“Có đối xử với con được như con rể ta không? Có thể vì con đến mạng cũng không cần không?”
Lâm Thuý Vân trong nháy mắt liền bó tay rồi Mẹ nó chứ, vì sao nghe kiểu nói này của mẹ mình, Lâm Thuý Vân lại hận không thể quỳ xuống ngay tại chỗ cầu xin Lục Mặc Thâm cưới cô vậy?
Nhìn thấy một mặt Lâm Thuý Vân bối rối khó xử, mẹ Lâm lắc đầu: “Cho nên, trước khi bọn mẹ bàn xong chuyện, con ngoan ngoãn ở lại đây cho mẹ, tuyệt đối đừng phá rối chuyện tốt của mẹt”
“Mẹ thực sự không cần con ở đó sao?”
Lâm Thuý Vân còn chưa nói xong, liền trực tiếp bị ăn bơ. Thậm chí cô còn tinh mắt thấy mẹ ruột của mình khóa trái cửa.
Chuyện kế tiếp không có Lâm Thuý Vân chen vào, quả thực chính là nước chảy thành sông, hết sức thuận lợi.
Mẹ Lâm thậm chí còn trực tiếp định xong thời gian kết hôn, lúc này mới thả Lâm Thuý Vân vào nhà.
Cuối cùng thậm chí còn không thông báo nội dung thương thảo cho Lâm Thuý Vân, mà trực tiếp đi nấu cơm.
Dáng vẻ của mẹ Lâm giống như tâm tình đang rất tốt, bà lắc mông, khẽ hát tiến vào phòng bếp bận rộn.
Lâm Thuý Vân liền lẽo đếo theo sau lưng Lục Mặc Thâm, truy vấn vừa rồi bọn họ đến cùng đã hàn huyên thứ gì. Thế nhưng miệng của tên Lục Mặc Thâm kia thật sự là kín cổng cao tường, mặc kệ Lâm Thuý Vân nghĩ ra biện pháp như thế nào cũng không thể moi được cái gì Kết quả tự nhiên là giáo sư Lục của chúng 1a lên tiếng, muốn biết nội dung nói chuyện phiếm, hầu hạ ông đây dễ chịu thì sẽ nói cho em biết!
Cho nên thời điểm Lâm Thuý Vân đang bị Giáo sư Lục lừa gạt đến trên giường chuẩn bị làm chút chuyện, điện thoại của Tô Lam liền kịp thời gọi tới.
Lâm Thuý Vân còn tưởng rằng mình trốn qua một kiếp rồi, nhưng mà ai biết tên Lục.
Mặc Thâm này sau khi cô nhận điện thoại vẫn không từ bỏ ý định cũ. Lâm Thuý Vân thật sự là hết cách, chỉ có thể tìm cái cớ để dập máy điện thoại.
Mà phía bên kia điện thoại, sau khi Tô Lam nổi giận đùng đùng rời đi, lúc này Quan Triều Viễn mới ngẩng đầu lên. Nhìn qua bóng lưng của cô, anh cuối cùng cũng để công việc trên tay xuống, cầm lấy bên cạnh điện thoại bấm một cái dấy số.
Điện thoại vang lên một tiếng rồi lập tức được kết nối, bên kia truyền đến giọng nói của trợ lý Lâm “Ông chủ”
Giọng của Quan Triều Viễn rất bình tĩnh: “Bên kia chuẩn bị như thế nào rồi?”
“Đều đã chuẩn bị gần như là ổn thoả. Ông ¡ nghị cấp cao buổi sáng ngày mai có cần tiếp tục không?
Quan Triều Viễn nhìn lướt qua bảng lịch trình bên người, nhẹ gật đầu: “Hết thảy như cũ”
“Vâng”
“Trước hôm nay sẽ xử lý hoàn tất tài liệu, ban đêm cậu báo cho các quản lý cấp cao, buổi sáng ngày mai tiến hành thảo luận trên hội nghị”
“Vâng, vâng”
Sau khi cúp máy, trợ lý đặc biệt Lâm hoàn toàn bị xoay mòng mòng. Rốt cuộc người mà bản thân đi theo chỉ là một người bình thường thôi, hay là một người cuồng công việc, một con quái vật?
Phải biết, lượng công việc trong tay anh về cơ bản chính là toàn bộ công việc trong vòng hai tháng. Vậy mà ông chủ chỉ trong một tuần lễ đã phê xong toàn bộ chỉ thị? Rất không có khả năng!