Sau khi Tô Lam nghe thấy những lời nói này thì cô bất giác ngồi thẳng dậy.
Dưới tác động của cồn, động tác này và biểu cảm của cô đều đầy vẻ mê hoặc, đa tình.
Lúc nãy Tô Bích Xuân chỉ dùng cơ thể của mình gợi lên ham muốn của đàn ông.
Nhưng hiện tại người phụ nữ trước mặt này lại tựa như một tiên nữ, vừa ngây thơ vừa quyến rũ chết người Từng hành động của cô đều có thể gợi lên tham vọng chinh phục và chiếm giữ của đàn ông.
Dù sao việc nhìn thấy cơ thể của một người phụ nữ cũng không bãng việc xé mở quần áo rồi từ từ tìm tòi nghiên cứu.
Nếu hai người phụ nữ này đứng cạnh nhau.
Ai hấp dẫn hơn ai không cần cũng nói cũng biết.
Trong khu đại sảnh tràn đầy vẻ ma mị, bởi vì cuộc tranh giành của hai người phụ nữ mà có vẻ sôi động hơn hẳn.
Nhưng ở lầu hai, bên trong khu khách quý lại có một người đàn ông vẻ ngoài hào hoa sang trọng trong bộ vest đen đang giơ tay ký tên vào bản hợp đồng trước mặt anh ta.
Sau khi ký xong, anh ta nhẹ nhàng đẩy hợp đồng về phía đối phương.
Người đàn ông trung niên liếc mắt nhìn chữ ký mạnh mẽ ở góc dưới bên phải: Lục Mặc Thâm Ông ta hài lòng đứng lên, vươn tay phải nhìn Lục Mặc Thâm: “Cậu Lục, hợp tác vui vẻ.”
Lục Mặc Thâm cũng đứng dậy.
Hai người bắt tay nhau: “Tổng giám đốc La, hợp tác vui vẻ.”
Sau khi hoàn thành công việc một cách thuận lợi, lúc anh chuẩn bị xoay người rời đi thì ánh mắt lại vô tình lướt qua một bóng dáng xinh đẹp.
Tổng giám đốc La cũng nhìn theo ánh mắt của Lục Mặc Thâm dừng lại ở trên vũ đài dưới lâu Khi nhìn thấy vị trí dưới ánh đèn là một vũ công trang điểm đậm tươi mát, toàn thân từ trên xuống dưới chỉ còn lại mỗi cái quần lót.
Tổng giám đốc La quay lại: “Cậu Lục, cậu để ý người phụ nữ đó à? Cậu có muốn tôi giúp cậu sắp xếp một chút hay không?”
Ánh mặt Lục Mặc Thâm thần bí lóe lên nhìn Tô Lam.
Giúp anh ta sắp xếp với người phụ nữ của Quan Triều Viễn à?
Trừ phi là không muốn thấy được ánh mặt trời ngày mai “Không cần, người phụ đó ông không động vào được.”
Tổng giám đốc La vừa nghe thấy vậy, nháy mắt không nói gì nhíu mày.
Làm sao có thể?
Chẳng qua chỉ là một vũ công thấy tiền là sáng mắt thôi Ông ta thường xuyên ra vào nơi này.
Mấy ngày hôm trước còn chứng kiến vũ công đó ngồi trong lòng cậu Vu, hai người cũng thật đặc biệt vui vẻ cơ mà.
Cái thể loại đàn bà cho dù có dâng tới tận cửa cậu Vu thậm cũng không thèm này, làm sao ông ta có thể không dây vào nổi chứ?
Đảo mắt, trong lòng Tổng giám đốc La nảy ra một ý tưởng.
Sau khi chào hỏi, ông ta xoay người rời đi trước.
Lục Mặc Thâm chống tay duyên dáng trên lan can tầng hai.
Khóe miệng anh ta hiện lên một nụ cười đầy ẩn ý.
Tô Lam, cô thật đúng là một người thú vị Vừa nói anh ta vừa vươn tay với cấp dưới: “Đưa điện thoại cho tôi.”