh ta lẩm bẩm một câu rồi bỗng nhiên mạnh mẽ hôn xuống đôi môi của Lâm Thuý Vân.
“Lục… uml”
Đôi môi của Lâm Thuý Vân lập tức bị chặn lại, những tiếng kêu kia cũng bị nuốt xuống một cách nhanh chóng.
Chân mày của Lục Mặc Thâm liền thả lỏng: Quả nhiên, chỉ cần chặn lấy miệng của cô ấy thì thế giới này ngay tức khắc trở nên lặng im.
Nhưng tại sao trong vòng tay của anh ta dường như có một người phụ nữ nhỏ bé thơm tho mềm mại thế này?
Với lại, gương mặt cô ấy trông rất giống với trái ớt nhỏ.
‘Vốn dĩ, nụ hôn định chặn lại miệng cô ấy bồng nhiên lại trở sâu đậm nồng nàn hơn.
Lâm Thuý Vân đưa tay ra định đánh anh ta nhưng bàn tay của cô ấy đã bị giữ chặt và ấn trên cánh cửa.
Cả người cô ấy hoàn toàn không cách nào nhúc nhích được.
Lâm Thuý Vân đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy bản thân mình bị cưỡng hôn.
Đến cuối cùng, khi cô ấy cảm thấy toàn thân mềm nhữn và chẳng còn chút sức lực, Lục Mặc Thâm mới bế lấy cô ấy và lăn lên giường.
Lâm Thuý Vân vùng vẫy trong vô vọng, cứ như thế bị anh ta kéo chiếc đầm của cô ấy ra.
Nhìn thấy hai người đang chuẩn bị tiến ï bước kế tiếp, động tác của Lục Mặc Thâm lại đột nhiên dừng lại.
Anh ta chống tay lên và từ trên cao nhìn dáng vẻ nhỏ bé đang nẵm trên giường: “Lâm… Thuý Vân… Tô Chỉ là lời nói của anh ta còn chưa kịp dứt, hai tay liền đột nhiên mềm nhũn rồi cả người đè nặng trên người Lâm Thuý Vân.
Lâm Thuý Vân vừa tức giận vừa gấp gáp.
Cả người Lâm Thuý Vân đều đã sợ đến hồn phách cũng chẳng còn “Này. Lục Mặc Thâm?”
Không có phản ứng “Lục cầm thú?”
“.# Cũng chẳng có phản ứng.
Lâm Thuý Vân nghiến chặt răng, dùng hết mọi sức lực đạp Lục Mặc Thâm nẵm sang một bên.
Mãi đến lúc này, cô ấy mới nhận ra tên này đã lăn ra ngủ vì uống quá nhiều “Phù…”
Lâm Thuý Vân liền thở phào nhẹ nhốm.
Cô ấy nhếch nhác mà lăn xuống giường, sau đó nhanh chóng mặc lại quần áo vào.
Cân nhắc một hồi lại cảm thấy không được yên tâm.
Chương 2949
‘Sau đó, cô ấy lập tức bò đến bên cạnh Lục Mặc Thâm, cởi cà vạt của anh ta ra và trói hai tay.
anh ta lại Nhìn Lục Mặc Thâm đang say khướt lại bị tri lấy hai tay, cô ấy vẫn cảm thấy không yên tâm, rồi lại kéo thất lưng của anh ta và trói hai chân lại.
‘Sau khi bận rộn làm xong mọi việc, cuối cùng Lâm Thuý Vân mới có thể hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Cô ấy nằm xuống phía bên kia của chiếc giường lớn.
‘Vừa xoay đầu lại đã nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đang ngủ say của Lục Mặc Thâm, cô ấy cẩn thận đánh giá một phen.
Thật ra tên đàn ông này cũng rất đẹp trai, cho dù là có đeo mắt kính hay không cũng rất ưa nhìn Nhưng mà.
Lâm Thuý Vân nghiến răng căm hận khi nghĩ đến hành vi cầm thú mà anh ta đã làm với bản thân vừa rồi, cô ấy hận không thể một chân đá bay anh ta ra khỏi giường.
“Lục cầm thú, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo anh, đừng có gây chuyện với tôi nữa”
Lâm Thuý Vân nhìn chấm chảm một bên mặt của anh.
Nhưng trong đầu cô ấy lại là những hình ánh Lục Mặc Thâm qiở trò lưu manh với mình đang từ từ tái hiện.
Trong đầu cô chợt lóe lên một tia sáng…
Cô ấy dường như phát hiện ra một chuyện khiến bản thân kinh ngạc không thôi.
Lúc nấy khi tên Lục cầm thú này cưỡng hôn mình, cô ấy không có vẻ ghê tởm hay phản cảm.
như những gì tưởng tượng?
Không phải chứ?
Cái quái gì đây?
“Ông trời ơi, Lâm Thuý Vân, cô có phải bị điên rồi không? Hay là cô đã bị người mẹ giả mạo bên ngoài tẩy não rồi?”
Lâm Thuý Vân giơ tay phải lên, không hề khách sáo mà cho bản thân mình hai bạt tay.
“Lâm Thuý Vân, cô phải bình tĩnh, người cô thích là nam thần trong nhà vệ sinh, những người đàn ông khác cho dù có thân thể tuyệt vời thế nào, ngoại hình hút mất thế nào, cô cũng không thể phản bội nam thần nhà vệ sinh của cô!”
Bởi vì đến kỳ kinh nguyệt nên mấy ngày này Quan Triều Viễn chỉ có thể ngoan ngoãn ôm lấy Tô Lam nắm ngủ.
Ngoại trừ mỗi buối sáng đều bị cái thứ không thức, Tô Lam cảm thấy tốt đẹp.
Sáng sớm, Tô Lam mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã phát hiện Quan Triều Viễn đang tựa vào đầu giường, trên tay đang cầm lấy iPad và lướt xem thứ gì đó một cách nghiêm túc.
Tô Lam tựa đầu vào ngực anh một cách tự nhiên: “Chào buổi sáng”
‘Đáy mắt Quan Triều Viễn hiện lên chút hơi ấm nhàn nhạt: “Chào buổi sáng bà Quan”
Tô Lam nghiêng đầu và tò mò nhìn anh “Mới sáng sớm đã có công việc phải xử lý sao?
Quan Triều Viễn lắc đầu và giải thích: “Không có, anh chỉ đang xem náo nhiệt mà thôi”
“Xem náo nhiệt gì chứ?”
“Náo nhiệt liên quan đến Lục cầm thú và Lâm Thuý Vân”
“Cái gì?”
Sau khi Tô Lam nghe thấy những lời này liền lập tức ngồi dậy và nhanh chóng đưa đầu qua xem.
‘Vừa xem xong, cô thiếu chút nữa bị dọa đến ngã xuống giường.
Cô không thể tin được mà dụi vào mắt: “Chắc chắn… em không bị mù chứ?”
“Không có.”
“Đây rốt cuộc là chuyện gï? Trước đây chẳng phải chỉ có những bức ảnh hôn nhau bị phát tán ra thôi sao? Tại sao bây giờ lại trở thành… ảnh giường chiếu chứ?”
Chương 2950
Tô Lam tức tối đứng dậy và vén chăn muốn xuống giường: “Chẳng lẽ đây chính là phương thức giải quyết vấn đề của giáo sư Lục sao? Cứ để mọi chuyện như thế sao? Không được, em nhất định phải đi tìm anh ta hỏi cho ra lẽ?
Quan Triều Viễn đưa tay ra kéo cô ngã vào lòng anh: “Em coi kỹ lại xem”
Càng coi về sau, chân mày Tô Lam càng cau chặt: “Tuy rằng những bức ảnh đều tìm đúng góc độ, không đặc biệt hở hang, nhưng gương mặt bọn họ lại hoàn toàn lộ ra một cách rõ ràng như thế”
Quan Triều Viễn tuỳ tiện mở một bức ảnh ra và phóng lớn.
Ngón tay anh dừng lại ngay cổ của hai người trong bức ảnh: “Có phát hiện ra ở đây có vấn đề gì không?”
Tô Lam tỉ mỉ quan sát một phen và nói: “Không đúng, hiển nhiên màu sắc của làn da trên và dưới cổ khác xa nhau?”
“Em cho rằng với thực lực của Lục Mặc Thâm, thời gian cả đêm dài đăng đẳng như thế không đủ để cậu ta tìm được người phát tán những tấm ảnh đó lên mạng sao? Nếu như anh ta có khả năng tìm được thì dĩ nhiên cũng có khả năng hack tài khoản của người đó, làm sao có thể cứ mặc cho những tấm ảnh giường chiếu ấy tiếp tục phát tán trên mạng chứ?”
Những lời này của Quan Triều Viễn lập tức khiến Tô Lam như được khai sáng.
Tô Lam bỗng nhiên tỉnh ngộ ra: “Cho nên ý của anh là… những tấm ảnh giường chiếu kia là do giáo sư Lục tự đăng lên sao?”
“Nếu không?”
“Nhưng mà em không hiểu tại sao anh ta lại làm như thế, lúc này phát tán những bức ảnh đó chẳng phải sẽ càng bị bôi đen hơn sao?”
“Em có bao giờ nghe qua khi con người đã không còn đường lui thì tự nhiên sẽ tìm ra một con đường sống mới chưa?”
Tô Lam ngơ ngác một lát, sau đó lập tức hoàn toàn phản ứng lại thật ra những bức ảnh đó đều được chỉnh sửa qua.
Giáo sư Lục cố tình đăng những bức ảnh đó là vì muốn khuấy đảo lần nữa lòng hiếu kỳ, tò mò của công chúng, đợi đến khi dư luận ngày càng nóng và rơi vào trạng thái bão hoà thì lập tức sẽ có những người chuyên môn nhảy vào báo bỏ tin đồn, giám định những bức ảnh đó là giả.
Khi ấy, ngay cả những bức ảnh hôn nhau ban đầu cũng có thế thật thành giả, cuối cùng mọi người sẽ biết được có người cổ ý lấy những bức ảnh đã được chỉnh sửa ra hại người. Cho nên giáo sư Lục và Thúy Vân là trong sạch, đúng không?”
Quan Triều Viễn đưa tay nhéo chiếc mũi thanh tú của cô: “Vẫn khá thông minh đấy”
Tô Lam thật sự quá khâm phục sự thông mỉnh của Lục Mặc Thâm Như thế, chỉ cần tìm ra chủ nhân của bài đăng ấy thì sẽ có thể cho công chúng câu trả lời.
Còn về sự việc này, cũng có thể được xem như những lời bịa đặt ác ý đã được giải quyết ổn thoả.
Quả thật như những phán đoán của Tô Lam, Cả một ngày nay, hầu như khắp các trang mạng trường học trong nước đều lan truyền rầm rộ những bức ảnh này, sự điên cưỡng của những anh hùng bàn phím khiến tin tức ấy mỗi ngày một nóng hơn.
Ngay khi dư luận đang tiếp tục phát triển tới mức khiến trường Lan Ly đã sứt đầu mẻ trán thì đột nhiên xuất hiện một trang mạng lớn phán bác sự chân thật của những tấm ảnh này, ngay lập tức bài đăng ấy gây sự chú ý một cách nhanh chóng.
Thậm chí bài đăng đó còn tìm ra được những tấm ảnh gốc để tổng hợp lại thành đoạn video được chỉnh sửa kia.
Ngay khi đoạn video đó được tung ra, khắp các trang mạng lại được một phen xôn xao.
Chẳng hề ngạc nhiên khi lần này tất cả mọi dư luận đều đứng về phía của Lục Mặc Thâm và Lâm Thuý Vân.
Nhất thời tất cả mọi người dường như đều bắt đầu căm hận những kẻ tung tin đồn ác ý, thậm chí bắt đầu thương tiếc với hai người bị hại trong bài đăng.
Chương 2951
Ngày hôm sau lại có một bài đăng được tung lên mạng, lần nữa thổi bùng lên tất cả các trang mạng trong trường.
Tiêu đề cũng cực kỳ hấp dẫn, gây chú bộ câu chuyện về những bức ảnh không đứng đăn của giáo sư đại học Lan Ly và nữ sinh Khi mọi người truy cập vào một đường dẫn để xem cho ra lẽ thì phát hiện bên trong chỉ có một đoạn video HD, nhìn hoàn cảnh bên trong có thể thấy đó là đoạn video được truyền ra từ một chiếc camera giám sát của một quán Internet.
Thời gian hiển thị ở góc phải trên cùng của đoạn video đó chính là vào chiều ngày hôm tung ra bài đăng.
Một người con trai với thân hình cao ráo đội chiếc mũ lưỡi trai đang đăng tải những bức ảnh hôn nhau giữa Lục Mặc Thâm và Lâm Thuý Vân.
‘Sau khi tất cả các tấm ảnh đã được đăng tải lên thì người con trai đó cũng đứng lên.
Chỉ với một đoạn video không đầu không đuôi khiến mọi người ai nấy đều tò mò.
Nhưng lập tức có người nhận ra được người con trai trong đoạn video kia, liền đăng bài thông báo đó chính là chủ tịch hội học sinh của trường Lan Ly – Liễu Minh Hào.
Không lâu sau đó, ngày càng có nhiều người biết rõ sự tình tung tin: Tên Liễu Minh Hào này rất ngông cuồng, tự đại, tính cách có phần ngang ngược.
Trước đây anh ta từng theo đuổi Lâm Thuý Vân, có một lần anh ta xin số điện thoại của Lâm Thuý Vân ngay trên giảng đường và bị giáo sư Lục quở trách.
Với lại anh ta còn từng đánh cược với Lâm Thuý Vân, nếu như anh ta thẳng trong trận đấu bóng rổ hữu nghị giữa thầy và trò thì Lâm Thuý.
Vân phải trở thành bạn gái anh ta.
Lúc đó nếu như không phải giáo sư Lục dẫn theo bạn tới thì anh ta cũng sẽ không thua.
Cho nên anh ta rất có thể bởi vì chuyện này mà ghi nhớ trong lòng và tìm cơ hội trả thù, và chính tay tự dựng lên màn kịch này.
‘Sau khi Tô Lam nhìn thấy chân tướng sự việc được phanh phui liền cảm thán không thôi Trí tưởng tượng của những cộng đồng mạng này thật không thể xem thường.
Ngay cả quá trình và chỉ tiết đều được ghi lại một cách tỉ mi, như thể bọn họ đã được đích thân chứng kiến.
Vụ việc này đã gây ra rất nhiều rắc rối và ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của trường Lan Ly.
Mặc dù sau đó, các thông báo làm rõ vụ việc này đã được đưa ra theo nhiều cách khác nhau và nói rõ vụ việc này là một trò đùa ác ý và có chủ đích, nhưng cuối cùng cũng phải có một lời giải thích cho việc làm mất danh tiếng của Lan Ly.
Cho nên phía nhà trường Lan Ly đã trừng phạt Liễu Minh Hào bằng cách đình chỉ học một năm, đồng thời hủy bỏ tất cả các danh hiệu từng đạt được và bị ghi điểm trừ một lần.
Mọi chuyện đều bắt đầu bình yên trở lại Ngày hôm nay, Quan Triều Viễn đang chuẩn cho buổi họp ở phòng làm việc thì Tống Chỉ Manh đột nhiên xông vào.
Cô ấy vừa vào cửa đã tức giận mà ném túi xách xuống sô pha và ngồi phịch xuống.
Quan Triều Viễn nhìn cô ấy đầy khinh vẫn chưa tới tay sao?”
‘Sắc mặt Tống Chỉ Manh có chút ngại ngùng: “Đừng nhắc đến chuyện này nữa, cái tên Khúc.
Thương Ly đó thật là một tên cầm thú, bỉ ổi, vô liêm sỉ, hạ lưu!”
Sau khi Tống Chỉ Manh phàn nàn một hồi, Quan Triều Viễn mới bình thản nói: “Cho dù anh ta có cầm thú hơn, bỉ ổi hay vô sỉ hơn thì đó cũng là bạn trai cũ của chị, bây giờ chị nói anh ta như thế thì điều duy nhất có thể chứng minh được chính là trước đây chị bị mị Quan Triều Viễn, chú có nhầm không đấy? Chị đây phải thấp giọng năn nỉ anh ta chẳng lẽ không phải vì chú hay sao?” Vừa nhắc đến chuyện này, Tống Chỉ Manh cảm thấy càng tức giận hơn và bắt đầu huyên thuyên không ngừng: u như không phải vì tên nhóc như chú có thể khiến ông cụ vui vẻ, tôi phải cực khố như thế sao?”
“Chiếc vòng huyết ngọc gì chứ, cũng đã đánh mất mấy chục năm rồi, chú bảo tôi đi tìm bằng cách nào đây?”
“Với lại, lùi lại một nghìn bước, cho dù thứ bảo bối rách nát đó ở chỗ trong tay của Khúc Thương Ly thì anh ta cũng không thể nào cho tôi Nhìn thấy Tống Chỉ Manh tức giận đến sắp phát điên, Quan Triều Viễn từ tốn lấy ra một chiếc huy Chương từ trong hộc tủ của phòng làm việc.
Chương 2952
Đầu ngón tay mảnh khảnh xoa nhẹ chiếc huy Chương đó, trong đáy mắt anh dường như xuất hiện một tia lạnh lẽo.
Anh đem thứ trong tay vút qua đó: “Cầm lấy cái này mà đi tìm anh ta, anh ta sẽ tìm cách lấy được chiếc vòng huyết ngọc đó”
Tống Chỉ Manh nhìn chiếc huy Chương cũ kỹ trong tay, trông nó chỉ như những huy Chương bình thường khác: “Chú có chắc chỉ với chiếc huy Chương bình thường này mà có thể tìm được chiếc vòng ngọc kia?”
“Có phải không muốn trả món nợ nhân tình cho tôi không?”
“Trả chứ, làm sao tôi dám không trả món nợ nhân tình của chú chứ? Với lại, cho dù có phải trả món nợ nhân tình đó thì cũng nên cho tôi nghỉ ngơi chút, đúng không?”
Tống Chỉ Manh cầm lấy ly nước ngay bên cạnh và uống một ngụm lớn: “Chú không biết tôi đã trải qua những ngày tháng như thế nào trong mấy ngày này đâu, suốt ngày tôi cứ phải bám đuôi theo tên Khúc Thương Ly đó, hôm nay anh ta thấy tôi lén lén lút lút đi theo liền nhanh chóng cắt đuôi tôi, bây giờ tôi cũng có chút nghỉ ngờ có phải anh ta nuôi một tình nhân nhỏ ở bên ngoài không?”
“Tình nhân nhở? Cho dù bây giờ người ta thật sự nuôi một tình nhân thì cũng là chuyện đương nhiên, bạn gái cũ như chị thì có quyền gì can thiệp chứ?”
Tống Chỉ Manh bị chọc trúng tim đen liền trợn mắt tức giận “Bây giờ tôi phải đi họp đây, chị thích nghỉ ngơi bao lâu thì tuỳ”
Dứt lời, Quan Triều Viễn liền rời khỏi phòng.
Một mình Tống Chỉ Manh ngồi trên ghế sô pha ngơ ngác, cô ấy lại cầm lấy ly nước bên cạnh và uống một ngụm.
Mấy ngày trước khi chạm mặt với Khúc Thương Ly, bộ dạng nhịn không được muốn nổi giận của anh ấy đôi khi vẫn in sâu trong tâm trí cô ấy Tống Chỉ Manh thật sự không hiểu tại sao mỗi khi Khúc Thương Ly nhìn thấy bản thân đều nóng giận như thế.
Cô ấy vẫn nhớ rõ ràng trước đây là anh ấy đã nói lời chia tay với mình trước mà?
Khi ấy, anh ấy đã nói rất nhiều lời tàn nhắn với cô, Tống Chỉ Manh chịu đả kích mạnh liền ngất xỉu ngay tại chỗ.
Đến khi cô ấy tỉnh lại thì phát hiện ra bản thân mình dường như bị mất đi một đoạn kí ức rất quan trọng Những năm gần đây, tuy là vẫn có thể nhìn thấy sản phẩm của Khúc Thương Ly nhưng lại ngày càng ít ỏi Đến bây giờ Tống Chỉ Manh vẫn không thể thông suốt: Trước đây bản thân vì nguyên nhân gì mà chia tay với anh ấy?
Chuyện này khiến cô ấy luôn canh cánh trong lòng suốt nhiều năm trời.
“Thật là xui xéo tám kiếp mà”
‘Sau khi cảm nghỉ ngơi một hồi, cô ấy chấn chỉnh lại cảm xúc của mình liên đứng dậy rời khỏi Lần này cô ấy không những phải lấy được chiếc vòng mà còn nhất định phải nghĩ cách hỏi rõ ràng tại sao năm đó Khúc Thương Ly chia tay với mình.
Nửa tiếng sau, Quan Triều Viễn đi ra từ phòng hội nghị thì phát hiện Tống Chỉ Manh đã rời khỏi.
Anh quay về chỗ ngồi của mình.
‘Vừa mở tệp văn kiện ra xem lại thấy Lục Anh Khoa gõ cửa đi vào: “Ông chủ, bên Mỹ đã có tin tức rồi”
“Nói”
“Ông chủ, những manh mối mà anh dặn dò tôi điều tra, tôi đã điều tra ra được.”
Lục Anh Khoa đi tới và đưa túi tài liệu trong tay đến trước mặt Quan Triều Viễn: “Ở bên đó có ba gia tộc gốc Á, tôi điều tra được tất cả lịch trình và tài liệu của bọn họ gần đây”
“Ba gia tộc đó đều có mối quan hệ qua lại mật thiết với Tô Duy Nam trước khi anh ấy xảy ra chuyện”
“Nhưng sau khi xảy ra chuyện thì có hai nhà từng đến trong nước bái tế anh ta nhiều lần”
“Chỉ có một gia tộc đoạn tuyệt tất cả quan hệ qua lại trước giờ sau khi Tô Duy Nam xảy ra chuyện, bởi vì chuyện này mà hai gia tộc còn lại vắn luôn khinh bỉ hành động này của gia tộc đó, cho rằng họ quá vô tình vô nghĩa”
Chương 2953
“Tôi cảm thấy có nên bắt tay điều tra từ việc những người trong hai nhà đó trở về cửa hàng quốc tế hay không?”
‘Sau khi nghe xong những lời này của Lục Anh Khoa, đôi mắt Quan Triều Viễn lập tức loé sáng.
Anh không nói gì mà lật qua lật lại xấp tài liệu trong tay.
Rất lâu sau đó, anh mới mở lời: “Gia tộc gốc Á vô tình vô nghĩa mà cậu nói có phải là nhà họ Âu không?”
“Không sai”
Quan Triều Viễn đẩy xấp tài liệu trong tay lên mặt bàn: “Nhà họ Âu có kinh doanh trong nước?”
“Không sai, cho nên những năm gần đây bọn họ cũng sẽ đến trong nước đàm phán làm ăn, nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ đi cúng tế qua Tô Duy Nam”
Khoé môi Quan Triều Viễn chợt nhếch lên: “Vậy có khả năng người nhà họ Âu biết Tô Duy Nam vân chưa chết nên chưa bao giờ đến cúng tế không?”
Lục Anh Khoa liền sững sờ: “Ông chủ, ý của anh là.”
“Tập trung điều tra nhà họ Âu này”
“Vâng, thưa ông chủ.”
Lục Anh Khoa vừa định xoay người rời khỏi.
Nhưng trong đầu chợt nhớ đến một chuyện: “Ông chủ, ngài còn nhớ bữa tiệc rượu ở Lạc Sam vào ba tháng trước không? Khi ấy có một cô gái thuộc gia tộc có dòng máu lai đã trò chuyện cùng ngài và tỏ ý muốn hợp tác không?”
Trí nhớ của Quan Triều Viễn rất tốt.
Nên ngay khi Lục Anh Khoa vừa nhắc, anh liền lập tức nhớ ra ngay: “Có vấn đề gì không?”
“Sau bữa tiệc, cô gái đó có cho tôi một tấm danh thiếp, tôi nhớ cô ấy hình như họ Âu.”
Những ngón tay mảnh khảnh của Quan Triều Viễn khẽ khàng gõ lên mặt bàn, chân mày anh cau chặt: “Hiện giờ nội bộ nhà họ Âu như thế nào?”
“Một năm trước, công tước nhà họ Âu đột nhiên chết vì bạo bệnh, những người họ hàng nhà họ Âu chiếm lấy 50% cổ phần của gia tộc, trong †ay cô Âu cũng có 50% cổ phần, nghe nói dạo gần đây mấy người họ hàng ấy còn tìm đến những cổ đông khác hòng ép cô Âu triệt để rời khỏi gia tội “Sau đó thì sao?”
“Khoảng nửa năm trước, cô Âu kia dường như.
đột nhiên được khai sáng, cho dù là tác phong làm việc hay những phương diện khác đều biểu hiện vô cùng quả quyết. Cô ấy ra tay đặc biệt hung hãn, chỉ trong vòng ba tháng đã khiến toàn bộ bọn cổ đông kia thay đổi cơ cấu. Hiện tại, cô ấy và thuộc hạ của mình đã nằm giữ 70% cổ phần của tập đoàn nhà họ Âu, có thể nói hiện tại đã có chỗ đứng vững chắc trong công ty”
Đôi mắt của Quan Triều Viễn chợt loé sáng, dường như anh ý thức được chuyện gì đó: “Quả cảm quả quyết… nghe có vẻ giống với tác phong làm việc của một người khác” tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
Sau khi Lục Anh Khoa nghe thấy câu này, anh đột nhiên được thông suốt: “Ông chủ, ý của anh là có khả năng cô Âu, cô ấy..”
“Tìm tấm danh thiếp ấy ra đây và liên lạ cô Âu, mời cô ấy đến đàm phán với về việc hợp tác với tập đoàn Lệ Thiên”
Hôm nay Tô Lam vừa đến đoàn phim đã nhìn thấy Khúc Thương Ly thay xong trang phục biểu diễn và đi ra ngoài.
Cô vẫn lễ phép chào hỏi anh ấy: “Xin chào buổi sáng anh Khúc”
Ánh mắt Khúc Thương Ly u ám, không khí xung quanh anh ấy rố rằng nặng nề hơn rất nhiều so với ngày thường gặp anh: “Chào”
“Chuyện đó… Anh Khúc à, không phải cảnh của anh đã hết rồi sao? Sao hôm nay anh lại tới đây?”
Tô Lam nhớ rất rõ ràng, mấy ngày trước chính cô đã xem hết cảnh của anh ấy.
“Bởi vì nữ chính đang đẩy nhanh tiến độ, hai ngày trước cũng đã hoàn thành xong các cảnh phim, cho nên còn vài cảnh cần tôi đến quay tiếp”