Hai người một lớn một nhỏ có chút hơi kinh ngạc, liếc nhìn nhau một cái, sau đó, tay đồng thời lau mồ hôi hột trên trán, Lâm Thúy.
Vân và Quan Tử Việt đồng thanh cùng nói “Hai người đàn ông ở bên ngoài kia thật đúng là không dễ đụng vào mà!”
Suýt chút nữa Tô Lam cười phọt ra ngoài: “Vừa rồi hai người còn hùa nhau lừa gạt mình, mồm mép cứ phải gọi là lưu loát lia lịa, bây giờ thì cũng bị thế rồi chứ gì?”
Lâm Thuý Vân dắt tay Quan Tử Việt, hai người cùng đẩy Tô Lam sang một bê “Tô Lam à, không dám nghĩ lại chuyện cũ nữa luôn, mà những chuyện không vui như thế thì khỏi nói nữa đi!”
“Vậy sao, nếu không dám nghĩ lại chuyện quá khứ xưa cũ nữa thì chúng ta hãy nói một chút về chuyện tương lai sau này đi!”
Nói đến đây, Tô Lam quay đầu lại và nhìn Lâm Thuý Vân một cách trịnh trọng, đàng hoàng: “Thúy Vân, mình muốn hỏi cậu, sau khi đi du học ở nước Anh Nam trở về, cậu dự định sau này sẽ như thế nào nữa?”
Vừa nhắc đến chuyện này, cả khuôn mặt của Lâm Thuý Vân ngay lập tức xị xuống, dài mặt ra, c‹ không khỏi than thở: “Haiz, cậu không nhắc đến chuyện này thì hay hơn Tự nhiên cậu lại nhắc đến làm cho tâm trạng của mình trùng hẳn xuống!”
“Tại sao lại thế? Không phải cậu luôn là sinh viên giỏi hàng đầu ở nước Anh Nam sao?”
“Cho dù có là sinh viên tài giỏi giang hàng đầu như thế nào đi chăng nữa, cậu tưởng có thể dựa vào cái danh sinh viên giỏi hàng đầu này để giải quyết được Lục Mặc Thâm hay sao?”
“Giáo sư Lục á? Giáo sư Lục nâng đỡ cậu còn không kịp chứ sao lại gây khó dễ, cản trở gì cho cậu!”
Lâm Thuý Vân thở dài một hơi: “Mình thấy anh ta muốn gây khó dễ cho mình thì cũng được thôi, mình chỉ sợ anh ta sẽ nâng đỡ mình!”
Hóa ra, giáo sư Lục gian xảo không chỉ đơn giản là đến nước Anh Nam để giúp đỡ Lâm Thuý Vân đi học trong hai năm.
Anh ta đã phát huy hết những phẩm chất ga lăng của mình, không chỉ chăm sóc Lâm Thuý Vân một cách tỉ mỉ, từ hình ảnh cá nhân đến xác định hình tượng của cô ấy, mà ngay cả quần áo, đồ ăn, thức uống, nhà ở, phương tiện đi lại đều được anh ta sắp xếp ổn định, xong xuôi.
Mặc dù trong cuộc sống hàng ngày, Lâm Thuý Vân có hơi ngốc nghếch nhưng cô ấy lại có một năng khiếu bẩm sinh về vũ đạo và diễn xuất Lục Mặc Thâm tuyên bố rằng anh ta đã sử dụng một trong những mánh khóe hèn hạ nhất trên đời, đó là chiều chuộng người con gái này đến mức cô ấy không thể tự chăm sóc bản thân mình. Rồi một ngày nào đó, anh ta sẽ đột ngột ra đi, lúc ấy, Lâm Thuý Vân sẽ nhận ra rằng cô ấy sẽ không thể sống nổi nếu thiếu anh ta!
Cô ấy nên ăn mặc như thế nào, hoá trang vào vai ra sao, làm sao để vào vai diễn, làm thế nào để điều chỉnh cảm xúc của mình, thậm chí cô ấy còn không biết phải đặt mua đồ ăn ở đâu…
Lục Mặc Thâm chỉ mới về nước có một tuần mà khi anh ta trở lại nước Anh Nam, Lâm Thuý Vân đã đói đến mức lả cả người, chỉ còn da bọc xương.
Phải biết là vốn dĩ cô ấy đã không ăn quen đồ ăn Anh Nam, Lục Mặc Thâm đã chịu trách nhiệm cho cái dạ dày của cô ấy từ lâu rồi.
Sau đó, giáo sư Lục gian xảo đã đưa ra một điều kiện cho Lâm Thuý Vân vào lúc tình trạng nguy cấp này, là anh ta có thể tiếp tục đợi ở nước Anh Nam cùng cô ấy, nhưng sau khi học xong, cô ấy nhất định phải ký hợp đồng với tập đoàn Lục Dương và trở thành gương mặt đại diện và phát ngôn viên của Lục.
Dương, nếu không thì không cần bàn bạc thêm gì nữat Lâm Thuý Vân bất ngờ bị sốc, cô ấy phát hiện ra rằng con hồ ly xảo quyệt Lục Mặc Thâm kia đã dành một thời gian dài đến vậy để thực hiện một âm mưu lớn như thế.
Nhưng chính bản thân Lâm Thuý Vân cũng biết rõ ràng đây là một âm mưu nhưng cô ấy không thể không mắc bẫy, dẫu sao thì bây giờ, cô ấy cũng đã tàn tạ đến mức không có khả năng sống tiếp nếu không có Lục Mặc Thâm.