Hai tay anh chống cằm, ánh mắt lạnh lùng: “Tôi nghe nói rằng những người từ Công ty Mq đã đến thành phố Ninh Lâm rồi?”
“Đúng vậy, thưa sếp. Nhưng công ty của Mq quan tâm nhất tới Quan Triều Viễn, nên đã cử người tới đó để nói chuyện nào vào sáng sớm rồi ạ”
Khi nghe thấy cái tên Quan Triều Viễn, khuôn mặt của Lê Chí Sơn hiện lên biểu cảm khó chịu.
Mặc dù sự việc của Lê Duyệt Tư năm đó đã giải quyết xong hết rồi, nhưng Lê Chí Sơn đã phải mất rất nhiều thời gian và sức lực.
Vốn dĩ Tập đoàn Lê Hoa dự định tiến vào giới điện ảnh và truyền hình trong nước vào những năm gần đây, dù sao miếng bánh ngọt này cũng thực sự quá lớn, chỉ cần là một người kinh doanh thì đều sẽ muốn có một phần.
Thế nhưng vì chuyện của Lê Duyệt Tư, Tập đoàn Lê Hoa đã trở thành trò cười trong giới điện ảnh và truyền hình trong nước.
Tuy nói đã gần 4 năm trôi qua nhưng Tập đoàn Lê Hoa rõ ràng là đang chật vật trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình này.
Nếu có thể giành được hợp đồng hợp tác với Mq, danh tiếng của Tập đoàn Lê Hoa trong toàn bộ lĩnh vực điện ảnh và truyền hình chắc chản sẽ trở nên nổi tiếng gần xa.
Bằng cách này, trò đùa từ vài năm trước có thể được rửa sạch.
“Hãy cố gắng nghĩ cách liên lạc với người liên hệ của Mq, tôi muốn gặp mặt anh ta”
“Nhưng thưa sếp, người của chúng ta đã phát hiện ra một điều vô cùng thú vị”
“Nói nghe thử xem”
Dường như Quan Triều Viễn không có ý định hợp tác với Mq, “Cậu nói cái gì?”
Lê Chí Sơn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, bởi bất cứ ai tham gia vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình đều biết Mq có tầm ảnh hưởng.
lớn như thế nào trên thế giới.
Làm sao một cao thủ trong kinh doanh như Quan Triều Viễn lại không biết rõ điều này cho được?
“Quan Triều Viễn đã trao cơ hội này cho văn phòng truyền hình và điện ảnh của Tô Lam, văn phòng truyền hình và điện ảnh được một tay Tô Lam tạo dựng lên vào bốn năm trước.”
Nói như vậy, Lê Chí Sơn có thể hiểu được, hóa ra Quan Triều Viễn muốn làm cho người phụ nữ của mình vui vẻ à!
Nhưng mà bây giờ Lê Chí Sơn lại càng khó chịu hơn, vì Mq vốn dĩ đã nhằm trúng Quan Triều Viễn, bây giờ Quan Triều Viễn lại nhường cơ hội này cho Tô Lam, chuyện này xem ra không khác gì đối đầu trực diện với Quan Triều Viễn.
Mặc dù có tin đồn trong ngành rằng Mq luôn công chính nghiêm minh, nhưng họ chắc chắn sẽ chọn những người có năng lực khi lựa chọn đối tác, và họ sẽ tuyệt đối không bao giờ bị ảnh hưởng bởi tình cảm riêng Nhưng có Quan Triều Viễn đứng đẳng sau hỗ trợ cô ta, bọn họ muốn đối phó với Tô Lam có lẽ cũng không hề đơn giản như vậy.
Trong giây lát, vấn đề này dường như đã đi vào bế tắc.
Cũng đúng lúc này, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên tiếng chuông, Lê Chí Sơn cau mày ấn nút rảnh tay: “Thưa sếp, bên ngoài có cô Tô muốn gặp anh “Cô Tô, cô Tô nào?”
Lê Chí Sơn cau mày lại, cô thư ký ngoài cửa còn chưa nói xong thì đã bị giọng nói rất vội vã của một người phụ nữ cắt ngang: “Anh Lê, tôi là Tô Bích Xuân…”
“Này, cô ơi, xin hãy chú ý một chút ạI”
Thư ký trực ban nhanh chóng ngắt lời cô ta, nói rất có “Thưa sếp, xin lỗi anh ạ…
Lê Chí Sơn vốn dĩ đã rất đau đầu vì sị việc này, đột nhiên có một người phụ nữ điên cưồng muốn xông vào phòng làm việc của anh ta, anh ta càng không có chút kiên nhẫn nào cả: “Mau đuổi cô ta ra ngoài ngay lập tức, sau này không được để loại chó mèo như thế đi vào! Băng không có thể trực tiếp đến phòng nhân sự xin từ chức!”
“Vâng ạ!”
Sau khi thư ký trực ban run rẩy cúp điện thoại, liền tức giận đứng lên.
Cô ta nhìn người phụ nữ đang mặc váy ngắn cũn cỡn, đi giày cao gót trước mặt mình, trong đáy mắt hiện lên vẻ khinh thường: “Người phụ nữ như các cô có thể yêu bản thân mình một chút được không? Sếp của chúng tôi còn không biết cô là ai, cô còn chạy tới đây gây chuyện còn hại tôi bị mắng theo!
Bây giờ cô đi ngay cho tôi đi, nếu không tôi sẽ kêu bảo vệ đuổi cô đi đó.”