Có chuyện rồi?
Lục Mặc Thâm quay đầu liếc nhìn Lâm Thúy ‘Vân vẫn đang tắm trong phòng tắm, trực tiếp đẩy cửa bước ra ngoài Vừa nhìn liền phát hiện đạo diễn Lưu và vài trợ lý đang gõ cửa phòng bên cạnh với vẻ vô cùng lo lắng Căn phòng đó là phòng của Lâm Thúy Vân.
“Chuyện gì vậy?”
Đạo diễn Lưu sửng sốt, vừa quay đầu lại thì phát hiện giáo sư Lục ở phòng kế bên, ông ta hoảng sợ đứng thẳng người Ông ta gãi gãi sau đầu, chán nản vô cùng: “Giáo, giáo sư Lục, thực xin lỗi, ồn đến anh rồi”
“Tôi hỏi có chuyện gì vậy?”
“Chính là đêm qua có vẻ như một tên trộm đã lẻn vào phòng nhiếp ảnh gia của chúng tôi, điều kỳ lạ là không có đồ vật có giá trị nào bị mất, nhưng cuộn phim mà Lâm Thúy Vân chụp hình như bị lấy mất rồi”
Đạo diễn Lưu nói đến đây, vẻ mặt vô cùng buồn khố: “Chúng tôi muốn nhân cơ hội Lâm Thúy Vân vẫn còn ở đây, muốn cô ấy tìm cách chụp bù cuộn mới”
‘Sau khi nghe những lời này, biểu tình trên mặt của Lục Mặc Thâm có chút không vui Da đầu của đạo diễn Lưu tê dại.
Xong rồi, lần này trước mặt mình là Boss lớn thật sự đó, nếu đắc tội anh ta thì bản thân cũng đừng mong có thể lăn lộn trrong ngành này nữa Đạo diễn Lưu cứ thế đứng ở cửa toát mồ hôi lạnh, bộ dạng chỉ muốn tìm cái lỗ đế chui vào.
Lục Mặc Thâm nhìn chảm chảm ông ta hồi lâu, sau đó nói: “Ông về trước đi, bây giờ cô ấy đang tắm”
“Ồ… hả?”
Đạo diễn Lưu sửng sốt.
“Không nghe hiểu tiếng quốc ngữ?”
“Không phải, không phải, chúng tôi lập tức về ngay”
Nói xong, ông ta dẫn theo vài nhiếp ảnh gia cùng trợ lý xoay người vội vàng rời đi.
Mấy ngườivừa đi vừa nhìn nhau khi, giao tiếp bằng mắt: Giáo sư Lục nói răng Lâm Thúy Vân đang tắm?
Chẳng trách lúc nấy gõ cửa lâu như vậy cũng không ai mở cửa.
Cảm thấy Lâm Thúy Vân không ở trong phòng của cô ấy!
Xem ra điệu nhảy mà Lâm Thúy Vân nhảy vào đêm qua đã thực sự mê hoặc một trong bốn thiếu gia của thủ đô – giáo sư Lục!
Nếu bọn họ không đoán sai, hai người bọn họ tối hôm qua hẳn là ở trong phòng của giáo sư Lục.
Sau khi đi xuống tầng, đạo diễn Lưu đưa tay ra gõ lên trán của từng nhiếp ảnh gia: “Nhìn mấy đồ vô dụng các người, đến một cuộn phim cũng không giữ được, mấy người còn có ích gì nữa?”
“Bây giờ Lâm Thúy Vân đã leo lên người Boss lớn rồi, chính là thành bảo bối đó!”
“Nếu cô ấy không muốn chụp bù, vậy thì hai người chờ đến tiền đi!”
Những lời này khiến hai nhiếp ảnh gia sợ đến mặt trắng bệch: “Đạo diễn Lưu, bây giờ chúng ta phải làm gì?
“Làm gì? Tôi cũng muốn biết phải làm gì! Nếu như hai người liên lụy đến tôi thì không xong với tôi đâu!”
Đạo diễn Lưu đang định quay người đi thì đột nhiên bị người khác huých vào vai một cái: “Này, đi đường không có mắt à…nữ thần Lê, sao cô lại ở đây?
Chương 3267
Đạo diễn Lưu định mở miệng mảng người, nhưng sau khi nhìn rõ mặt của người đó, mắt ông ta sáng lên Lê Duyệt Tư đưa tay đỡ bả vai, cô ấy tháo kính râm xuống, vẻ mặt rất kinh ngạc: “Ừm, đạo diễn Lưu trùng hợp thật đấy, tôi là người đại diện hình ảnh cho danh lam thẳng cảnh này, mấy hôm nay đến đây để ký hợp đồng”
Đạo diễn Lưu thấy Lê Duyệt Tư có vẻ tâm trạng tốt nên bắt đầu trò chuyện với cô ấy.
Lê Duyệt Tư tùy tiện nói vài câu, nhanh chóng chuyển về đúng chủ đề: “Vừa rồi thấy bộ dạng nhíu mày phiền muộn của ông, có phải gặp chuyện gì phiền phức?”
Đạo diễn Lưu thở dài một hơi, kể rõ chuyện cuộn băng Lâm Thúy Vân chụp bị mất cắp.
Còn đề cập rất mơ hồ về việc Lâm Thúy Vân có thể có mối quan hệ không rõ ràng với giáo sư.
Lục Trên mặt Lê Duyệt Tư không có biểu tình gì, cô ấy chỉ cười nói: “Thế này đi, mấy ngày nay tôi đều ở đây. Nếu người mới của ông không muốn chụp lại thì ông có thể tìm tôi, coi như giúp ông một chuyện!”
“Thật sao? Vậy thì quá “Khi nào ông chụp bù?
Đạo diễn Lưu nhìn đồng hồ trên tay: “Chắc là buổi chiều”
“Được, vậy lúc đó tôi sẽ đứng cạnh quan sát, xem có thể giúp đỡ được gì không”
Đạo diễn Lưu vội vàng gật đầu: “Được được được, cám ơn nữ thần!”
Khi đạo diễn Lưu và đoàn của ông ta vui vẻ quay người rời đi, nét mặt của Lê Duyệt Tư dân dần tối sầm lại Đúng lúc này, cách đó không xa một người phụ nữ gầy gò chạy tới: “Duyệt Tư, tất cả đã chuẩn bị xong rồi”
Thần kinh của Phó Hoàng Lan gần đây có chút bất thường.
Nghe nói xảy ra chuyện gì đó ở thành phố Ninh Lâm, bị dọa thành bộ dạng thế này.
Thế nên chỉ trong thời gian ngắn, cậu ấy đã gầy đi bao nhiêu, người cũng trở nên không bình thường, nghỉ thần nghỉ quỷ.
Không khó để Lê Duyệt Tư đoán ra chuyện này chắc chắn liên quan đến Lâm Thúy Vân hoặc Tô Lam hai đứa tiện nhân ấy.
Vì vậy, cô ấy trữ tiếp đối một trợ lý mới, nhưng với chuyện thu thập Tô Lam và Lâm Thúy Vân, cô ấy nhất định không lùi bước.
Chỉ cần có cơ hội, cô ấy sẽ mạnh mẽ nắm lấy, không bao giờ để tuột mất.
“Ông nói cái gì, cuộn phim bị mất cắp?”
Lâm Thúy Vân sững sờ nhìn đạo diễn Lưu “Làm sao có chuyện này, tại sao chỉ có cuộn phim của tôi bị mất?”
Đạo diễn Lưu cũng có chút lúng túng, ông ta lắc đầu: “Có lẽ tên trộm đó tiện tay lấy. Chúng tôi không rõ lắm, nhưng chuyện cũng xảy ra rồi, Thúy Vân, hay là cô giúp tôi chụp bù được không?”
Lâm Thúy Vân cau mày: “Đạo diễn Lưu, ông cũng biết đó, tôi cũng mắc chứng sợ độ cao, địa điểm chụp của chúng ta là rìa vách núi. Sau buổi chụp ngày hôm qua, chân tôi mềm oặt rồi, ô muốn tôi đến đó lần nữa ..”
Đạo diễn Lưu thấy Lâm Thúy Vân có vẻ không vui nên nhanh chóng chuyển mục tiêu sang Tô Lam: “Tô Lam, nếu không thì cô giúp tôi thuyết phục đi, đây thực sự là chuyện ngoài ý muốn, không ai muốn xảy ra chuyện thế này cả Hay là tôi quay về xin đoàn phim thưởng gấp đôi cho Thúy Vân, cô nghĩ sao?”
Tô Lam nhìn Lâm Thúy Vân: “Tôi tôn trọng mong muốn cá nhân của cô ấy”
Lâm Thúy Vân vô tội đảo mắt, hậm hực nói: “Mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, nói thêm cũng v dụng, tôi sẽ phối hợp với mọi người chụp lại.”
“Có điều nếu lúc này lại mất thắt lưng nữa thì các người đừng tìm đến tôi!”
Chương 3268
Thấy Lâm Thúy Vân buông tay, đám người đạo diễn Lưu càng cười đến mức tl thấy mắt, vội gật đầu không ngừng: “Được được, cô yên tâm, lần này tuyệt đối không có vấn đề!”
Lâm Thúy Vân về phòng chuẩn bị một chút sau đó đi theo nhân viên đoàn phim đến địa điểm quay.
Không quá bao lâu sau, Lục Mặc Thâm cũng xuất hiện.
Dù sao anh đã xem qua kịch bản quay chụp kia, anh phải đến đó phòng ngừa người khác chiếm tiện nghỉ của Lâm Thúy Vân Mà Tô Lam bởi vì Quan Triều Viễn còn làm việc ở khách sạn nên định về khách sạn trước sau đó lại qua đây tìm Lâm Thúy Vân.
Chụp ảnh rất nhanh đã bắt đầu.
Cảnh mặc áo tắm dưới thác nước đã chụp xong một cách suôn sẻ.
Ngay sau đó chính là cảnh Lâm Thúy Vân mặc váy dài màu trắng, đứng ở bên cạnh vách núi.
Đạo diễn Lưu nhìn màn hình, lớn tiếng nói: “Rất tốt, Thúy Vân cô lại đi hai bước ra bên ngoài, tạo nên một cảm sông núi biển cả mênh mông, chú ý an toàn!”
Lâm Thúy Vân khẽ vuốt mái tóc đẹp, điều chỉnh hô hấp của mình.
Tôi Lâm Thúy Vân không sợ trời không sợ đất, một chút độ cao như vậy có cái gì mà sợ!
Lúc Lâm Thúy Vân đang xây dựng tâm lý cho chính mình, Lục Mặc Thâm đang đứng ở dưới một gốc cây lớn cách đó không xa.
Hai tay anh ta đút túi quần, không vui nhíu mày, tầm mắt hoàn toàn đặt trên người Lâm Thúy Vân Cô nhóc kia có bệnh sợ độ cao sao?
Sao anh lại cảm giác vẻ mặt cô ấy dường như có chút không quá tự nhiên?
“Mặc Thâm, quả nhiên là anh, em còn tưởng rằng em nhận nhầm người”
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng anh Lục Mặc Thâm nheo nheo mắt, quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy Lê Duyệt Tư.
Anh cau chặt mày lại, không nói gì Ngược lại Lê Duyệt Tư rất thản nhiên: “Không cần quá kinh ngạc, em cũng không có theo dõi anh, chỉ là khu này mời em tới đây làm đại sứ hình tượng, ký một hợp đồng mà thôi”
“ừ”
Lục Mặc Thâm thờ ơ đáp lại, không nói thêm gì khác.
“Có điều, anh là bởi vì biết Lâm Thúy Vân ở bên này chụp quảng cáo cho nên cố ý cùng tới đây sao?”
‘Vẻ mặt Lê Duyệt Tư tuy rằng vẫn vô cùng ưu.
nhã, thế nhưng trong giọng điệu của cô ấy có một chút chua xót mà cô ấy thậm chí còn không nhận ra: “Hóa ra anh không yên tâm cô ấy như vậy nha?
Chẳng lẽ đây là sự khác biệt giữa tình yêu chân chính và thích hợp sao? Lúc trước khi anh ở bên cạnh em, cho tới bây giờ anh chưa từng lo lắng giống như vậy.”
Lục Mặc Thâm vẫn nhìn c‹ cả đã qua rồi”
“Đúng vậy, đã qua, em lặng lễ ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, kết quả nhận được lại là bị vứt bỏ, mà người phụ nữ kia vừa thô lỗ vừa càn rỡ, giống như một người đàn bà đanh đá đầy miệng thô tục, anh lại chiều chuộng cô ấy trong lòng bàn tay. Hiện giờ em trở thành quá khứ, cô ấy lại biến thành hiện tại, thật đúng là buồn cười…”
Duyệt Tư, tất “Anh tự nhận là lúc trước anh đã cho em tất cả những gì nên cho, chẳng qua em quá tham lam, cái gì cũng muốn. Hiện tại anh không cho, em không cam lòng phải không?”
Chương 3269
“Chuyện này thật ra thì anh suy nghĩ nhĩ: em chỉ là đơn thuần còn có chút thích anh thôi, dù sao đã thích nhiều năm như vậy, đợi nhiều năm như vậy, quan hệ giữa hai người chúng ta cũng không phải anh nói một câu không cần thì có thể lập tức xóa bỏ được.”
“Anh khuyên em một câu, tốt nhất đừng có.
suy nghĩ động vào cô ấy giống như lần trước, nếu không, anh sẽ tự tay bóp nát em, tin không?”
‘Vẻ mặt Lê Duyệt Tư cứng lại, giây tiếp theo, cô ấy nở một nụ cười khổ: “Ha ha, em bị anh lui hôn, anh biết chuyện này nghĩa là gì với em không? Mất hết mặt mũi, trở thành trò cười của toàn bộ thủ đô, thậm chí còn thiếu chút nữa bị nhà họ Lê vứt bỏ. Hiện tại nhà họ Lê đã coi em là nỗi sỉ nhục, em đi đến nước này, đã hai bàn tay trắng. Đương nhiên, em cũng sẽ không để cho các người hạnh phúc!
Ánh mắt Lục Mặc Thâm lạnh lùng, anh mơ hồ cảm thấy dường như có chỗ nào không thích hợp, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Lâm Thúy Vân.
Lập tức nhìn thấy đạo diễn Lưu đang dặn dò với Thúy Vân: “Thúy Vân, lại lùi về sau hai bước, nhất định phải chú ý an toàn, cô tìm một chút cảm giác về phía camera bên này”
Lâm Thúy Vân vốn dĩ đã xây dựng tâm lý rất tốt, thế những vừa ngẩng đầu lại phát hiện Lê Duyệt Tư đang đứng bên cạnh Lục Mặc Thâm.
Hai người anh một câu em một câu, dường như còn trò chuyện rất vui vẻ.
Không biết vì sao, cô đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu, nhìn chăm chăm Lê Duyệt Tư có chút xuất thần.
Động tác dưới chân vẫn nghe theo đạo diễn Lưu chỉ huy, nhẹ nhàng lùi về sau Thậm chí dám lên hòn đá đã bắt đầu hơi lung lay, cô cũng không có chú ý tới Cho đến khi một âm thanh nứt toạc “Răng rắc” vang lên.
Lâm Thúy Vân đột nhiên cảm giác được thân thể run lên, cả người đột nhiên bắt đầu nhanh chóng rơi xuống.
“Am Đạo diễn Lưu phát hiện từ trong camera Lâm Thúy Vân đột nhiên biến mất, lập tức bị dọa sợ tới mức hồn bay phách tán Mấy nhiếp ảnh gia Bên cạnh cũng đột nhiên đứng lên: “Lâm Thúy Vân!”
Đồng tử Lục Mặc Thâm đột nhiên co rút, bởi vì anh tận mắt nhìn thấy thân thể Lâm Thúy Vân đột nhiên rơi xuống: “Lâm Thúy Vân!”
Gầm lên giận dữ, anh đột nhiên chạy qua.
Lê Duyệt Tư nhanh tay nhanh mắt, bắt lấy anh: “Mặc Thâm, anh không thể đi qua! Bên kia sắp sụp tồi, anh đi qua là muốn đi chịu chết sao?”
Lục Mặc Thâm thậm chí còn chưa nghe xong Lê Duyệt Tư nói cái gì liền đẩy cô ấy ra rồi chạy tới như điên.
Lê Duyệt Tư ập tức vững không đứng, dưới chân trượt một cái đụng mạnh vào thân cây bên cạnh.
Khuỷu tay phải của cô ấy hiện lên một vết máu dài mười mấy centimet, vô cùng bắt mắt.
Ánh mắt cô ấy ác độc, rồi lại không cam lòng, hung hăng nhìn chằm chăm bóng dáng Lục Mặc.
Thâm: Sao lại có thể? Sao anh lại có thể?
Cô ấy cần răng một cái, nhanh chóng đuối Theo.
“Lâm Thúy Vân, cố chịu đựng!”
Lục Mặc Thâm nhảy một cái, trực tiếp nhào tới bên cạnh vách đá.
Có điều may mắn thay, Lâm Thúy Vân phản ứng tương đối nhanh, khi cô ngã xuống, cô đã túm được rễ cây bên rìa vách đá.