“Đúng rồi đấy, thật sự không cần số đo những chuyện này với bà ta đâu, oan oan tương báo đến khi nào mới dứt?”
Tô Lam lắc cánh tay của Quan Triều Viễn.
“Cưng à, sắp đến Tết rồi, chúng ta hãy vui vẻ ăn Tết đi mà, được không?”
“Xem như em xin anh đấy, sau này nếu bà ta còn ức hiếp em nữa, em sẽ ra tay, được chưa?”
“Được rồi, chỉ lần này thôi đấy”
Quan Triều Viễn không thể thuyết phục được Tô Lam.
Nhưng anh cũng hiểu rõ, Tô Lam thật lòng không muốn có bất kỳ dính líu gì với những người trong quá khứ, cô chỉ muốn sống cuộc sống mới.
Tô Lam hôn lên má Quan Triều Viễn giống như đang khen thưởng.
Quan Triều Viễn đau lòng nhìn mặt Tô Lam.
“Còn đau không?”
“Hết đau rồi, lúc đó hơi đau, so với mặt thì tay em còn đau hơn! Em tát bà ta mạnh lắm nên tay em đau!”
Thật ra Tô Lam nói cũng đúng, cải tát lúc cô đánh Lâm Thanh Phượng, cô đã dồn rất nhiều sức lực.
Quan Triều Viễn cốc đầu Tô Lam.
“Ngốc quá. đánh cũng phải có kỹ năng, sau này đưa em đến phòng gym, luyện cho tốt vào!”
“Ừm, được rồi! lần sau em bảo đảm sẽ làm bà ta hộc máu!”
Tập đoàn Dark Reign.
Đồng ý với Tô Lam là một chuyện còn làm hay không lại là chuyện khác.
Doãn Cẩn đứng giữa văn phòng đợi lệnh của Quan Triều Viễn.
“Dạo này bên Quốc tế Nghệ Tân có hành động gì không?”
“Từ sau khi chúng ta tuyên bố thu mua Quốc tế Tinh Hoàng, Quốc tế Nghệ Tân lén lút đầu tư theo chúng ta. Chúng ta đầu tư dự án nào, họ sẽ đầu tư dự án đó, hơn nữa còn bí mật rót vốn, không hề rêu rao”
Quan Triều Viễn chợt cười.
“Dựa cây to dễ hóng mát, Mộ Dung Dịch này cũng thông minh lắm”
Cứ như vậy, mọi người đều cho rằng Quốc tế Tinh Hoàng và Quốc tế Nghệ Tân có chiến lược hữu hảo gì đó, sẽ nịnh bợ Quốc tế Nghệ Tân hơn. Dù gì có muốn nịnh bợ Quốc tế Tinh Hoàng, họ cũng không ninh nổi.
“Tôi cũng cảm thấy Mộ Dung Dịch đang đầu cơ trục lợi, muốn làm mọi người cảm thấy dường như giữa họ và ta có quan hệ bí mật gì đó, một vài nhà đầu tư cũng sẽ ủng hộ dự án mà anh ta đầu tư.”
“Tốt lắm, cậu tung tin rằng chúng ta đang nhắm được vài dự án lớn, chuẩn bị đầu tư. Ngoài ra, chúng ta sẽ tạm gác lại những dự án đã đầu tư, muốn trục lợi từ tối à, mơ đẹp quá nhỉ!”
Doãn Cẩn thật sự rất nể Quan Triều Viễn, cứ như vậy, không cần tốn xu nào cũng có thể làm Mộ Dung Dịch dốc hết của cải ra!
“Vâng, Sếp Quan, tôi sẽ đi làm ngay”
Quan Triều Viễn đã đồng ý với Tô Lam sẽ không truy cứu chuyện này nữa nhưng anh không nuốt nổi cơn giận này, vậy thì cứ làm nhà Mộ Dung không ăn Tết nổi là được!
Trừng phạt để cảnh cáo!