Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2119


Tô Lam theo phản xạ liền nghĩ đến hai đứa con Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng Tô Bích Xuân cười giễu cợt: “Nếu không tin, cô cứ thử xem!”


Nói xong lời này, cô ta lắc mông, ngạo nghễ rời đi Điểm mấu chốt của Tô Lam là hai đứa trẻ, chỉ cần Tô Bích Xuân dám động đến con của cô, cho dù có cược mạng cái mạng này, cô sẽ cùng cô ta cá chết lưới rách.


Nhưng mà.


Mọi thứ hiện tại dường như vẫn chưa đến mức đó.


Tốt hơn hết là cô nên tự làm theo những lời của Tô Bích Xuân.


Chỉ cần là cô và Quan Triều Viễn có thể thành công kết thúc mối quan hệ này, anh hẳn sẽ đồng ý cùng cô ly hôn?


Bằng cách này, cô cũng không cần phải bồi thường, Quả thực là vẹn cả đôi bên.


Nhưng… Tại sao trong một góc nào đó trong lòng cô lại có chút chua xót khi nghĩ đến cảnh hai người bọn họ điên cuồng một đêm?


Sau khi tiên đưa Đại Phật Quan Triều Viễn rời đi, thời gian dường như trôi qua rất nhanh.


Chẳng mấy chốc đã đến lúc đón hai đứa nhỏ.


Nghĩ đến Tô Mỹ Chi thích ăn bánh ốc quế ở cửa hàng bánh đối diện trường mẫu giáo, Tô Lam liền đến cửa trường mẫu giáo Mặt Trời Nhỏ sớm hơn hai mươi phút.


Vừa mới lấy đồ, cô đang định thanh toán tiền thì đột nhiên nghe thấy tiếng huyên náo từ quầy thu ngân truyền đến.


Chỉ nghe thấy một tiếng bốp, một cô gái trẻ tuổi đột ngột quỳ xuống đất.


Đứng đối diện với cô ta là một người phụ nữ cao lớn, mặc quần áo thể thao rộng rãi, với chiếc mũ lưỡi trai che gần hết khuôn mặt, khiến vẻ ngoài và biểu cảm của trên mặt của cô ấy cũng không rõ ràng.


“Chị ơi, em cầu xin chị… em biết mình làm như vậy là không đúng, nhưng em đã làm rồi, em đã…


Đại Nhã Nhu nghẹn ngào, nức nở, đưa tay ra khẽ vuốt ve bụng mình, một điệu bộ khó mở lời.


“Tôi biết, cô đang mang thai phải không?


Và cô đang mang thai đứa con của vị hôn phu của tôi, và bây giờ cô quỳ xuống đây để xin tôi thoái vị, thành toàn cho đôi cẩu nam cẩu nữ các người có phải không? Được rồi, tôi đồng ý, bây giờ tôi có thể đi được chưa?”


Người phụ nữ lạnh lùng phun ra những lời này rồi giả vờ rời đi Tô Lam cau mày, sao giọng nói này như thế nào lại nghe quen quen vậy?


Đại Nhã Nhu không ngờ một người phụ nữ lại mạnh mẽ đến vậy.


Trong tiệm bánh ngọt này có nhiều người đến như vậy, bản thân còn bị phá đám, cô ta chẳng lẽ không nên nước mắt rơi như mưa tan vỡ khóc rống hay sao?


Tại sao lại có vẻ không quan tâm chút nào vậy?


Nhìn thấy người phụ nữ sắp rời đi, Đại Nhã Nhu nắm lấy ống quần của cô ta, đau lòng khóc lóc nói: “Chị ơi, tất cả đều là lỗi của em. Muốn đánh em mắng em thì em đều cam chịu. Em biết mình không nên chen chân vào tình cảm của hai người nhưng tình yêu là vô tội mà. Em chỉ là thích anh Trình Triết, chuyện tình cảm em cũng không có cách nào khống chế. Lần đầu tiên của em là cho anh ấy, hiện tại cũng mang thai đứa con của anh ấy, em không tranh không giành, chỉ muốn yên lặng đem kết tinh của anh ấy và em sinh ra mà thôi, nhưng mà, nhưng mà tại sao chị lại ác độc như vậy, nhất định phải bỏ đi đứa con của em”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK